TIN TỨC

Đã lỡ thương rồi thì thương cho trót

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2022-03-12 16:38:25
mail facebook google pos stwis
2248 lượt xem

BÀI HƯỞNG ỨNG CUỘC THI BÚT KÝ “NHỮNG HY SINH THẦM LẶNG”

 

Đã lỡ thương rồi thì thương cho trót


HOÀI HƯƠNG

Trong thảm họa đại dịch Covid-19 lên tới đỉnh điểm ở TP Hồ Chí Minh t tháng 6- 9/2021= 123 ngày = 2.952 giờ, đã có hàng trăm ngàn tình nguyện viên của thành phố, không nề hà sự nguy hiểm lây nhiễm, dũng cảm, nhiệt tâm, tích cực, 24/24 giờ trong ngày, làm công tác thiện nguyện. Và trong cơ man sắc áo xanh tình nguyện được che kín trong lớp trang phục bảo hộ cùng màu xanh, tôi ấn tượng với em bởi đôi mắt rất đẹp, lấp lánh nụ cười trong ánh mắt, vóc dáng nhỏ xinh, có mặt hầu như ở những trọng điểm các khu dân cư bị chăng dây biển đỏ cách ly, đang gặp khó khăn thiếu thốn… 

 

Cô gái đó rất trẻ, sinh năm 1985 tại Bình Thuận, có gương mặt đẹp nhân hậu, ánh mắt lấp theo nụ cười như tỏa nắng, thân thiện và chan hòa đến xung quanh, càng đặc biệt hơn là CEO Lê Thùy Thảo Nguyên, của Công ty Tổ chức sự kiện cảm xúc Sen Việt Multimedia - TP Hồ Chí Minh. Là một doanh nhân trẻ, kinh doanh nhưng luôn hướng về cảm xúc, để thương để nhớ để hoài niệm như một kỷ niệm đẹp nhất đối với khách hàng, và cô đứng sau rất nhiều sự kiện thương mại gây “nóng” trong nghề suốt nhiều năm qua như: Phượng hoàng trỗi dậy; Fly With Passion; Shynh Shine Night 2018; Shynh The Beauty Show; Gala Lyona; Chuỗi Hội nghị đỉnh cao KTG - 23 năm vững bước tương lai; 35 năm Trần Phú - Thắp sáng niềm tin; Đám cưới cảm xúc hơn 2.000 khách của cặp đôi Quốc Bảo - Tuyết Mai…; Và tháng 2.2021 là sự kiện Symphony Of The Seas.

 

Cần mẫn với công việc thiện nguyện

Không chỉ tới khi đại dịch Covid-19 tràn vào Việt Nam tác quái và tạo thành giông bão tàn khốc đỉnh điểm quét qua TP Hồ Chí Minh vào tháng 5- 9/2021, thì Thảo Nguyên mới tham gia tình nguyện viên, làm công tác thiện nguyện đến những khu dân cư chăng dây biển đỏ cách ly. Trước đó nhiều năm, cô đã là một thiện nguyên viên tràn đầy tình thương, nhiệt tâm, trực tiếp tham gia vừa công sức vừa tài lực cùng các cộng sự và những “Mạnh Thường quân” khác cho nhiều chương trình, tiêu biều nhất là "100 ngàn - Vạn mái ấm", và tính đến năm 2021 đã xây hơn 100 căn nhà dành tặng cho các gia đình có hoàn cảnh khó khăn trên khắp mọi miền Tổ quốc.

 

Hay chương trình “nước sạch” trong dự án “Cùng miền Tây chống hạn mặn", cứu khát ở những miền nắng hạn Tây Nam bộ với hàng chục trạm lọc nước sạch, hàng ngàn bồn chứa nước ngọt… Vào mùa lũ đầy tang thương tháng 10.2020 ở miền Trung, Thảo Nguyên cùng cộng sự đã vận động hàng trăm tỉ đồng và trực tiếp mua thuyền và xây nhà chống bão lũ giúp dân nghèo bị thiệt hại. Bên cạnh đó, Thảo Nguyên đã trực tiếp góp công góp của thực hiện hàng loạt chương trình thiện nguyện cùng bạn bè trong việc trao tặng học bổng cho học sinh nghèo vượt khó, xây nhà tình nghĩa, và hỗ trợ những người gia cảnh khó khăn…

Cô chia sẻ suy nghĩ: "Ai ai cũng khao khát sống một cuộc đời theo cách mình mong muốn. Và em cũng thế, được cống hiến hết mình cho công việc mình đang làm, được chăm sóc những người thân yêu, được chia sẻ với cộng đồng những điều có thể trong khả năng của bản thân và được trọn vẹn với những đam mê cá nhân dù là nhỏ bé trong đời sống này".

