Bài Viết
Em đi bên anh
Chiều xanh Hà Nội
Đường thênh thang mây trắng rủ nhau về
Sài Gòn bắt đầu mê hoặc tôi là từ tà áo dài thiếu nữ. Một con nhỏ nhà quê bé xíu, mang trong lòng khát khao miền đất lạ, nhìn thấy cái gì cũng lấp lánh diệu kỳ. Tôi chạm vào Sài Gòn bằng nỗi niềm khấp khởi đó.
Hào quang cởi hết áo màu
Về hoan lạc giữa đất nâu quê mùa
Ngắm dòng sông thời gian
Hai bờ gọi nhau mãi
Bờ mùa đông rùng mình
Gửi đi một chút heo may
Để bên ấy biết bên này thu sang
Cho em đỏ chút lá bàng
Nhà thơ Ananyev Oleg Valentinovich, sinh ngày 12/9/1955, tại thị trấn Mordovo, vùng Tambov (Nga). Sống tại thành phố Gomel (thành phố lớn thứ hai của Belarus) từ năm 1957. Ông tốt nghiệp khoa Ngữ văn, trường đại học tổng hợp Francysk Skaryna, Gomel. Oleg Ananyev từng là nhà thiết kế đồ họa, người đề xướng trong Hội Tri thức Belarus, giáo viên văn hóa nghệ thuật, mỹ thuật thế giới, giám đốc phòng trưng bày nghệ thuật của BSH, phó giám đốc Thư viện khu vực Gomel. Ông là hội viên Hội Nhà văn Belarus, Hội Nghệ sĩ Belarus, Liên đoàn Nhà văn và Nghệ sĩ quốc tế; đồng thời là nhà phê bình nghệ thuật, nhà văn, nhà báo, nhà viết kịch, nhà sử học địa phương. Oleg Ananyev là tác giả của một số tập thơ, người khởi xướng và tuyển chọn cuốn sách "Исповедь в красках" (tạm dịch: “Lời thú nhận trong màu sắc”, gồm 86 chương viết về các nghệ sĩ ở thành phố Gomel), "Золотые купола" (tạm dịch: "Những mái vòm vàng". Viết về các nhà thờ ở Gomel); người khởi xướng và đồng tác giả dự án văn học nghệ thuật của Thư viện khu vực Gomel nhân kỷ niệm 70 năm Chiến thắng vĩ đại "Живая память моей семьи" (tạm dịch: “Ký ức sống động của gia đình tôi”), đồng tác giả của tuyển tập vở kịch "Последователи Макаёнка" (tạm dịch: “Những người theo dõi Makayonka”). Đạt giải trong hơn 10 cuộc thi văn học ở các hạng mục “thơ” và “văn xuôi” (trong đó có hai lần mang tên Kirill Turovsky – “báo chí”). Ông đã được Bộ Văn hóa Cộng hòa Belarus trao tặng Huy hiệu Danh dự “Vì những đóng góp cho sự phát triển văn hóa Belarus”.
Ru đôi vai xuân | Thơ: Phạm Thị Cúc Vàng - Nhạc: Quốc Khanh
Nhà văn, nhà thơ Nguyễn Phúc Lộc Thành sinh năm 1964 (tuổi Thìn) tại Hà Nội, tốt nghiệp khóa 5 Trường Viết văn Nguyễn Du (1993-1997) và tạo được tiếng vang qua hàng loạt tác phẩm văn xuôi như: tiểu thuyết “Cõi nhân gian” (1994), tập truyện ngắn “Táo vàng tục lụy” (1996).
Có những ngày thu em đã yêu anh
Có một trời thu vàng theo nỗi nhớ
Có một rừng thu mình không cách trở
Tôi treo trên đỉnh cây tâm hồn tôi bó cỏ vô ưu
Hái từ khổ đau - hạnh phúc