TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ dự thi của Khaly Chàm

Chùm thơ dự thi của Khaly Chàm

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2021-09-12 07:08:42
mail facebook google pos stwis
2391 lượt xem

KHALY CHÀM


chỉ có thời gian phủ dụ đau thương

 

bây giờ là mùa của nhiều nỗi sợ hãi và lo toan

trí tưởng người đời nhìn thấy mù sương phủ trùm đời sống

và nỗi buồn xám xịt trong ngữ điệu như nhiên

nên luôn nghĩ suy về chuyện mưu cầu hạnh phúc ấm no và mặc đẹp…

 

hôm nay, nỗi đau chẳng dám choàng ôm ngọn lửa

sự tồn tại hòa tan chảy trong ý thức đồng thuận lặng im

tro bụi bay lên ngậm linh hồn quán tưởng những tầng địa ngục

những giọt nước mắt vi âm xoa dịu tiếng khóc bị đóng đinh

thị dân hoài nghi về những cơn mơ thơm mùi thuốc an thần

 

có thể, người ta không dám nói cười 

niềm vui hân hoan nhắm mắt ngủ vùi sâu trong âm u tàn tích

khi lũ vi trùng như thủy tinh sắc nhọn luôn náo nhiệt

tạo mã chương tiêu mục kết hợp nhau

xuyên thủng lồng ngực Sài Gòn nhoài thân lên nhưng không thấy rỉ máu

những con mắt cư dân nhìn sững máu chảy ngược vào tim

 

hiện thực người thành phố cố nén âm giọng lạnh căm

lặng nghe nhìn tin báo con số linh hồn đi lang thang lạc vào mê cung mùa dịch

luẩn quẩn tôi tìm nhặt nhạnh ý tưởng mờ nhạt của mình

chờ đợi điều gì, tội nghiệp hai hàng cây dọc phố đang cúi đầu rũ lá

hồi tưởng những bạn bè thân quen chỉ nửa mặt người đang gỉ sét

 

tự nhủ đừng tưởng tượng lũ sát nhân vô hình tiềm ẩn trong quang phổ

phát tán mầm hủy diệt tự biến thiên tạo ma trận kinh hoàng

ngày mai, tất cả cùng những cây đời không cần động lệnh phát ra từ chùm rễ 

tự thân nâng hơi thở lên theo từng khoảng khắc bóng nghiêng 

kiêu hãnh nhận ra giấc mộng an lành đang trương nở trên vòm lá

tôi chợt biết, trong những thước phim đời thường huyên náo sắc màu

cuối cùng hiện rõ mặt tôi trà trộn cùng với những mặt người trong thành phố tôi yêu

khi sự sống vẫn luôn háo hức quên đi những nỗi muộn phiền.

 


Một hình ảnh ở Tây Ninh (ảnh sưu tầm).

 

với ý tưởng hình dung

 

chuỗi âm chuông rụng. tôi quỳ

mùa này tháng bảy (âm) sao kỳ lạ chưa?

này hồn vía ơi, xin thưa

đau lòng thành phố người thừa bi thương!

 

cây nghiêng rũ lá bên đường

bóng người gỉ sét phố phường quanh hiu

niềm vui tích lũy chắt chiu

vô hình dịch biến đã thiêu tan rồi

 

vẫn còn niềm tin đó thôi

chồng ơi, đừng tĩnh tại ngồi lặng thinh

này em, chợt nhớ mẹ mình          

chắc mẹ đồng cảm… điêu linh khắp cùng!