Khi tôi gặp cô, cô thành thật: “Em cũng biết sợ chứ, nhiễm bệnh và một cái chết trong cô đơn lạnh lẽo…. Nhưng thấy mình đã được chích mũi 1, mũi 2, là có một lớp bảo vệ khá chắc chắn, trong khi được biết có rất nhiều khu dân cư nghèo họ còn chưa kịp được chích mũi nào đã bị chăng dây biển “đỏ” cách ly, thiếu thốn trăm bề… Mình lại có chút đầy đủ, thì tại sao không chia sẻ, không kêu gọi mọi người cùng với mình chung tay giúp đồng bào những nơi đó… Như một cách cảm ơn cuộc đời đã cho mình nhiều thuận lợi hơn họ. Và chính mình cần có mặt để tiếp sức, để tạo niềm tin, cũng là chứng kiến tận mắt những khốn khó của họ, để có những kế hoạch cứu trợ cụ thể và thiết thực…”.

Tôi đã hỏi cô: “Thế em đi làm tình nguyện viên, từ thiện  như thế, không ngại họ nói em làm chẳng qua để PR?”, bởi thực tế trong đại dịch có rất nhiều doanh nghiệp lợi dụng công việc từ thiện, “thùng rỗng kêu to”, PR kiếm lợi cho doanh nghiệp.

Cô không ngần ngại bày tỏ quan điểm: “Sẽ thật tội nghiệp cho bọn em lắm khi ai đó có ý rằng đi làm thiện nguyện là PR, đánh bóng bản thân, PR cho doanh nghiệp. Nhưng thử hỏi, khi đã chọn đầu bù tóc rối để chui vào vùng dịch từ “đỏ” đến bãi rác thì cần gì lấp lánh nữa. Bởi, đã chọn đi trong hành trình này, là từng người trong chúng em đánh cược với tính mạng, sức khoẻ của chính mình, đánh cược với những giọt nước mắt, lời cầu xin đừng đi nữa của người thân,… chút hư danh vô vị, có xá gì?

 

Chia sẻ trong đại dịch vừa là tình thương vừa là trách nhiệm lương tâm

Ngay từ “mùa” dịch đầu tiên ở TP Hồ Chí Minh, tháng 4.2020, Thảo Nguyên và các cộng sự của mình đã lập tức góp “của” vào các bếp ăn từ thiện gạo, mắm, rau củ, dầu ăn…, để có những hộp cơm tạm ứng cứu “dứt bữa” cho những người lao động nghèo như bán vé số, bốc vác thuê, luợm ve chai, bán hàng rong, vô gia cư…  Khi TP Hồ Chí Minh vào đỉnh điểm dịch năm 2021, mỗi ngày đọc thông tin các ca F0 tăng cao, rồi liên tiếp các lệnh “giãn cách xã hội” theo Chỉ thị 15, 15+, 16, 16+…, bởi dịch bệnh lan tràn đầy nguy hiểm, nhưng đồng thời những thông tin người dân ở các khu dân cư nghèo đang gặp khó khăn đã làm trái tim nhiều cảm xúc của Thảo Nguyên không chịu ngồi yên, trú tránh trong nhà tìm sự an toàn cho mình. Cô quyết định tham gia lực lượng tình nguyện “Sẻ chia mùa dịch”, không nề hà nguy cơ lây nhiễm, đi vào khu vực “đỏ” ở những khu chung cư cũ, con hẻm, thậm chí khu bãi rác, để chia sẻ với đồng bào đang gặp khốn khó “một gói khi đói” đầy nghĩa tình.

