TIN TỨC
  • Thơ
  • Sông của ngoại chưa bao giờ khát thế | Chùm thơ Thu Trân

Sông của ngoại chưa bao giờ khát thế | Chùm thơ Thu Trân

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-04-29 00:09:14
mail facebook google pos stwis
1091 lượt xem

THU TRÂN

 

Sông của ngoại chưa bao giờ khát thế

 

Sông của ngoại chưa bao giờ khát thế

Lớp phù sa khô bỗng mùa về nứt nẻ

Cửu Long tái sinh chín nhánh bỗng tang bồng

Con nước hư không đắng chát nỗi hạ nguồn

 

Sông của ngoại chưa bao giờ biết khát

Những chiếc cầu mang tên cả cái cùng con

Bắc ngang dọc mênh mông tình Mekong bát ngát

Bìm bịp kêu chiều chao chát bóng mờ sương

 

Sông của ngoại muôn đời sông của ngoại

Tôm cá không về mặt nước bỗng sôi lên

Rặng bần ve chênh vênh nỗi buồn thế kỷ

Con đom đóm vô tình phát sáng thênh thênh

 

Sông của ngoại thật thà sông của ngoại

Nhớ thương lũ ngày nào ký ức miên man

Con đò xưa hấp hối oằn mình thương tích

Thuỷ điện xa vời bức tử những riêng chung

 

Người mất đất tha phương về bên sông khóc lặng

Gót chân nặng dấu phèn nhón nhẹ cũng đau

Nhà quê mất sông như người yêu giã biệt không bao giờ trở lại

Giọt phù sa còn nấn ná để thương nhau…

 

Những cánh đồng cò bay thẳng cánh

Bỗng hiện thân công trình mong manh hư ảo

Sông cũng bội tình xoá mất dấu quê xưa

Đâu cá đâu tôm đâu vườn xanh bạt ngàn hoa trái?

 

Cây lúa cong mình cúi đầu chịu tội tổ tông.

 

 

Cánh vạc buồn in bóng cạnh cầu ao

 

Thôi anh đừng mang cho em niềm vui nữa

Ai vui mà anh vô vi mãi ở trong lòng

Lời tíu tít anh ngồi vô- lăng bên trái

Em nghe như là tiếng bị thương

 

Hoa anh mua rực hồng bên bia mộ

Cánh mỏng mảnh tang tình không nói hộ lời ai

Đức lang quân em vô tình theo gió thoảng

Hương thơm nào hoang hoải trái tim anh

 

Mai anh về biển, ừ thôi anh về biển

Em trả anh về cho đời dạt sóng xô

Thà như vậy còn hơn những êm đềm bế tắc

Anh xây dựng cho ai một đời tiết hạnh khả phong

 

Thà như vậy còn hơn anh nhé

Bước sau em suốt đời hình bóng mãi song song

Cao thượng anh lồng lộng giữa vô thường cách biệt

Âm dương ai trống trải mãi đôi đường

 

Mai kia nữa, xin đừng a lô nhé

Đã đến lúc buồn chưa, anh về đưa em ra mộ

Lại đoá hồng ai mua cho ai không lời muốn nói

Chuyện ba người, mà không, chuyện chỉ hai ta

 

Mai anh về biển, ừ thôi anh về biển

Trúc trắc chi nhau chuyện tình hàng tỷ năm câm nín

Hoa đâu, sao không nói hộ lòng anh thuở ấy

Một cánh vạc tả tơi buồn in bóng cạnh cầu ao.

 

 

Có lúc nào anh thấy em cũ không

 

Có lúc nào anh thấy em cũ không

Khi thềm phượng ra hoa, con ve hết hồn bật hát

Tay mình ấm nhau ngày xưa, bây giờ lạnh quá

Thời gian trôi như một vết tang bồng

 

Tựa vào em đi anh, khi mình còn có thể

Mùa khát vọng đi qua, năm tháng cũng lụi tàn

Nhịp tim nào lẻ loi, vòng tuần hoàn xa xôi cách biệt

Lửa mặt trời trên cao đốt cháy những vui buồn

 

