Bài Viết
bao thế hệ đã đi suốt mấy nghìn đêm
không thể xuyên thủng nó
gương mặt nào của ông bà, cha mẹ, tôi
Cầu nhịp lên ngày sôi nổi một phương Nam
con phà chở câu hò qua bao mùa mưa nắng
cho hạnh phúc vàng bông lúa uốn lưỡi câu
Trái bầu lớn xuống vừa chạm đầu tôi là vừa ăn được
Mẹ để giành trên giàn bằng cách cắt một khoanh cho đủ
bữa ăn nuôi dưỡng một ngày quê
Chim hạc Sài Gòn
Nâng hơn mười triệu sinh linh trên đôi cánh
Tổ ấm dải đất phương Nam
Có ai khâu giùm tuổi trẻ
Có ai nhuộm biếc mùa xanh
Để con quay về bên mẹ
Như ngày chân bước tập tành
Lưu sử xanh người anh hùng bất tử
Trước sống còn không lùi bước hy sinh
Lá thư tay ta gửi ngàn nỗi nhớ
Tà Săng ơi giữa bom đạn vẫn tình
Bác đi muôn người nhớ
Bác ở muôn người thương
Mong dân giàu nước mạnh
Sánh bốn biển năm châu
Ngày trở về
Anh đi lệch một bên
Một ống quần phất phơ trước gió...
Bác về với đất quê hương
Giang sơn mở cõi yêu thương đón Người
Triệu con tim lệ ứa nhòa
Mưa rơi như thể giao hòa nỗi đau.