 

Cô và các cộng sự, bao gồm đồng nghiệp và những người bạn cùng chung tâm ý, đã “tả xung hữu đột”, thật sự là những “chiến binh” trên “mặt trận” cứu trợ đồng bào đang trong những khốn khó về lương thực, thực phẩm và vật dụng y tế phòng chống dịch. Cô cùng cộng sự kêu gọi các nhà hảo tâm khác chung tay đóng góp, và những xe rau củ, khoai, gạo, rồi cả cá tươi, cùng những nhu yếu phẩm cơ bản như gia vị, đường sữa…, thậm chí cả băng vệ sinh phụ nữ, đã được lần lượt hơn 30 đợt mang đến các khu dân cư ở quận 3, 5, 8, 10, 12, Bình Tân, Tân Phú, Hóc Môn, Bình Chánh, TP Thủ Đức, Hội người mù, thậm chí lan sang tận Bình Dương, ngược ra Bình Thuận…, phát tận tay từng hộ gia đình và cả người sống độc thân, tổng cộng hàng mấy chục ngàn phần quà.

Đọc trong Nhật ký từ thiện của cô với một vài con số vào khỏang nửa cuối tháng 9.2021, những đợt đi thứ 22- 27, mà thầm ngưỡng mộ cái “núi” đồ mà cô và các cộng sự trong group “Sẻ chia mùa dịch” cứu trợ cho đồng bào: “Đợt 22-23, 1.150 hộ gia đình đã nhận thêm túi lương thực trong hai ngày thứ 5 và thứ 6”. “Thứ 7 tuần này mang đến 1000 hộ dân Q10 và 1100 hộ dân trong chung cư Ngô Gia Tự.”. “Sẻ chia mùa dịch đến với 700 hộ ờ Thủ Đức và một vòng quanh Sài Gòn với 950 phần quà hôm nay”. “Ngày hôm qua với hành trình vòng quanh Sài Gòn để đến với 620 gia đình bà con”. “2.370 phần quà đã được gửi trao bằng tất cả sự sẻ chia và đồng cảm trong 16/9 vừa qua. Và ngày mai, là ngày cuối cùng của tuần, cũng là ngày của những lời hứa các xóm trọ Q12, Hóc Môn, Thủ Đức, Bình Tân, Hội người mù, Tân Phú với 615 phần quà”. “Đợt 26-27 là  3.000 phần quà đi Bình Dương và Thủ Đức”. “Quay lại Q8 đến với bà con người Chăm rất mộc mạc, thiệt thà, chỉ xin hỗ trợ 200 phần..”.

Thảo Nguyên chia sẻ: “Mỗi một chuyến đi luôn để lại trong em những cảm xúc thật khó tả và cũng không muốn tả cảm xúc đó là gì, chỉ biết là mình cần đi tiếp và đi tiếp..”

 

Đã lỡ thương rồi thì thương cho trót

Khi các nhóm thiện nguyện có quy mô khác lần lượt tạm ngừng lại thì nhóm của Thảo Nguyên và cộng sự vẫn tiếp tục đi. Sau hơn 3 tháng, không nghỉ tuần nào, Thảo Nguyên cùng cộng sự và các bạn bè trong group “Sẻ chia mùa dịch” đã tiếp ứng lương thực đến hơn 30.000 gia đình gặp khó khăn trong mùa dịch ở TP Hồ Chí Minh và Bình Dương. “Chúng tôi không tin mình có thể đi được đến ngày hôm nay. Tiền ở đâu? Hàng hoá ở đâu? Xe vận chuyển ở đâu? Nhân sự ở đâu để phụ làm giữa dịch bệnh rình rập lúc này, rồi lỡ chẳng may ai dính F0, còn gia đình, con cái, người thân của họ thì sao, rồi chẳng may “lỡ có ai mãi đi” thì sao? Làm sao chịu trách nhiệm cho nổi, làm sao mình thanh thản trong quãng ngày sau? Những câu hỏi không có lời đáp liên tục xoay xoáy trong đầu. Đi hay không đi? Tiếp tục hay dừng lại? Có cần phải thế không? Thôi thế cũng được rồi?

Chắc có lẽ, chính từ niềm tin và sự chung tay mà các anh chị em bạn bè ở trong và ngoài nước đã trao gửi nên chúng tôi mới có thể đi xa được như vậy. Chúng tôi chẳng phải là nhân vật nào to tát, chỉ đơn giản là những người có thể bước ra đường mùa dịch để trao chuyển những yêu thương mà các anh chị em bạn bè đã gửi tặng cho bà con vùng dịch. Chúng tôi lại nhủ lòng càng phải đi. Chỉ biết mình cần phải đi, đi đâu, đi đến bao lâu,… thì ngày mai tính tiếp”.

 

Đọc “Nhật ký từ thiện” của cô mà không thể không xúc động: “Sáng nay sẻ chia mùa dịch cùng các bạn thiện nguyện Sài Gòn đã đến khu bãi rác Bình Chánh. Đúng với tên gọi “Bãi rác”, xung quanh toàn rác và ngập rác. Ngay cả những “ngôi nhà” ở đây cũng được dựng lên từ những tấm ván, cây cột, tấm tôn mà bà con nhặt nhạnh từ các bãi rác… Đa phần người ở đây, đã sống ở bãi rác hơn chục năm có lẻ, từ thanh niên đến nay đã làm ba má của vài đứa con và cũng không biết đến bao giờ được thoát ly khỏi bãi rác này. Nhìn những đứa trẻ mặc bộ đồ lấm lem hồn nhiên chơi đùa bên cạnh những đống rác, có khiến trái tim của những người lớn như chúng ta bị se thắt lại không hả anh chị?”.

 

Và cô cùng cộng sự đã mang chuyến hàng tình nghĩa đến khu H16-H19, Bình Hưng, Bình Chánh  với 1.400 phần quà để gửi tặng cho tất cả các hộ dân sống trong khu bãi rác và các dãy trọ ẩm tối nơi đây. Vẫn là túi lương thực như mọi khi, có gạo, cá, rau, trứng,… để cả nhà có thể dùng trong một tuần, còn có cả những gói băng vệ sinh cho các em gái, các chị, lại có thêm nhiều bánh sữa cho các em bé, thêm hộp sữa đặc, sữa bột cho các trẻ sơ sinh, các bé dưới 3 tuổi và cả những viên thuốc hạ sốt để dự phòng.

 

Càng ở lâu bên cô, càng khám phá nhiều tiềm ẩn trí tuệ, sự thiện lành, tâm nhân ái đến ngưỡng mộ. Một người trẻ có lý tưởng sống “luôn chia sẻ” đến những số phận thiếu may mắn đang lan tỏa những tốt lành.  Và tôi cảm nhận được tiếng nói chân tình từ trái tim cô, tôi đã gửi gắm những yêu thương trân trọng cô trong vài bức “Thư Sài Gòn trong tâm dịch” đăng trên báo “Sức khỏe & Đời sống” của Bộ Y tế, và vào nhân vật trong một truyện ngắn của tôi “Covid đi qua - Tình yêu còn lại” đăng trên Văn nghệ - Hội Nhà văn Việt Nam.

 

