Bài Viết
Cô Tô, thành phố giữa trùng khơi
Thơ: Phạm Vân Anh - Nhạc: Tuấn Anh
Sau năm tháng nhọc nhằn nơi phố thị
Ta trở về với mảnh vườn xưa
Sóng gió cuộc đời giờ lắng lại
Mùi hoa thơm cỏ dại sau nhà.
Mười chiếc gương tròn như trăng mười sáu. Mười chiếc gương trong như giếng trời. Mười chiếc gương mười mái tóc quyện hương bồ kết nồng nàn da thịt tiết trinh.
Ngỡ phôi thai từ giấc mơ cổ tích
Em hái dùm ta tròn nụ trăng rằm
Con cánh cam bay từ đâu bay tới
Lấp lánh thu vàng chở nắng mùa sang
Tuổi xuân ngang dọc Trường Sơn
Giặc tan, còn lại vết thương trên mình
Vẫn là anh giữa thời bình
Thương trường lưu dấu chiến binh thuở nào...
Mùa đi chầm chậm
Tình phụ nhanh nhanh
Tim ta va vấp
Cuộc tình không phanh
Riêng TPHCM có 15 cá nhân vinh dự được phong tặng danh hiệu đợt này, trong đó, nhà thơ Nguyễn Hồng Oanh (Nghệ nhân ưu tú Nguyễn Hồng Vanh), hội viên Hội Nhà văn TPHCM, được phong tặng danh hiệu Nghệ nhân nhân dân.
bình thản mùa đông gió lạnh về
bình thản khẩu trang khoác áo ấm khi đi ra phố
Tôi thấy một vì sao lung linh hình bàn tay cha thô ráp/ dìu tôi chấp chới đại ngàn…/ kìa mắt mẹ buồn như ngày tôi đi./ hấng giọt nào cũng rỗng cạn cả tháng ba năm ấy!/ xóm làng hiện về mang theo đứa tôi đội mũ nằm thơi thả trên lưng trâu/ tiếng ru quê hắt lên từ đồng cỏ/ cho tôi một lần lạy dòng sông vò võ/ đợi tạ tội phía bia mộ cuộc đời/ tim tôi đang cháy/ ngực tôi đang nóng/ bóng tôi mênh mang cuối trời giãy giụa một cơn mơ.