TIN TỨC
  • Thơ
  • Đào Phong Lan – Chùm thơ dự thi

Đào Phong Lan – Chùm thơ dự thi

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-03-08 13:28:00
mail facebook google pos stwis
3753 lượt xem

ĐÀO PHONG LAN

 

Thôi đành làm ngọn dây diều

 

Xin đừng làm ngọn dây diều

Buộc nhau vào cả những điều hư không

Chỉ cần một ngọn gió đông...

Bứt đi tất cả là không còn gì.
 

***
 

Mưa từ trên núi mưa về

Nỗi buồn chao liệng

Thương tê tái lòng

Thương người cánh mỏng long đong

Mình đem níu lại bằng vòng tay nhau

 

Khóc với nhau lúc bạc đầu

Cười với nhau tiếc một màu tóc xanh

Anh yêu em!

Em yêu anh!

Cả thế gian biết chúng mình yêu nhau.

 

Vậy mà cơn gió qua cầu

Nhẹ như không,

Vậy mà cau đổ buồng                              

Vậy mà tan tác mùi hương

Vậy mà thương nhớ giữa đường đứt dây...

 

Vụt qua như một cơn say

Vụt đi như một làn mây cuối chiều

Thôi đành làm ngọn dây diều

Buộc mình vào cả những điều bâng quơ

Hừng đông đợi, tàn đêm chờ

Cửa ba bậc chẳng bao giờ cài then

 

***

 

Gặp nhau.

Mà tưởng không quen

Lòng chao như một ngọn đèn trong mưa

Định gợi lời chút ngày xưa

Bàn tay níu một ngón vừa buông mau

 

Gió lên

Chiều xuống

Mây nhàu

Cả đêm

Qua một chiếc cầu

Không qua...

 

Mưa từ trong núi mưa ra

Đau từ những thủa xưa xa đau về.

 

Chia tay

 

Chia tay là kết thúc

Hay chỉ mới bắt đầu?

Mười hai giờ là sáng

Hay còn là đêm sâu?

 

Nếu lòng còn tiếc nhớ

Cả những ngày xa xưa

Cái thời còn vụng dại

Chờ nhau tàn cơn mưa

Cả con đường đón đưa

Nở vàng hoa hạnh phúc

Mặt trời xanh ban trưa

Mọc bồn chồn trong ngực...

Chỉ cần một ánh mắt

Đã thấy trời nghiêng say

Chỉ cần một bàn tay

Đất chuyển mình ấm áp.

 

Hay đường xa tít tắp

Nắng bụi và mưa đầy?

Đi giữa hai hàng cây

Cũng thấy mình nông nổi

Cử chỉ và lời nói

Chẳng buồn giữ lòng nhau

Có cùng đi đến đâu

Cảnh vật đều lạnh ngắt...

 

Chia tay mất mát

Hay là sẽ mừng vui?

Phía trước còn xa xôi

Hay gần thêm lối rẽ?

 

Những tháng ngày lặng lẽ

Rồi cũng tàn rơi nhanh

Cỏ vàng rồi sẽ xanh

Gió lên rồi sẽ lặng

Giữa muôn ngàn ngày nắng

Đừng buồn một ngày mưa

Đừng vì những ngày xưa

Quên còn nhiều ngày nữa...

 

Đừng bao giờ đóng cửa

Khóc hoàng hôn một mình

Chỉ cần qua đêm tối

Lại rạng ngời bình minh!

 

 

Như tung đám lửa lên trời

 

Như tung đám lửa lên trời

Để rồi rơi lại xuống tôi đám tàn

Hồn còn xanh

Phách đã vàng

Tôi đi thờ thẫn theo đàn vịt rong

 

Người đi cắt cỏ trên đồng

Sao không nâng gánh cho lòng tôi vơi?

Người không phụ rẫy gì tôi

Sao tim cứ níu nửa đời chưa buông?

 

Giá như cầm được nỗi buồn

Ném tung lên để ngọn nguồn cuốn trôi.

Giá như đem được nụ cười

Phơi đầu cành gió giữa bời bời mưa.

Giá như đem hết dư thừa

Xé tan nát cả cho vừa cô đơn.

 

Một mình đi rộng con đường

Cỏ cây còn rẽ lối nhường ta qua

Lên non, lá rũ la đà

Tầng tầng bóng mát che ta giữa chiều

Gió cao nâng đỡ ngọn diều

Đất sâu ôm giữ rễ xiêu gốc già

 

Trút lòng một trận mưa sa

Tôi đi về giữa nghìn hoa mặt cười

Mai sau

Lá rụng xuống rồi

Nhường cho ngàn búp nụ chồi vươn lên.

