TIN TỨC
  • Thơ
  • Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn

Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2025-10-29 20:53:54
mail facebook google pos stwis
3 lượt xem

(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) - Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang sự linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.

 

Nhà thơ Thụy Sơn

TỔ QUỐC

Tổ quốc là một dải mây bay
vắt ngang trán mẹ những ngày giông tố
Là bàn tay cha đục khoan vách đá
Chở phù sa cho hạt thóc đầu mùa
Tổ quốc là bờ tre gió đu đưa
Là con đê gánh bao mùa lũ dữ
Là dáng áo nâu còng lưng thuở cũ
Vẫn gánh chiều ra đồng...lặng lẽ một mùa xanh
Tổ quốc không là điều gì xa xôi
Trong giọt mồ hôi... trong lời ru mẹ
Trong ánh mắt người lính chiều biên cương lặng lẽ Trong nén hương thầm bên cột mốc vô danh
Tổ quốc là điều rất đỗi linh thiêng
Như câu thơ viết giữa ngày bom nổ
Như hạt bụi quê nhà bám vào chân áo
Như lời thề không đổi dẫu tháng năm qua
Tổ quốc là... khi ta biết cúi đầu giữa một phút lặng thinh
Và mạnh mẽ ngẩng lên nhìn bầu trời khi binh lửa

Tổ quốc là điều gì không sờ được, nhưng từng ngày thở lấy
Như câu hát mẹ ru con thuở ấy
Cứ ngân lên khi đất nước yên bình
Là vết chai trên tay người lính gác biên cương
Là hình chữ S lặng thinh trên bản đồ thế giới
Là hương khói giữa chiều quê xa ngái
Nơi người lính chia tay không kịp nói “Con sẽ trở về”
Tổ quốc là điều không thể gọi tên
Chỉ có thể... giữ bằng máu thịt
Tổ quốc là ngọn cỏ non sau lũ vẫn vươn mình lên xanh biếc
Là ngọn núi gối đầu giấc ngủ của cha ông
Giữ yên tiếng gà gáy trưa và
mỗi chiều quê vắng
Tổ quốc là giọt nước trong lòng giếng cạn
Vẫn mát lòng người đi, sau những tháng năm xa
Là bóng lá non che giấc trẻ thơ
Là tiếng kinh chiều bay qua đồng lúa
Là dòng sông không bao giờ tắt lửa
Là vết chân người lính đã ngủ quên
Tổ quốc...là điều gì rất đỗi thiêng liêng
Không cần gọi tên vẫn luôn hiện hữu
                        ~~~

TIỄN CON



Con gói tuổi xuân vào chiếc vali
đặt cạnh ngưỡng cửa mùa thu chưa tắt nắng
Một vết nứt trên không gian
chảy xuống tiếng gió hoang hoải trong lòng mẹ
Mẹ vội bối lại lọn tóc bằng sợi chỉ rút ra từ đám mây cuối ngõ…tiễn con
Cha con đứng như cột mốc cuối cùng
nhìn con rời đi về phía chân trời mới
Chuyến bay chở theo một phần núm ruột của mẹ
xé đôi vòm trời
những vì sao không kịp vẫy tay
rơi rớt thành giọt lệ
thấm vào nỗi nhớ như hạt muối ngàn năm
Từ đây bữa cơm nhà thiếu những tiếng cười
Ghế nhỏ góc hiên mọc rêu vắng mặt
Bàn tay ÚT của mẹ ngày nào
hóa thành bóng chim vượt đại dương
Mẹ chỉ còn biết trò chuyện cùng mây trời
dặn gió mang hơi ấm phố cổ hồn quê sang tận bờ bên kia đại dương
nơi con làm lại giấc mơ cùng gia đình nhỏ của mình…
Con cất bước
mẹ nghe ngực mình nhoi nhói vỡ tiếng nấc
Chiếc vali nhỏ mang theo
cả tuổi thơ còn thơm mùi sữa
Bầu trời rạn nứt
chim sắt nuốt con vào bụng và rồi…bay cao bay xa 
Mẹ đứng lại
một nửa trái tim trôi sang phía xứ sở cờ hoa
Từ đây
mẹ tập trò chuyện với mây
gửi qua đại dương
những lời ru còn dang dở…
Dẫu xa
mẹ vẫn thắp đèn trong mắt
để bóng cháu…con
còn lấp lánh phía quê nhà.

