Bài Viết
Xe buýt dừng góc phố
người vội vàng
xuống lên
Chị thiếu phụ ôm niềm hy vọng
Phố lên đèn
Này con đường nhỏ
Thiếu bàn chân quen
Bụi bay bụi bay
Có con bướm vàng
Bay về gieo mộng
Tôi ngồi cùng em một chiều Tân cảng
Không biết đang mộng hay thựcmơ màng
Mộng mấy trăm năm bước chân người đi mở đất
Xin cho tôi được thả câu thơ xuống dòng Tàu Hủ
làm nhịp đôi bờ
nối những bập bùng thương
Đêm nay là đêm thứ mấy
Sài Gòn thức đủ năm canh
Ruột gan hướng về miền Bắc
Những quán xá đèn màu
Những ngôi nhà cao ngất
Những ngã đường rẽ về đâu xuôi ngược
Mình tìm nhau chốn nào
tôi mắc cạn vào em
vì một nếp phương Nam
vì mắt nâu đêm ấy chẳng cài then
Mai em về- Cần Thơ xa xôi!
Cơn mưa ngấn lên lời giã biệt
Mắt ai ướt giấu bao điều tha thiết
Có cây cầu lắt lẻo phía chiều buông.
Phút cuối cùng, anh lấy thân mình che cho đồng đội
Phút cuối cùng… kẻ thù nhìn anh, tháo chạy
Tôi đâu biết song loan gõ nhịp đời bão tố
Quăng quật, xô tôi chạm những chân trời
Tôi mới hay tiếng khóc nụ cười
Phải đổi bằng tiếng bìm bịp kêu thủng hai tròng mắt