TIN TỨC
  • Thơ
  • Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh

Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-07-27 15:02:36
mail facebook google pos stwis
106 lượt xem

Ngày 27/7 – với bao hồi ức đầm đìa màu đỏ – là dịp để mỗi người Việt cúi đầu tưởng nhớ những thế hệ anh hùng đã ngã xuống vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Nhân ngày thương binh liệt sĩ, Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản. Đây là một bản hợp xướng bi tráng, chan chứa máu, nước mắt và khát vọng – để hát lại một thời máu lửa, và thắp lên những khát vọng không bao giờ tắt.


NGUYỄN ĐỨC HẠNH


 

Chương 6: BÀI CA TRƯỜNG SƠN

Những cánh rừng cháy rực trong kí ức
Bỏng không thôi đến tận bây giờ
Dáng ngàn cây ngã trong đạn nổ
Cắt bi hùng vào những trang thơ

Đường Trường Sơn làm bằng mồ hôi, nước mắt, máu và bao khúc hát
Đại ngàn cùng người ngân nga ba mươi năm
Triệu tấn bom dội vào khúc hát
Bảo không đau là nói dối – chẳng ngại ngùng?!

Những cung đường chảy máu còn ca hát
Cắt nét vạch khổng lồ cứa vào quả đất
Những chiếc võng ôm xương khô, súng rỉ rác bên đường
Những chiếc xe cháy ngùn ngụt còn lao đến vầng dương

Nỗi đau và lòng dũng cảm, sự hèn nhát
Cùng khao khát thường tình của kiếp người
Hóa cơn mưa bay trắng mặt Trường Sơn
Người ngã xuống không kịp vuốt mắt
Lời gọi Mẹ cắn nát giữa làn môi
Giấc mơ về em bốc cháy giữa trời

Bom thả dọc. Cây gãy ngang. Người bay lên như lá khô trong bão
Đá xám, lá xanh, máu đỏ tràn
Bài ca Trường Sơn có màu gì mà bỏng môi ngàn thế hệ?
Cứ hát lên thấy mặt Tổ quốc mình
Thời đại bi tráng rung chuyển
Tâm chấn nằm ở dải Trường Sơn
Cây đòn gánh gánh hai đầu kháng chiến
Cây cầu khổng lồ nửa dân tộc đi qua
Vạn câu hát nhúng vào máu thành sợi dây căng qua miệng vực
Có tiếng reo vui, có tiếng khóc òa

Những linh hồn trẻ đứng bên tọa độ lửa
Cầm trái tim giơ cao làm đèn
Soi đường cho cuộc hành phương Nam
Nỗi đau buồn mưa ào ào xô đại ngàn
Chưa kịp thấm đã khô trong chiến trận
Ý chí anh hùng hóa thành vạn đá tảng
Bom đánh vỡ rồi mảnh lăn về Nam...

Chiến tranh: lửa đạn đỏ trên cao. Máu đỏ ràn rụa đất
Tình yêu chúng mình – đàn bướm trắng bay ngang
Cứ thong dong không biết đầu hàng
Đậu xuống khói bom vỗ cánh dịu dàng
Dù ước mơ hòa bình đang là mảnh trăng rách nát
Bay lên từ phía tiếng quạ kêu...

Hai mươi hai ngàn chàng trai, cô gái nằm lại Trường Sơn
Hai mươi hai ngàn bài ca chưa hề tắt
Hai mươi hai ngàn tiếng gọi gửi mai sau:
— “Để các bạn vui cười, chúng tôi từng rất đau!”
Tóc họ xanh mà đất Trường Sơn đỏ thế
Khát vọng thành thác trong
Triệu ngón tay lay thức những tâm hồn
Triệu ngón buồn gõ vào chiêm bao...

Trên sông Đăk Rông bóng ca nô cảm tử vọt bay qua đỉnh sóng bi hùng
Bài ca ấy – tượng đài âm thanh tạc giữa không trung:
“Chim Ko Tia tung cánh chào Đăk Rông...”
Mùa xuân cùng tôi qua cầu vấp bóng hoa pơ lang nghẹn ngào...

Dốc đỏ. Lá đỏ. Em áo đỏ
Những ngọn lửa hồng vẫy gọi trên cao
Bom rơi, đạn nổ – đỏ ngàn năm những suối màu đào
Thấm vào đất nở loài hoa Bất Tử
Câu chữ sau này – mực gì cũng nhạt
Chép làm sao sắc đỏ chiến hào?!
Khát vọng dở dang phun từ ngực người yêu
Bướm trắng bay tan nát rừng chiều?!

Trường Sơn Đông – Trường Sơn Tây – hai mảnh tăng hay hai nửa võng?
Có nỗi nhớ về nằm ở giữa
Đung đưa thế nào đôi mắt vẫn chong chong?
Mắt người yêu thành đom đóm lượn vòng
Sáng nhấp nháy trong rừng đêm thăm thẳm
Trong nghẹn lòng hàng vạn cơn dông
Anh hái Môn Thục, em hái Tai Voi
Hai sườn núi cồn cào cơn đói
Sốt rét rừng như dao chém đá
Đá nứt rồi, thương nhớ vẫn còn nguyên
Linh hồn liệu yêu nhau có em bé không?
Giá có đứa con cười ấm mộ chiều!

Xe anh từng băng qua tóc dài, áo đen, ngực căng tròn
Lương khô ném xuống – phong lan tung lên kèm tiếng cười con gái
Tiếng cười thơm mềm, óng mật ong
Giá chấm được đời trai vào mật ròng ròng?!

Em ơi,
Hai mươi hai ngàn cánh chim đại bàng không về quê nữa
Đan cánh che Trường Sơn
Che cho mười ngàn bát hương – mười ngàn ngôi sao cháy
Mười ngàn trái tim đập rung đại ngàn
Mười ngàn giọt lệ thở dài dưới cỏ
Mười ngàn nức nở vọng về cố hương
Mười ngàn tấm gương – thế hệ sau đến soi mình hỏi về trong và đục!
Mười ngàn biển chỉ đường – chỉ một hướng thiêng liêng
Mười ngàn viên than đỏ – thế hệ sau đến châm lửa cho mình...

Tôi đến sau, lấy thơ một đời làm thanh củi nhỏ
Xin lửa mang về thắp khát vọng cho tôi
Bỗng thấy mình hóa thành lá đỏ
Cháy không nguôi cùng với triệu người

Đêm nay xin cùng Trường Sơn đồng ca lửa và máu đỏ
Bài hát ròng ròng chảy từ mắt xuống môi
Đau và yêu – tia chớp rạch ngang trời.

(Cảm ơn bài thơ “Khát vọng Trường Sơn” của nhà thơ Nguyễn Hữu Quý đã gợi cảm hứng cho tác giả viết chương này.)

Bài viết liên quan

Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm
Con cò và những câu chuyện nhỏ - Chùm thơ Trần Hà Yên
Chùm thơ gồm các bài Cô kể bé nghe, Con Cò be bé, Du lịch biển, Lời cô dặn, Sáng mùa hè... thể hiện sự am hiểu tâm lý trẻ thơ cùng khả năng truyền tải nhẹ nhàng những thông điệp giáo dục mang tính định hướng nhân cách.
Xem thêm
Hương thơ thiếu nhi từ Trại sáng tác Nam Đàn
Chùm thơ đăng Văn nghệ Công an và Nghệ An Cuối Tuần.
Xem thêm
Sông Lam số tháng 5/2025 - Nén tâm hương dâng Bác
Chùm thơ đăng tạp chí Sông Lam số tháng 5/2025
Xem thêm