Con đi mây cũng ngập ngừng
Bến sông hun hút mịt mùng cánh chim
Mẹ ngồi khâu gió vào tim
Nhớ con khâu cả nỗi niềm
xưa sau 

Nửa đời gói lại trong nhau
Lệ con…lệ mẹ ướt nhàu cỏ hoa
Ngọn đèn mẹ thắp hiên nhà
Chong trăng giữ bóng mặn mà dáng con

Mai này bốn biển mây tròn
Nghe trong giọt lệ vẫn còn tiếng ru
Ầu ơ…gió thoảng nghìn thu
Mẹ như chiếc bóng ngồi ru… chính mình.

                 

CHA QUÊN TẮT NGỌN ĐÈN DẦU


Cha để lại trong tim con một ngọn đèn dầu không nhớ tắt...
Từ đêm rất xưa. khi gió cũ ngủ quên
Trên vòm trán cha nhăn như cánh cửa
Và đôi mắt chợt mở ra
một cõi im lìm

Ngọn lửa nhỏ ấy
cháy âm u qua bao giấc mộng
Những năm dài con đi
mà vẫn nghe mùi khói bếp
Vẫn thấy đôi dép thô cha úp ngược dưới trời mưa

Có đêm…
con rùng mình vì tiếng quạ kêu
và lửa trong tim lại âm ỉ cháy
Như bước chân cha đi qua hành lang ký ức
Gõ nhè nhẹ vào trán con…một điều gì chưa thể nói

Cha ơi! ngọn đèn dầu người quên tắt
đã cháy suốt đời con
Với ánh sáng không bao giờ tối
Với bóng tối không bao giờ nguôi ngoai
Với tình yêu sâu đến độ…
Chỉ thiêng liêng mới chạm tới...nơi này



NỖI BUỒN MẮC CẠN



Con thuyền mắc cạn bờ xa vắng
Giấc mộng ra khơi vỡ giữa chiều
Sóng bạc gối đầu lên cát lặng
Trăng buồn rơi vỡ cánh buồm xa

Dòng sông mắc cạn, thuyền không bến
Lá úa nằm im chẳng chịu trôi
Ký ức mắc cạn vào đêm muộn
Vết sầu neo mãi chẳng rời…thôi!

Người ngồi mắc cạn trong năm tháng
Bóng tối vây quanh lối cũ mờ
Khoảnh khắc níu chân vào dĩ vãng
Ngày rơi thành đá lấp hồn thơ

Nỗi buồn mắc cạn trên trời rách
Sao vỡ rơi vào vực thẳm sâu
Cánh chim lạc hướng buồn như gió
Trong cõi hư không vẫn một mình

Nắng cuối ngày nghiêng vàng cỏ dại
Giữa hồn mình mắc cạn trăm năm
Cánh chim lạc hướng buồn như gió
Trong cõi hư không…vẫn một sầu.

TA NẰM….NHỚ TA.



Tay cầm tay
đã mùa trưa
Từ trong đáy mắt
dấu xưa đoạ đày
Thương đêm
thở giấc hao gầy
Đò qua sông cạn
mỏi tay chống chèo

Bên người
đời dốc cheo leo
Bên ta buồn đã
chín theo mấy rằm
Mấy mươi năm
chỉ thương thầm
Đêm nay bất chợt
ta nằm … nhớ ta!

Nhớ mình
từ buổi can qua
Tóc mai hết đượm
hương mùa quế xưa
Nhớ ta
bậc cửa chiều mưa
Bàn chân lấm đất…
chẳng thừa tiếng than

Nhớ câu
nói dở giữa đàng
Thì thôi cũng đủ
vuốt ngang một đời
Áo bay
để lại bên trời
Vạt thương
vạt nhớ
Vạt rời rạc… day

Mùa xưa gai nhọn
xước trầy
Bóng ai ngồi gỡ
cho đầy túi đau
Chiều nay
gió trở phía sau
Nghe lòng chùng xuống…
một màu áo phai

Đêm nay
tiếng gọi trùng lai
gọi từng vết sẹo
gọi hài dấu xưa
gọi đôi mắt đã như thưa
gọi mùa im lặng…
gọi trưa đã rằm

Một đời
thương rất âm thầm
Đêm nay bất chợt
Ta nằm… nhớ ta!

