TIN TỨC
  • Thơ
  • Từ dấu chân chiến binh đến sợi tóc thời gian - Chùm thơ Trần Ngọc Phượng

Từ dấu chân chiến binh đến sợi tóc thời gian - Chùm thơ Trần Ngọc Phượng

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-05-20 08:59:41
mail facebook google pos stwis
909 lượt xem

Với giọng thơ trầm lắng mà sâu sắc, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Ngọc Phượng, hội viên Hội Nhà văn TP.HCM, mang đến cho độc giả những vần thơ chân thành, đậm chất người lính – người thơ. Chùm thơ lần này là sự đan xen giữa ký ức chiến binh, nỗi nhớ quê hương và những cảm xúc đời thường nhẹ nhàng, dung dị. Mỗi bài thơ như một lát cắt nhỏ của cuộc đời, nhưng đồng thời cũng là một nốt ngân dài trong bản giao hưởng ký ức và thời gian.


TRẦN NGỌC PHƯỢNG

 

Theo bước chân diễu binh

 

Đoàn quân diễu binh

Hùng dũng hiên ngang

Nện gót giầy âm vang trên đại lộ

Con đường xưa tiến vào thành phố

Năm mươi năm rợp đỏ cờ sao

 

Các anh đi trong tiếng hò reo

Ngực căng phồng mắt nhìn phía trước

Những trang sử cuồn cuộn theo bước chân anh bước

Những cuộc xuống đường

Những buổi hành quân

Những bước chân trèo non lội suối

Những dấu chân còn ẩn mình trong bóng tối

Cũng hiện về trong ánh hào quang

 

Các anh diễu binh

Không phô trương xe tăng tên lửa

Một thế kỷ đánh bao quân xâm lược

Trận địa lòng dân, khí thế ngút trời

Khát vọng hòa bình trong tiếng em cười

Trong mắt người lính già đứng lặng

 

Các anh diễu binh

Bay cao vóc dáng

Kỷ nguyên vươn mình

Bao niềm tin hy vọng

Ai cũng thấy mình như đang bước cùng anh

 

Ảnh: Internet

 

Về quê

 

Chỉ còn vài giọt nắng chiều

Đổ dài chân dốc, liêu xiêu bóng hình

Lặng trôi hoa tím lục bình

Đò xưa neo đậu chở mình đi đâu

 

Qua sông nay đã có cầu

Đò xuôi con nước nông sâu khó lường

Ngoằn ngoèo khó tỏa quán đường

Người xưa cảnh cũ vấn vương gọi về

 

Cánh diều bay bổng triền đê

Lắng nghe tiếng gió bờ tre rì rào

Bây giờ đường rộng nhà cao

Xập xình tiếng nhạc, ào ào tiếng xe

 

Về quê mà lại nhớ quê

Nhớ canh rau nhút, nhớ hè ngủ sân

Bỗng nghe tin nhắn bạn thân

Mời Cụ ra quán quây quần tuổi hưu.

 

 

Sợi tóc

 

Năm ngón tay thô ráp

Luồn vào mái tóc em

Sợi đen đang cựa bạc

Bao nỗi niềm đan chen

 

Tiếc thương thời thiếu nữ

Bồng bềnh làn tóc mây

Tòa thơm mùi quyến rũ

Làm lòng anh ngất ngây

 

Ban ngày tóc xõa bay

Làm mát trời oi ả

Đêm nằm nghe tóc thở

Nồng nàn bên gối tay

 

Bao mưa nắng tảo tần

Lặn vào từng sợi tóc

Bao suy nghĩ lo toan

Hằn sâu trong khóe mắt

 

Hôm nay đi làm đầu

Để đánh lừa tuổi tác

Mai dẫn con rước dâu

Sợi nắng chiều vàng nhạt.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Sắc hoa và mây núi Đà Lạt - Chùm thơ Trần Kim Dung
Mỗi bài thơ là một lát cắt giàu cảm xúc về Đà Lạt và Lâm Đồng. Ở đó, thiên nhiên không chỉ là phông nền mà còn hóa thân thành ký ức, thành tri âm đồng vọng với bước chân người thơ.
Xem thêm
Một miền lạnh, một miền sương, một miền tưởng niệm - Chùm thơ Minh Hạnh
Ba bài thơ – ba gam màu – soi chiếu, bù đắp cho nhau, làm nên một gương mặt thơ vừa mới mẻ vừa thấm đẫm nghĩa tình.
Xem thêm
Nguyễn Quang Toản và Chùm thơ Tương tư
Những lời thơ bình dị như tiếng tự tình, được trao gởi đến người yêu thương, đầy hoài niệm, tha thiết, bằng cảm xúc buồn pha lẫn chút vấn vương của một thời đã qua. Bằng những dòng thư lục bát tự tình, nối kết liền mạnh từ những từ trong bài thơ đã tạo ra những xúc cảm đặc biệt. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của nhà thơ Nguyễn Quang Toản
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Những nụ hôn ấm lòng của bác sĩ Phạm Đình Phú ở tuổi 80
Tập thơ “Ấm lòng những nụ hôn như thế” được bác sĩ Phạm Đình Phú ra mắt trong dịp kỷ niệm 78 năm Ngày Thương binh liệt sĩ gắn với những cung bậc thăng trầm, những thanh âm vang ngân, trong trẻo từ những nụ hôn “ấm lòng”.
Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm