Bài Viết
Người lương thiện còn bị đọa đày đến bao giờ?
Câu hỏi chán chường không ai muốn nhắc
Thế kỷ bán mua danh vọng...
Chợt một ngày tôi nhận ra tôi
Từng lang thang dưới bầu trời chữ nghĩa
Dội về mùa xưa trưa trong veo
ga vắng buồn thiu nỗi niềm quang gánh
người ngược rừng thương biển thương em
Hóa thành tiếng pháo giao thừa
Hòa cùng tiếng sóng vỗ bờ gọi em.
Tiếng mùa xuân thì thầm khơi ngọn lửa
Giục hòn than bừng tỉnh con tim...
Thơ: Trần Thế Tuyển
Nhạc: Võ Thiên Lan
Ngày cuối năm bên lòng hun hút gió
Giang vòng tay ôm bao thứ vô hình
Một trần gian ta đan em như cỏ
Vừng hồng đang rạng góc trời Nam
Đất Mũi xôn xao ngọn gió nồm
Biển sáng lung linh căng sợi nắng
Ngã lưng trên thảm cỏ mềm
Chia nhau chút ánh lưỡi liềm trăng non
Thương em gối chiếc mỏi mòn
Có vầng trăng khuyết cũng còn xẻ đôi*
Ngàn mây biệt bóng chim trời
Tà huy nắng tắt núi đồi lạnh căm
Nghiêng đời rót xuống giọt cầm
Tỉ tê, ai oán, trầm thăm thẳm chiều