Thụy Sơn           

Bài viết liên quan

Xem thêm
Thơ của người gieo mùa trên đồng chữ
Giống như nghề giáo đạm bạc mà cao quý, thơ của tác giả Nguyễn Văn Đào - hiện là Phó chủ tịch CLB VHNT Nguồn Việt Quảng Nam, cũng nhờ thế mà tao nhã giản dị, đọc qua một lần thấy dễ thấm và đồng cảm.
Xem thêm
Cánh đồng quê mẹ - chùm thơ Tịnh Bình
Bằng những lời thơ nhẹ nhàng truyền cảm, Tịnh Bình thể hiện một cách rất tinh tế và sâu sắc tâm trạng của người con khi rời xa quê mẹ, để mỗi câu thơ đong đầy nỗi nhớ thương, đầy chiều sâu và thấm đẫm nỗi lòng khi nhớ về mảnh khói lam chiều, với bờ lau trước ngõ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Chiều đông sa – chùm thơ Chu Long
Mùa đông cũng là mùa của ký ức, khi mùa đông đã cận kề, tiết trời se lạnh, qua khung cửa kính, vẻ đẹp thi vị và thơ mộng gieo vào lòng người những cung bậc trầm lắng. Mùa đông cũng mang những dịu nồng của mối tình đã qua, của những mênh mông trong tâm hồn lữ khách. Bằng những lời thơ đẹp, giàu tự sự, Chu Long đã viết về mùa đông bằng những cảm xúc nồng nàn, của những kỷ niệm ngày xưa cũ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Chu Long – Chiều đông sa.
Xem thêm
Đinh Nho Tuấn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi
Ẩn sau những câu chữ được gọt giũa kỹ lưỡng là một trái tim nồng ấm, biết yêu thương say đắm, biết nhớ quê hương da diết, và trên hết, là một quan niệm sáng tác nghiêm cẩn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hoa của nước - những bông hoa bất tử trong trường ca của Trầm Hương
Trường ca “Hoa của nước” vừa được nữ tác giả của “Người đẹp Tây Đô” phát hành gồm có 3 chương: Hoa thủy sinh, Hoa tôi gặp trên đường thiên lý, Hoa thời hậu chiến... xâu chuỗi nhiều loài hoa, nhiều số phận, những kỳ tích và những nỗi mất mát hy sinh…
Xem thêm
Những khoảng lặng trong thơ Lê Ngọc Mai
Nữ nhà thơ Lê Ngọc Mai sinh năm 1969 tại huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, hiện chị sinh sống tại phường 11, Thành phố Vũng Tàu (cũ) - Nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Nguyễn Ngọc Thành và chùm thơ Chuyện hai người đàn bà
Mỗi người phụ nữ là một “bông hoa” đẹp, tài năng và trí tuệ, phụ nữ luôn mang lại nguồn cảm hứng trong thi ca, mở ra chiều sâu của tĩnh lặng. Những người phụ nữ trong thơ Nguyễn Ngọc Thành với những cuộc đời khác nhau nhưng tựu trung vẫn là sự hy sinh, khao khát yêu thương và những gánh nặng mưu sinh, chờ đợi…với lời thơ dung dị nhưng giàu cảm xúc, có sự thăng hoa của hồn thơ và có cả cách sử dụng ngôn từ thâm trầm, mang lại cho người đọc những nỗi buồn lắng đọng và khắc khoải. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành – Chuyện hai người đàn bà.
Xem thêm
Hồng Quang và chùm thơ Chăn mùa trên đá
Trên miền cao nguyên đá khắc nghiệt, người dân vẫn bền bỉ gieo hạt, chắt chiu từng giọt nước, từng tia nắng để nuôi dưỡng mùa màng. Họ đã “chăn mùa trên đá” như chăn dắt đàn con bằng mồ hôi, đôi tay và niềm tin vào sự sống. Bằng sự biến hoá của ngôn từ, bài thơ “Gió mới sang mùa” cho thấy một sự thay đổi của vùng quê nghèo hẻo lánh, giờ đây đã được khai sáng cả tư tưởng và sinh hoạt bản làng, không còn những tập tục mê tín như xưa. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồng Quang - Chăn mùa trên đá.
Xem thêm
Mùa trong mắt mẹ - chùm thơ Trần Lưu
Mẹ luôn là nguồn cảm hứng trong thi ca bởi tình mẹ bao la như trời biển. Mẹ là cội nguồn yêu thương, là mái ấm cho mỗi người, giữa thăng trầm biến động, mẹ là điểm tựa bình yên. Với những lời thơ cảm động như lời tự sự của người con dành cho mẹ đã gieo vào lòng người đọc những bồi hồi rung cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu – Mùa trong mắt mẹ.
Xem thêm
Mưa ngâu lối cũ - Chùm thơ Bùi Trọng Hiển