 

thật lòng ý tưởng hình dung

miền Nam Trung Bắc đang cùng cộng sinh

tôi - em bóng tựa vào hình

làm người khát sống thường tình thôi sao

 

những tâm hồn đẹp thanh cao

cưu mang chia sẻ niềm đau của người

khốn khó rồi cũng phải vơi

vết thương lành lặng ngậm lời tri ân

 

lương y căng thẳng tinh thần

cứu hơi thở mỏng xa dần cõi mơ

đoạn trường đâu chỉ trong thơ

áo trắng nằm xuống nào ngờ viễn ly

 

lặng nghe trời đất thầm thì

thêm bông sen trổ nhu mì tỏa hương

trầm thơm nhân ái khôn lường

tôi ơi, nhìn nắng vùng phương Nam hồng!
 

 

em ơi, ngày mai bình yên

 

cảm thức tôi, khi loài người khốn khó bi thương

hẳn thế, nhưng không là từ khốn cùng hay bi thảm

sự kích hoạt từng thời khắc của ngoại vi luôn sinh động

Sài Gòn và cư dân một phức hợp hồn nhiên khởi sinh ước mơ

 

niềm vui hân hoan bỗng nhiên khánh kiệt không ngờ

ai cũng hiểu, lũ virus vô hình đốt cháy dưỡng khí đất trời ban tặng

chẳng thấy người với người song hành bước đi trên hè phố vắng

có thể, quá khiếp sợ bóng ma rập rờn bay lên từ địa ngục đen

 

tôi ơi, hãy ký họa những khuôn mặt người phương Nam thân quen

hình dung tiếng thở dài, xin gửi gắm niềm tin vào lòng người khổ nạn

này em, thời gian trôi qua hai ta tự trói chân vào ánh sáng

khi mẹ vẫn điềm nhiên trong khung ngày nhìn nắng bay đó thôi

 

mẹ nói, phương Nam dù đau thương nhưng không trách cứ đất trời

vì tin có ngọn lửa thiêng bùng lên trong tim những anh hùng xung trận

áo trắng lương y níu giữ từng hơi thở sống còn trước giây phút nguy nan 

những vết thương lòng được bao bàn tay nghĩa nhân xoa dịu vỗ an

nên không cần dụ ngôn tâm linh để vượt qua cơn dịch dã cuồng diễn biến

con ơi, có gia đình chỉ nhận hung tin người thân yêu ra đi vĩnh viễn

họ ngậm ngùi nói khẽ lời cảm ơn anh lính trẻ mang hủ tro cốt về đến tận nhà!

 

một đời mẹ, không có ánh nhìn nào dửng dưng tuy là người xa lạ

mười chín tuổi mẹ cùng cha con dắt dìu nhau về Nam an cư cho đến bây giờ

Sài Gòn là một cái nôi bao dung dỗ dành biết bao mảnh đời cơ nhỡ

nay mẹ gần đất rồi, không có gì để đáp đền chỉ nhủ lòng thầm tạ ơn thôi

các con cháu, hãy bình tâm cùng với thành phố vượt qua tai ương thương đau

đừng vọng ngữ nói Sài Gòn hồi sinh, thì loài người đã tuyệt chủng hết từ khi nào?

nước Việt Nam ta sừng sững bao đời nay thì chuyện cơ cầu chỉ là hoang tưởng!

 

em ơi, ngày mai bình yên ta hãy về phương Nam thăm bạn bè tứ hướng

cũng lắm nỗi buồn xót đau vì đại dịch… rồi sẽ dần tan theo vòng xoay cuộc đời

Sài Gòn ơi, dù đang bị trọng thương nhưng vẫn hấp thu ánh sáng mặt trời!

lan tỏa tràn đầy, quý tặng người luôn hướng nhìn về tương lai sắc màu rực rỡ

 