Vâng! Chỉ là phác thảo một vẻ đẹp không chỉ dung nhan, mà đẹp cả tâm hồn của một người trẻ, cùng những cồng hiến thầm lặng đến cộng đồng, một cô gái có cái tên dễ thương - Lê Thùy Thảo Nguyên, để thêm có niềm tin vào những thiện lành của cuộc sống từ những người trẻ hôm nay./.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Phú Yên nghĩa tình và khát vọng hồi sinh - Ký của Nguyên Hùng
Bài đăng báo Văn nghệ số 50, ra ngày 13/12/2025
Xem thêm
Lời thì thầm của biển – Tản văn của Như Nguyệt
Còn bạn thì sao? Bạn nghe điều gì từ lòng biển? Tôi tin dù bạn nghe được điều gì, hãy giữ lấy niềm tin ấy thật chặt, bởi vì mọi “lời thì thầm” đều có sức mạnh của riêng nó.
Xem thêm
Diễn viên Thương Tín đã về cõi lặng
Thông tin từ chị Bùi Kim Chi (vợ Thương Tín) cho biết, Thương Tín đã qua đời vào khuya nay tại nhà riêng Phủ Hoà, Phan Rang.
Xem thêm
Ký ức về bố – Bút ký Vũ Mạnh Định
Pleiku những ngày này mưa dầm dề do ảnh hưởng bão. Mưa trắng xóa cả bầu trời, gió hun hút qua hàng cây phủ kín cả phố núi. Tiếng mưa khiến lòng tôi chùng xuống, ký ức bất chợt ùa về. Mưa như tấm màn xám phủ trùm đất trời, có khi kéo dài cả tháng không dứt. Ngày ấy tôi còn quá nhỏ để hiểu nỗi buồn của những cơn mưa, chỉ nhớ nó dai dẳng đến mức sáng hay chiều cũng nhập nhòe một màu xám đục. Nhưng chính sự dầm dề ấy lại trở thành lát cắt đặc biệt của tuổi thơ, để sau này, mỗi lần nghe mưa nơi khác, tôi ngỡ như vừa chạm vào những ngày Pleiku xưa cũ, ngày mưa dài đến mức thời gian như ngưng đọng.
Xem thêm
Một Việt Nam nhân hậu giữa bão lũ và nước mắt
Giữa màn đêm bị xé toang bởi gió, nước và tiếng kêu cứu, người ta lại nhìn thấy những điều kỳ diệu khác: tình người, sự hy sinh, lòng nhân hậu – những phẩm chất làm nên cốt cách vĩ đại của dân Việt.
Xem thêm
Hai vị đại tướng Nam Bộ qua bút ký của nhà văn Trần Thế Tuyển
Lịch sử QĐND VN có nhiều vị tướng huyền thoại. Trên mảnh đất Phương Nam - Nam Bộ cũng có những vị tướng như thế. Đặc điểm chung của các vị tướng Nam Bộ là sống hết mình: Hết mình vì đất nước, nhân dân; hết mình về đồng đội, bạn bè; sống chân thật, thuỷ chung …mà người đời thường gọi là “Ông Già Nam Bộ”.
Xem thêm
Sương rơi trên lá non - Tản văn Hồng Loan
Có những đoạn đời, ta đi qua như kẻ mộng du giữa những vết xước của chính mình. Mỗi ngày trôi, ta tưởng mình vẫn sống, nhưng kỳ thực chỉ là đang lặp lại những hơi thở cũ, nhạt nhòa và vô nghĩa. Tổn thương không chỉ làm ta đau, nó khiến ta lãng quên, quên mất rằng mình từng có một tâm hồn trong trẻo, từng biết rung động trước điều nhỏ bé nhất trong đời.
Xem thêm
Người gieo hạt yêu thương – Tản văn Chu Thị Phương Thảo
Nhắc đến quãng đời học trò, tôi không thể quên hình ảnh cô giáo Trương Hoàng Oanh – người đã dìu dắt tôi suốt những năm cấp hai. Với tôi, cô không chỉ là một người thầy, mà còn là người mẹ thứ hai, người để lại trong lòng tôi những ký ức không thể phai mờ. Cho đến hôm nay, mỗi khi nhắm mắt lại, tôi vẫn thấy rõ ánh mắt hiền từ của cô, vẫn nghe giọng nói trầm ấm khi cô gọi tôi bằng cái tên thân thương: “Nhím” – cái tên gắn bó với tôi như một phần ký ức ngọt ngào của tuổi học trò.
Xem thêm