Có lúc nào anh thấy em cũ không

Vẫn áng chiều buông, khu vườn xưa ngan ngát trái

Con chim nhạn bay về gọi tên ai thảng thốt

Bông lục bình trôi quên tím khắc khoải bóng sông dài

 

Trái đất triệu năm vẫn chưa thôi mùa chinh chiến

Loài người vẫn nhận diện nhau tối sáng hoang đường

Thì em có cũ không, không là điều quan trọng

Trang viết ngày anh có câu văn mải miết chấm hai lần…

 

 

Bài thơ cho ấy

 

Tỷ năm rồi, bỗng dưng em nhớ ấy

Cũng đã quên rồi, ấy đã ấy gì mà ta hết yêu nhau

Chỉ phảng phất câu chuyện ấy ấy ngày xưa ấy

Để lại trong em một trời rất ấy để xanh xao

 

Đôi khi ấy ấy những điều không phải ấy

Em đã cố hiểu rằng, ấy phải ấy thôi

Ai cũng muốn giữ phần mình lý lẽ

Huống chi giữa pháp đình ấy đáng kính phương phi

 

Em và ấy đã đi qua những mùa hoa rất ấy

Hiểu nhau muộn màng, trinh bạch chẳng ngày sau

Ấy cứ ấy đi những gì không ấy ấy

Ta đã song song lại ngược chiều nên phải ấy thiên thu

 

Tỷ năm rồi, bỗng dưng em nhớ ấy

Trái đất ấy gì mà cứ mãi xoay xoay

Ấy có còn ấy không những điều không phải ấy

Để em cố hiểu rằng, ấy phải ấy thôi…

 

 

Mai quại về Milan nhé

 

Mai quại về Milan nhé,

Trả lại con cái view lạnh và những ngôi nhà rất tây

Trả lại con ánh mặt trời đêm mùa hạ dài se sắt

Trả lại con múi giờ luôn khiến quại thức làm việc “at midnight”

 

Mai quại về Milan nhé,

Cất vào vali cái hôn bà cháu mình da diết

Bàn tay con bé xinh như nắm xôi thằng Bờm đất Việt

Nhưng quại sợ mai này mình gặp lại phải nói “tiếng tây”

 

Mai quại về Milan nhé,

Để phải thương hoài một huyết quản rất xa

Đậm nhạt không gian ba chiều phôi pha cách trở

Buổi sáng bên này là buổi tối bên kia

 