 

 

Di chúc một người phương Nam

 

Một mai này tôi chết

Đừng đưa tôi ra đồng

Mộ tôi sẽ chiếm đất

Nghênh ngang không cho vun trồng

Bao người bước qua dẫm lại

Vô tình như ngọn gió đông.

 

Đừng đưa tôi ra nghĩa trang

Xây lên ngôi nhà to đẹp

Mộ bằng hoa cương, bia bằng cẩm thạch

Để tôi nằm vô nghĩa giữa ngàn người

Lại phải giữ khuôn mặt tươi cười

Cứng đơ hàng trăm năm trên ảnh khắc

Không được buồn, không được khóc

Cứ phải cười trên ảnh làm vui.

 

Hãy thiêu tôi thành tro bụi

Bón tôi dưới một gốc cây

Để chân tôi nuôi đám rễ

Ngày ngày được ngủ giấc say

Để tay tôi hòa cùng lá

Vẫy lên ngàn trời mây

Để tim tôi lên chồi xanh mướt

Một ngày mai…

 

Bạn bè tôi đi về trong trưa nắng

Có bóng râm choàng vai

Những người từng đưa tay cho tôi nắm

Có hoa nở thơm rực rỡ từng ngày

Những người lạ qua đường mỏi mệt

Ghé vào tránh giọt mưa bay

Con tôi đến ngồi nghỉ ngơi dưới tán lá

Yên bình

ngủ một giấc say.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giới thiệu chùm thơ Lê Bá Duy – Từ Tình Giang tôi lớn
Nhà thơ Lê Bá Duy, sinh năm 1966 tại làng Tình Giang, xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định (nay là tỉnh Gia Lai), là nhà giáo, nhà thơ, Hội viện Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai.
Xem thêm
Huỳnh Ngọc Lan - Người đàn bà đi qua mùa gió
Thơ Huỳnh Ngọc Lan là tiếng nói của một tâm hồn đàn bà từng trải và đầy mộng mị.
Xem thêm
Kỷ niệm về mẹ - Chùm thơ Ngô Quỳnh Lan
Nữ nhà thơ Ngô Quỳnh Lan, bút danh Quỳnh Minh, sinh 1949 tại Sóc Trăng. Tốt nghiệp ngành Ngữ văn, đại học Tổng hợp Hà Nội. Hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phía sau những lũy tre làng - Chùm thơ Hà Thiên Sơn
Với cách diễn giải thật bình dị nhưng tươi vui, thơ Hà Thiên Sơn gần gũi như với đời thường, để khi đọc qua, người ta có thể cảm nhận một cách chân thật nhất những hình ảnh trong cuộc sống. Những bài thơ của tác giả kể về câu chuyện của thôn làng, của vùng miền quê hương, ở nơi đó ghi dấu bao ký ức tuổi thơ mỗi người và tình cảm lứa đôi thật đẹp. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu chùm thơ của tác giả Hà Thiên Sơn – Phía sau những lũy tre làng.
Xem thêm
Hồ Xoa và chùm thơ Lời mây khói
Với chất nhân tình thấm đẫm, cuốn hút, những dòng thơ theo thể thơ tứ tuyệt – lục bát được Hồ Xoa viết lên tròn đầy ý nghĩa và giàu cảm xúc, ngôn ngữ gãy gọn súc tích. Mỗi bài thơ đều mang trong đó một câu chuyện của mộng thực, trong cõi xa xăm, từ địa đàng đến ngôi đền cổ, hóa ra tận mây trời. Bằng bút pháp ẩn dụ và tả thực, giàu mỹ cảm, thơ Hồ Xoa hiện lên vẻ đẹp bình yên đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồ Xoa – Lời mây khói.
Xem thêm
Thơ Đoàn Trọng Hải – Tìm mình trong góc khuất hiện sinh
Cchùm thơ của nhà thơ Đoàn Trọng Hải do nhà thơ nhà thơ Vũ Thanh Hoa chọn & giới thiệu.
Xem thêm
Thơ Trương Nguyễn: những câu chữ biết mang sẹo
Nhà thơ Trương Nguyễn, tên thật Nguyễn Trương, sinh năm 1948 tại Cam Thành, Cam Lộ, Quảng Trị. Hiện trú tại thị trấn Ngãi Giao, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian
Phan Thành Đạt là một tác giả trẻ trên văn đàn thi ca, tuy nhiên anh đã khẳng định mình bằng những dòng thơ đẹp, đậm chất trữ tình, sâu lắng. Thơ Phan Thành Đạt mang nỗi khắc khoải giàu tự sự. Ngôn ngữ chắt lọc, sâu lắng, nhẹ và rung động như tiếng thở giữa tĩnh lặng. Là nét thấm đẫm tự tình của một tâm hồn đủ trưởng thành trong “Lặng”. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phan Thành Đạt – Trầm tích thời gian.
Xem thêm
Người đi – tình thơ còn ở lại
Cựu chiến binh, nhà thơ Trần Trí Thông – hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TPHCM, người đồng hành nhiều năm cùng Câu lạc bộ Thơ Phương Nam – vừa rời cõi tạm vào tối 29/10/2025, để lại bao thương tiếc trong lòng bạn hữu.