Những người con đất Quảng - Bút ký Phùng Chí Cường
Ngày 20 tháng 7 năm 1954 hiệp định Giơnevơ được ký kết, chấm dứt gần 100 năm người Pháp đặt ách đô hộ lên đất nước ta. Nhưng ngay sau khi chữ ký chưa ráo mực, thì đế quốc Mỹ đã nhảy vào miền Nam hất cẳng Pháp, đưa con bài Ngô Đình Diệm về Sài Gòn để lập ra chính quyền bù nhìn thân Mỹ, chúng rắp tâm chia cắt lâu dài đất nước ta. Năm đó, nhiều cán bộ miền Nam đã ra Bắc tập kết, để lại quê nhà, gia đình vợ con và những người thân, rồi họ cùng nhau mòn mỏi trông chờ ngày đoàn tụ. Tới ngày 30 tháng 4 năm 1975, miền Nam được hoàn toàn giải phóng, hai miền Nam - Bắc mới được sum họp một nhà. Vậy trong hơn 20 năm xa cách ấy những người ở lại miền Nam, dưới sự đàn áp điên cuồng của đế quốc Mỹ cùng bè lũ tay sai, họ đã phải sống ra sao? Chúng ta hãy đi tìm câu trả lời:
Xem thêm
Từ dòng Lam đến Vàm Cỏ Đông
Một đêm diễn đặc biệt tại Nhà Văn hóa Thanh niên, với tên gọi “Giai điệu từ những vần thơ”, trong chuỗi chương trình “Những ngày Văn học Nghệ thuật TP.HCM”...
Xem thêm
Nha Trang – Viên ngọc xanh, từ hoài niệm đến khát vọng – Bút ký Nguyễn Phú Thành
Thành phố Nha Trang, thuộc tỉnh Khánh Hoà được mệnh danh là “Viên Ngọc Xanh” của bờ biển Đông, không chỉ là điểm đến lý tưởng cho những ai yêu thích biển đảo mà còn là nơi lưu giữ những hoài niệm và khát vọng của xứ sở. Đồng thời, Nha Trang cũng hội tụ vẻ đẹp của lịch sử văn hóa và, du lịch biển làm nên vẻ đẹp hiếm có làm say đắm lòng người.
Xem thêm
Ở nơi tận cùng con nước – Bút ký Hồng Sương
Nắng tắt bên sông Long Xuyên, vỡ thành từng mảnh nhỏ trong làn hơi nước mỏng tang. Thành phố vào giờ tan tầm, người xe chen nhau, nhưng trong nhịp hối hả ấy, có điều gì thật đỗi dịu dàng, thân quen. Tôi ngồi bên bờ hồ, tay cầm ly nước, ngắm nhìn đám lục bình trôi trên mặt nước xiết. Xa xa, những chiếc ghe đánh cá lặng lẽ như những kiếp người trôi giữa dòng đời, bền bỉ đi tìm cái sống trong mênh mang nước bạc.
Xem thêm
“Từ Bến Nhà Rồng đến Ba Đình” – Phần 2
Đây không chỉ là cuộc hành trình theo dòng lịch sử, mà còn là cuộc trở về trong tâm tưởng – nơi mỗi bước chân đều in dấu biết ơn, tự hào và khát vọng được góp phần làm đẹp thêm dáng hình Tổ quốc.
Xem thêm
Không còn bao lâu nữa!
Tùy bút của Trần Đôn
Xem thêm
Tuổi thơ, mùa bão lụt và quê hương thương khó
Câu chuyện của hai nhà giáo Phạm Phú Phong (Khoa Ngữ văn, Trường ĐH Khoa học - ĐH Huế) và Huỳnh Như Phương (Khoa Văn học, Trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn - ĐHQG TP. HCM)
Xem thêm
Với nhà văn Đoàn Thạch Biền
Làm một cuộc khảo sát bỏ túi với các anh chị và các bạn thế hệ 6X, 7X, 8X, 9X rằng người nào ảnh hưởng trong việc viết văn làm báo của mình nhất, đều nhận được câu trả lời: Nhà văn Đoàn Thạch Biền!
Xem thêm
Đoản khúc thời gian - Tản văn Hoàng Xuân
Trời tháng 10 bầm dập những đoản khúc, lúc mưa, lúc nắng, lúc lại dỗi hờn vừa mưa vừa nắng. Lòng tôi lại chông chênh nhớ về quá khứ. Quá khứ của những cơn gió lạnh đầu đông, của tiết trời giao mùa vương vấn, phảng phất xem lẫn một miền ký ức. Bao giờ tiết trời giao mùa cũng thế, làm cho con người có nhiều nỗi nhớ nhung, và cũng có nhiều cảm xúc dâng trào.
Xem thêm