Từ “Mưa Ngâu lối cũ” đến “Bản Sonata cho em”, những câu chữ đều ngân lên âm điệu của nỗi nhớ – nhẹ nhàng, sâu lắng và rất người.
Xem thêm
Một Lâm Xuân Thi đa diện: Từ tự trào đến triết luận
Nhân Ngày Doanh nhân Việt Nam (13/10), Văn chương TPHCM xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của nhà thơ - doanh nhân Lâm Xuân Thi.
Xem thêm
Dưới cánh rừng tàng thức - chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Trong hành trình kiến tạo chữ nghĩa, thơ Nguyễn Đăng Khương như tiếng vọng thổn thức của đại ngàn, của giam hãm tận cùng cảm xúc và trỗi dậy khát vọng yêu thương. Lời thơ là sự bứt phá khỏi khuôn khổ tâm trạng bị dồn nén để miên man trong một thế giới thong dong của sự hồi sinh, của linh cảm và đổ vỡ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương – Trên bến bờ linh cảm.
Xem thêm
Thơ Cao Tiến Sĩ: Giản dị mà đằm sâu như “Vầng mây ấm”
Với “Vầng mây ấm”, người cựu chiến binh Cao Tiến Sĩ mang đến một thế giới thơ bình dị mà đằm sâu, nơi con người sống trọn trong yêu thương, tri ân và khát vọng.
Xem thêm
Thơ Bùi Ngọc Phúc: Giữa lặng yên và rung động nhân sinh
Ở tuổi ngoài bảy mươi, Bùi Ngọc Phúc vẫn giữ cho mình giọng thơ trầm tĩnh và nhân hậu – nơi ký ức, quê hương và tình người hòa làm một.
Xem thêm
Những vần thơ lặng lẽ từ một đại tá thương binh
Văn chương TP. HCM trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ tập thơ này - Đi qua cơn gió mùa (NXB Hội Nhà văn, 2025) – năm bài thơ tiêu biểu cho những mảng cảm xúc đã làm nên giọng điệu riêng của người lính thi sĩ U95.
Xem thêm
Bao giờ hết lũ miền Trung - Chùm thơ Cẩm Thạch
Như một dòng chảy liền mạch, những lời thơ lay động, nhẹ nhàng, mang tình yêu quê hương, đất nước, con người trải dài trong mỗi bài thơ, nơi đó có tiếng mẹ ru con, có cô gái nuôi tằm nơi thôn bản, là một thành phố hoa lệ Sài Gòn vươn mình đứng dậy, hay nỗi thương da diết khúc ruột miền Trung, chìm trong bão lũ…Những bài thơ của Cẩm Thạch đưa người đọc cảm nhận sâu sắc những dấu ấn của mỗi vùng miền, gắn kết trong đó là nỗi niềm nhớ thương, kỳ vọng. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Cẩm Thạch – Bao giờ hết lũ miền Trung.
Xem thêm
Giọt lệ hạnh phúc – Chùm thơ Hồng Quang
Bằng những lời thơ gần gũi nhưng giàu tượng hình, những câu thơ trong chùm thơ Hồng Quang mang vẻ đẹp đời thực, chạm đến lòng người. Nơi có bóng mẹ già bên khói bếp lam chiều, là bóng ngoại nơi ngôi vườn trĩu quả. Là đêm trung thu ở cánh đồng quê với tiếng hát thơ bé trong đêm hội trăng rằm. Hình ảnh những người mang tấm lòng đến với miền cao luôn là những điều làm người ta rung cảm, bởi nơi đó là hiện thân của sự cống hiến, hy sinh, là nét đẹp từ những tấm lòng yêu thương, rộng mở. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu qua chùm thơ tác giả Hồng Quang.
Xem thêm
Phía không nhau - Chùm thơ Nguyễn Trọng Hòa
Chùm thơ Nguyễn Trọng Hòa từ Bà Rịa - Vũng Tàu
Xem thêm
Ta dại khờ thương nhớ tuổi mười lăm – Chùm thơ Phạm Mỹ Hằng
“Tuổi mười lăm” là bài thơ dung dị, mộc mạc với những kỷ niệm về một thời ấu thơ trong trẻo, gieo vào lòng người những xúc cảm bồi hồi khi nhớ về mái nhà đơn sơ. Bằng ngôn từ nhẹ nhàng, lời thơ dịu ngọt, mùa thu trong thơ Phạm Mỹ Hằng như vạt khói mỏng manh, vẽ lên bức tranh một Hà Nội thanh tao, thơ mộng, của lá vàng, ngõ nhỏ, góc quán quen…Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phạm Mỹ Hằng.
Xem thêm
Để tan cho hết đọa đày theo sương – Chùm thơ Trần Lưu
“Còn nợ mùa đông” là bài thơ mang những hoài niệm tiếc nuối về mối tình chưa trọn vẹn, để mỗi mùa đông đến luôn làm lòng người bồi hồi và day dứt. Thơ của Trần Lưu mang nét đẹp triết lý của văn học hiện sinh, tươi mới nhưng cũng trầm mặc. Khơi mở tinh tế trong lối diễn ngôn, tràn đầy xúc cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu.
Xem thêm