Mai quại về Milan nhé,

Con tóc đen mắt nâu mũi cao vời, da trắng

Nhớ gì không, quại ru con đêm dài qua rất chậm…

Nhớ gì không, quại ru con bát ngát một cánh cò…

Bài viết liên quan

Xem thêm
Nguyễn Ngọc Thành và chùm thơ Chuyện hai người đàn bà
Mỗi người phụ nữ là một “bông hoa” đẹp, tài năng và trí tuệ, phụ nữ luôn mang lại nguồn cảm hứng trong thi ca, mở ra chiều sâu của tĩnh lặng. Những người phụ nữ trong thơ Nguyễn Ngọc Thành với những cuộc đời khác nhau nhưng tựu trung vẫn là sự hy sinh, khao khát yêu thương và những gánh nặng mưu sinh, chờ đợi…với lời thơ dung dị nhưng giàu cảm xúc, có sự thăng hoa của hồn thơ và có cả cách sử dụng ngôn từ thâm trầm, mang lại cho người đọc những nỗi buồn lắng đọng và khắc khoải. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành – Chuyện hai người đàn bà.
Xem thêm
Hồng Quang và chùm thơ Chăn mùa trên đá
Trên miền cao nguyên đá khắc nghiệt, người dân vẫn bền bỉ gieo hạt, chắt chiu từng giọt nước, từng tia nắng để nuôi dưỡng mùa màng. Họ đã “chăn mùa trên đá” như chăn dắt đàn con bằng mồ hôi, đôi tay và niềm tin vào sự sống. Bằng sự biến hoá của ngôn từ, bài thơ “Gió mới sang mùa” cho thấy một sự thay đổi của vùng quê nghèo hẻo lánh, giờ đây đã được khai sáng cả tư tưởng và sinh hoạt bản làng, không còn những tập tục mê tín như xưa. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồng Quang - Chăn mùa trên đá.
Xem thêm
Mùa trong mắt mẹ - chùm thơ Trần Lưu
Mẹ luôn là nguồn cảm hứng trong thi ca bởi tình mẹ bao la như trời biển. Mẹ là cội nguồn yêu thương, là mái ấm cho mỗi người, giữa thăng trầm biến động, mẹ là điểm tựa bình yên. Với những lời thơ cảm động như lời tự sự của người con dành cho mẹ đã gieo vào lòng người đọc những bồi hồi rung cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu – Mùa trong mắt mẹ.
Xem thêm
Mưa ngâu lối cũ - Chùm thơ Bùi Trọng Hiển
Từ “Mưa Ngâu lối cũ” đến “Bản Sonata cho em”, những câu chữ đều ngân lên âm điệu của nỗi nhớ – nhẹ nhàng, sâu lắng và rất người.
Xem thêm
Một Lâm Xuân Thi đa diện: Từ tự trào đến triết luận
Nhân Ngày Doanh nhân Việt Nam (13/10), Văn chương TPHCM xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của nhà thơ - doanh nhân Lâm Xuân Thi.
Xem thêm
Dưới cánh rừng tàng thức - chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Trong hành trình kiến tạo chữ nghĩa, thơ Nguyễn Đăng Khương như tiếng vọng thổn thức của đại ngàn, của giam hãm tận cùng cảm xúc và trỗi dậy khát vọng yêu thương. Lời thơ là sự bứt phá khỏi khuôn khổ tâm trạng bị dồn nén để miên man trong một thế giới thong dong của sự hồi sinh, của linh cảm và đổ vỡ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương – Trên bến bờ linh cảm.
Xem thêm
Thơ Cao Tiến Sĩ: Giản dị mà đằm sâu như “Vầng mây ấm”
Với “Vầng mây ấm”, người cựu chiến binh Cao Tiến Sĩ mang đến một thế giới thơ bình dị mà đằm sâu, nơi con người sống trọn trong yêu thương, tri ân và khát vọng.
Xem thêm
Thơ Bùi Ngọc Phúc: Giữa lặng yên và rung động nhân sinh
Ở tuổi ngoài bảy mươi, Bùi Ngọc Phúc vẫn giữ cho mình giọng thơ trầm tĩnh và nhân hậu – nơi ký ức, quê hương và tình người hòa làm một.
Xem thêm
Những vần thơ lặng lẽ từ một đại tá thương binh
Văn chương TP. HCM trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ tập thơ này - Đi qua cơn gió mùa (NXB Hội Nhà văn, 2025) – năm bài thơ tiêu biểu cho những mảng cảm xúc đã làm nên giọng điệu riêng của người lính thi sĩ U95.
Xem thêm
Bao giờ hết lũ miền Trung - Chùm thơ Cẩm Thạch
Như một dòng chảy liền mạch, những lời thơ lay động, nhẹ nhàng, mang tình yêu quê hương, đất nước, con người trải dài trong mỗi bài thơ, nơi đó có tiếng mẹ ru con, có cô gái nuôi tằm nơi thôn bản, là một thành phố hoa lệ Sài Gòn vươn mình đứng dậy, hay nỗi thương da diết khúc ruột miền Trung, chìm trong bão lũ…Những bài thơ của Cẩm Thạch đưa người đọc cảm nhận sâu sắc những dấu ấn của mỗi vùng miền, gắn kết trong đó là nỗi niềm nhớ thương, kỳ vọng. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Cẩm Thạch – Bao giờ hết lũ miền Trung.