tptayninh  9/2021.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Từ Vũng Tàu đến Cực Đông Tổ quốc – Chùm thơ Đỗ Xuân Thu
Đây là một chùm thơ kết hợp nhuần nhị giữa tình riêng và tình đất nước, để lại dư vị lắng sâu cho người đọc.
Xem thêm
Từ di ngôn đến phút giây vĩnh cửu – Chùm thơ Tần Hoài Dạ Vũ
Đây là tiếng nói chân thành, vừa đau đáu vừa nhân bản, của một thi sĩ luôn tìm kiếm sự thật trong nỗi buồn và ánh sáng trong tình yêu.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Xuân Sang – những miền đất gọi nhớ
Với giọng điệu mộc mạc, chân tình, thơ anh vừa khơi dậy hoài niệm chiến tranh, vừa gợi mở niềm yêu thương tha thiết dành cho quê hương, đất nước và những kỷ niệm đời thường khó phai.
Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm
Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc
Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, người ta thấy một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người, để mỗi kỷ niệm lại hóa thành một khúc hát ngân dài.
Xem thêm
Đà Lạt trong nỗi nhớ - Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Bảo
Qua chùm thơ viết về Đà Lạt, Nguyễn Vĩnh Bảo đã gửi gắm nỗi niềm cùng phố núi qua những con dốc, rừng thông, hoa xuyến chi, phượng tím, hồ Xuân Hương...
Xem thêm
Hoa, núi và ký ức – Đà Lạt trong thơ Huệ Triệu
Khi dã quỳ vàng và thông xanh cùng ngân dài cảm xúc
Xem thêm
Tình cờ ta đi ngang đời – Chùm thơ Nhật Chiêu
Bằng ngôn từ bay bổng, những vần thơ tình lắng đọng đưa người đọc vào một trời ký ức của tình yêu, những hồi ức đã qua với vết tình còn dang dở. Chút luyến tiếc bồi hồi thời gian cũ và hoài niệm những dấu yêu xưa. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của Nhà thơ Nhật Chiêu
Xem thêm
Đà Lạt trong miền nhớ của P.N. Thường Đoan
Mời quý độc giả cùng lắng nghe lời ru của P.N. Thường Đoan qua chùm thơ từ Trại Sáng tác Đà Lạt 8-2025 của Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Mùa Thu bất diệt - Chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành
Bằng chất thơ hào hùng và giàu cảm xúc, những dòng thơ đã khơi lại mốc son đầy oanh liệt của dân tộc Việt Nam, trải qua bao giai đoạn đấu tranh gian khổ. Là tiếng vọng của hồn thiêng sông núi khắc họa nên một nước Nam đầy bi tráng nhưng cũng thật kiên trung, gieo vào lòng người đọc những xúc cảm mạnh mẽ. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ “Mùa thu bất diệt” của tác giả Nguyễn Ngọc Thành.
Xem thêm
Nguyễn Thánh Ngã với ba gam màu của phố núi
ừ Trại sáng tác Đà Lạt 2025, nhà thơ Nguyễn Thánh Ngã mang đến một chùm thơ ba sắc thái: Thiền, Tình và Đà Lạt.
Xem thêm
Sắc hoa và mây núi Đà Lạt - Chùm thơ Trần Kim Dung
Mỗi bài thơ là một lát cắt giàu cảm xúc về Đà Lạt và Lâm Đồng. Ở đó, thiên nhiên không chỉ là phông nền mà còn hóa thân thành ký ức, thành tri âm đồng vọng với bước chân người thơ.
Xem thêm
Một miền lạnh, một miền sương, một miền tưởng niệm - Chùm thơ Minh Hạnh
Ba bài thơ – ba gam màu – soi chiếu, bù đắp cho nhau, làm nên một gương mặt thơ vừa mới mẻ vừa thấm đẫm nghĩa tình.
Xem thêm
Nguyễn Quang Toản và Chùm thơ Tương tư
Những lời thơ bình dị như tiếng tự tình, được trao gởi đến người yêu thương, đầy hoài niệm, tha thiết, bằng cảm xúc buồn pha lẫn chút vấn vương của một thời đã qua. Bằng những dòng thư lục bát tự tình, nối kết liền mạnh từ những từ trong bài thơ đã tạo ra những xúc cảm đặc biệt. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của nhà thơ Nguyễn Quang Toản
Xem thêm