Bài Viết
Tiếng khèn đi xuống chợ
Núi nghiêng mình đi theo
Tiếng khèn như cơn gió
Vượt qua thung qua đèo.
Hãy tắt đèn đi con, xích lại gần cha
Đêm bắt đầu phút giây tưởng niệm
Trong trời đất se se cơn gió lạnh
Sáng nay đọc tin tức
Mừng thấy bão đã tan
Nhưng đất thành nghĩa địa
Chưa kịp chôn Cây xanh
Đi chợ, nấu ăn, chia phần, đóng hộp
rồi chuyển nhanh… theo mệnh lệnh không lời
Họ trao yêu thương nhận hạnh phúc, niềm vui
Lan tỏa mãi những trái tim nhân ái!
Nếu có dịp về thị trấn cuối cùng giáp biển
dọc dài những con đường lao xao
dọc dài những ao tôm phơi đáy
chạnh lòng thương
mùa này giá rẻ như cho
Trong ba lô của cuộc hành trình của chúng ta
Có những giấc mơ chưa trọn
Có những lời hẹn cũ
Lang thang ở chốn chợ đời
Từ trong âm tạp...
vọng lời cha tôi
Về đi con, hãy về thôi
Còn cha mẹ sao mồ côi chốn này
Nợ viên thuốc ký ninh cho ta qua cơn sốt li bì
Nợ ánh trăng khuya quên chênh vênh vách núi
Nợ nắm lá xông bao nhiêu bàn tay hái
Nợ cái nhìn thắp lửa những ngày mưa
Đêm về nỗi nhớ ngùi hương
Thắp trong lòng mẹ yêu thương vô bờ
Thời gian thành nấm mộ thờ
Bao đêm mẹ thức đợi chờ xót xa
Cho ta một đoá thẫn thờ
Cuối đường mây trắng còn chờ chuông ngân
Người ơi, chưa vẹn đường trần
Cớ sao một mối tơ hồng xé đôi?