Xem thêm
Giọt lệ hạnh phúc – Chùm thơ Hồng Quang
Bằng những lời thơ gần gũi nhưng giàu tượng hình, những câu thơ trong chùm thơ Hồng Quang mang vẻ đẹp đời thực, chạm đến lòng người. Nơi có bóng mẹ già bên khói bếp lam chiều, là bóng ngoại nơi ngôi vườn trĩu quả. Là đêm trung thu ở cánh đồng quê với tiếng hát thơ bé trong đêm hội trăng rằm. Hình ảnh những người mang tấm lòng đến với miền cao luôn là những điều làm người ta rung cảm, bởi nơi đó là hiện thân của sự cống hiến, hy sinh, là nét đẹp từ những tấm lòng yêu thương, rộng mở. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu qua chùm thơ tác giả Hồng Quang.
Xem thêm
Phía không nhau - Chùm thơ Nguyễn Trọng Hòa
Chùm thơ Nguyễn Trọng Hòa từ Bà Rịa - Vũng Tàu
Xem thêm
Ta dại khờ thương nhớ tuổi mười lăm – Chùm thơ Phạm Mỹ Hằng
“Tuổi mười lăm” là bài thơ dung dị, mộc mạc với những kỷ niệm về một thời ấu thơ trong trẻo, gieo vào lòng người những xúc cảm bồi hồi khi nhớ về mái nhà đơn sơ. Bằng ngôn từ nhẹ nhàng, lời thơ dịu ngọt, mùa thu trong thơ Phạm Mỹ Hằng như vạt khói mỏng manh, vẽ lên bức tranh một Hà Nội thanh tao, thơ mộng, của lá vàng, ngõ nhỏ, góc quán quen…Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phạm Mỹ Hằng.
Xem thêm
Để tan cho hết đọa đày theo sương – Chùm thơ Trần Lưu
“Còn nợ mùa đông” là bài thơ mang những hoài niệm tiếc nuối về mối tình chưa trọn vẹn, để mỗi mùa đông đến luôn làm lòng người bồi hồi và day dứt. Thơ của Trần Lưu mang nét đẹp triết lý của văn học hiện sinh, tươi mới nhưng cũng trầm mặc. Khơi mở tinh tế trong lối diễn ngôn, tràn đầy xúc cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu.
Xem thêm
“Danh giá làm người” – Thơ nhân bản của Dương Xuân Linh
“Danh giá làm người” là tập thơ thứ 19 của Đại tá, nhà thơ Dương Xuân Linh. Văn chương TPHCM trân trọng trích giới thiệu chùm 5 bài từ tập thơ mới này của ông.
Xem thêm
Nơi này có một ngày xưa – Chùm thơ Lê Thanh Hùng
Lưới chiều với những lời thơ sâu sắc mang nỗi buồn khắc khoải khi nhớ về những ngày tháng ở miền quê xưa, có bếp lửa bên sông, cá đớp bóng trăng, có ánh nắng cong cả chiều phẳng lặng…là hoài mộng tiếc nuối về mối tình còn dở dang . Thơ Lê Thanh Hùng lãng mạn, giàu ý tứ, mang cái đẹp của tình yêu và cuộc sống. Câu thơ trữ tình, hàm chứa sự chiêm nghiệm, được mất, có cả chơi vơi, thương cho mình và thương cho phận người đàn bà cả đời tảo tần vất vả…Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Lê Thanh Hùng.
Xem thêm
Từ khát vọng đến nỗi niềm - Chùm thơ Lê Vinh Dự
Xin giới thiệu chùm thơ của nhà giáo, nhà thơ Lê Vinh Dự do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn và giới thiệu.
Xem thêm
Phía chân trời luôn toả sáng ánh bình minh – Chùm thơ Vũ Đăng Bút
Bằng những lời thơ giàu cảm xúc, mang linh hồn của đá, tạo nên nét đẹp của miền biên cương vững chãi, hay những đồi núi, nương ngô, qua bao mùa khai hoang để trở thành những phố phường tươi đẹp, mở ra một giai đoạn phát triển vươn mình. Lời thơ dung dị, gần gũi như khắc họa lên nét tảo tần của người nông dân, đậm nghĩa tình, giàu tình yêu với ruộng đồng, nương rẫy, với quê hương đất nước. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Vũ Đăng Bút.
Xem thêm
Lời của đất, lòng của người – Chùm thơ về miền Trung
Miền Trung, miền Trung... thương nhớ mãi trong tôi!
Xem thêm
Miền Trung – nỗi đau và sức sống trong thơ
Chùm thơ dưới đây của Nguyễn Đức Hạnh, Nguyên Hùng, Minh Hạnh là ba tiếng nói đồng vọng: vừa da diết nỗi đau, vừa thắp lên niềm tin và hy vọng.
Xem thêm