Xem thêm
Nhà thơ Trần Trí Thông mang “tiếng gà gáy trong ba lô” đi khắp chiến trường
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hào khí một thời cùng những nỗi niềm bi hùng vẫn âm vang trong lòng dân tộc, thổn thức mỗi khi ta đọc thơ của những người lính – những người may mắn trở về hay đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, hóa thành tuổi hai mươi bất tử.
Xem thêm
Còn lâu (2) – Thơ Lâm Xuân Thi, Nhạc Hoài Phúc
Một cuộc đối thoại lạ lùng giữa con người và định mệnh – giữa cái hữu hạn của kiếp người và cái vô tận của linh hồn.
Xem thêm
Thơ khóc bạn của Trần Hóa
Vào 19h31’ cùng ngày, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Trí Thông, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ nhiệm CLB Thơ Phương Nam, đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia, hưởng thọ 70 tuổi.
Xem thêm
Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn
Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang cái linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.
Xem thêm
Thơ của người gieo mùa trên đồng chữ
Giống như nghề giáo đạm bạc mà cao quý, thơ của tác giả Nguyễn Văn Đào - hiện là Phó chủ tịch CLB VHNT Nguồn Việt Quảng Nam, cũng nhờ thế mà tao nhã giản dị, đọc qua một lần thấy dễ thấm và đồng cảm.
Xem thêm
Cánh đồng quê mẹ - chùm thơ Tịnh Bình
Bằng những lời thơ nhẹ nhàng truyền cảm, Tịnh Bình thể hiện một cách rất tinh tế và sâu sắc tâm trạng của người con khi rời xa quê mẹ, để mỗi câu thơ đong đầy nỗi nhớ thương, đầy chiều sâu và thấm đẫm nỗi lòng khi nhớ về mảnh khói lam chiều, với bờ lau trước ngõ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Chiều đông sa – chùm thơ Chu Long
Mùa đông cũng là mùa của ký ức, khi mùa đông đã cận kề, tiết trời se lạnh, qua khung cửa kính, vẻ đẹp thi vị và thơ mộng gieo vào lòng người những cung bậc trầm lắng. Mùa đông cũng mang những dịu nồng của mối tình đã qua, của những mênh mông trong tâm hồn lữ khách. Bằng những lời thơ đẹp, giàu tự sự, Chu Long đã viết về mùa đông bằng những cảm xúc nồng nàn, của những kỷ niệm ngày xưa cũ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Chu Long – Chiều đông sa.
Xem thêm
Đinh Nho Tuấn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi
Ẩn sau những câu chữ được gọt giũa kỹ lưỡng là một trái tim nồng ấm, biết yêu thương say đắm, biết nhớ quê hương da diết, và trên hết, là một quan niệm sáng tác nghiêm cẩn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hoa của nước - những bông hoa bất tử trong trường ca của Trầm Hương
Trường ca “Hoa của nước” vừa được nữ tác giả của “Người đẹp Tây Đô” phát hành gồm có 3 chương: Hoa thủy sinh, Hoa tôi gặp trên đường thiên lý, Hoa thời hậu chiến... xâu chuỗi nhiều loài hoa, nhiều số phận, những kỳ tích và những nỗi mất mát hy sinh…
Xem thêm
Những khoảng lặng trong thơ Lê Ngọc Mai
Nữ nhà thơ Lê Ngọc Mai sinh năm 1969 tại huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, hiện chị sinh sống tại phường 11, Thành phố Vũng Tàu (cũ) - Nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Nguyễn Ngọc Thành và chùm thơ Chuyện hai người đàn bà
Mỗi người phụ nữ là một “bông hoa” đẹp, tài năng và trí tuệ, phụ nữ luôn mang lại nguồn cảm hứng trong thi ca, mở ra chiều sâu của tĩnh lặng. Những người phụ nữ trong thơ Nguyễn Ngọc Thành với những cuộc đời khác nhau nhưng tựu trung vẫn là sự hy sinh, khao khát yêu thương và những gánh nặng mưu sinh, chờ đợi…với lời thơ dung dị nhưng giàu cảm xúc, có sự thăng hoa của hồn thơ và có cả cách sử dụng ngôn từ thâm trầm, mang lại cho người đọc những nỗi buồn lắng đọng và khắc khoải. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành – Chuyện hai người đàn bà.
Xem thêm