TIN TỨC
  • Nhà văn trẻ
  • Sài Gòn trao cơ hội cho người trẻ – Tản văn của Bùi Tiểu Quyên

Sài Gòn trao cơ hội cho người trẻ – Tản văn của Bùi Tiểu Quyên

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng:
mail facebook google pos stwis
1539 lượt xem

Nhà văn Bùi Tiểu Quyên.

Nhà văn Bùi Tiểu Quyên, sinh năm 1985, Long An. Hiện công tác tại báo Phụ Nữ TP. Hồ Chí Minh, Hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.

Tác phẩm:

  • Đi ngược chiều thương (tập truyện ngắn, NXB Văn Nghệ,2008);
  • Con tàu đi tìm sân ga (tập truyện ngắn, NXB Văn hóa – Văn nghệ, 2012);
  • Cỏ đồi phương Đông (tập truyện ngắn, NXB Văn hóa – Văn nghệ, 2014);
  • Cỏ lau vạn dặm (tập truyện ngắn, NXB Văn hóa – Văn nghệ, 2015);
  • Nửa đêm nằm nhớ (tạp văn, Nhà xuất bản Trẻ,2016);
  • Những cánh cửa đều mở (tạp văn, Nhà xuất bản Trẻ,2017);
  • Cỏ dại thênh thang (tập truyện ngắn, tác phẩm vào chung khảo Cuộc thi Văn học tuổi 20 lần VI-2018);
  • Sông có bao giờ thẳng (tạp văn, Nhà xuất bản Phụ Nữ, 2019);
  • Chuyện chiếc máy ảnh chu du ở Trường Sa (tập truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi).

Giải thưởng:

– Giải thưởng Nhà văn Trẻ – Hội Nhà văn TP.HCM 2014, với tác phẩm Cỏ đồi phương Đông.

Sài Gòn trao cơ hội cho người trẻ

Tôi vẫn nhớ hoài những buổi chiều bé con ra ngồi ngoài bờ ruộng, nghĩ đến ngày mình sẽ được lên thành phố. Thuở ấy, tôi luôn nghĩ rằng, chỉ có “lên thành phố” tôi mới có thể thực hiện được những giấc mơ của đời mình. Và có lẽ đã đúng như vậy, thành phố là mảnh đất lành cho những khát vọng, hoài bão của người trẻ. Không chỉ riêng tôi, có rất nhiều người trẻ đến từ những vùng quê nghèo khó đã tạo dựng sự nghiệp, thành công, thành danh từ thành phố này…

1. Những trang viết đầu tiên của tôi bắt đầu từ đồng ruộng. Nhưng thời ấy, việc gửi bài cộng tác cho báo ở Sài Gòn lẫn việc mua được tờ báo, đi nhận nhuận bút ở bưu điện cũng không dễ dàng một chút nào.

Ở phố, tôi tiếp cận được nhiều đầu báo, được đọc thoải mái trong thư viện và cũng có được nhiều cơ hội viết truyện ngắn cộng tác, từ những tờ báo dành cho tuổi học sinh – sinh viên như Tuổi Ngọc, Áo Trắng, Mực Tím, Tài Hoa Trẻ… đến những tờ báo lớn: Người Lao Động, Sài Gòn Giải Phóng, Tuổi Trẻ, Phụ Nữ TP.HCM…

Ở phố, tôi bắt đầu những bước chập chững đầu tiên với văn chương và dần quen biết với các cây bút đàn anh, đàn chị, được đọc và học được nhiều điều quý giá từ những người đi trước; được dìu dắt, được nâng đỡ trên mỗi chặng hành trình.

2. Sài Gòn là mảnh đất dung hợp người dân ở khắp mọi miền đất nước, là nơi để người người mưu sinh và cũng là nơi bồi đắp, hiện thực hóa những giấc mơ của người trẻ. Nhịp sống ở phố luôn sôi động, phát triển từng ngày, người trẻ nhiều khát vọng sống trong môi trường này sẽ luôn thấy bản thân được khích lệ, truyền cảm hứng và động lực lớn lao để hoàn thành những mục tiêu đời mình. Văn chương là con đường âm thầm, trong nỗ lực tự thân của mỗi người. Nhưng tôi nghĩ, những bước đi đầu tiên ấy cũng rất cần đến những niềm khích lệ – dẫu vô hình nhưng ý nghĩa. Văn chương trẻ TP. Hồ Chí Minh trưởng thành, phát triển và có thể khác biệt qua từng giai đoạn, nhưng lúc nào tôi cũng thấy có một dòng chảy mạnh mẽ. Hết thế hệ này đến thế hệ khác, nối tiếp và cùng nhau góp phần làm nên diện mạo văn chương của thế hệ mình.

Đối với tôi, viết văn viết sách là giấc mơ tuổi nhỏ, nhưng phải đến khi đặt chân lên phố thì tôi mới có nhiều cơ hội hơn để hiện thực hóa giấc mơ ấy. Từ những năm tháng còn viết truyện ngắn trên giấy vở học trò gửi cộng tác cho đến khi in cuốn sách thứ chín, có lẽ đã là một đoạn đường dài. Mà khi nhìn lại, hành trình ấy đều gói gọn trong khoảng thời gian sống giữa lòng thành phố. Còn nhớ, năm 2012, khi chính thức được kết nạp vào Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh, tôi cảm thấy như đã được bước vào “ngôi nhà chung” với niềm lạc quan tích cực. Như thể đã có một “nơi chốn thuộc về” trong lựa chọn văn chương của mình. Và cũng từ ngôi nhà chung ấy, tôi cũng như những bạn viết trẻ khác có nhiều hơn những cơ hội tham gia các chuyến đi thực tế sáng tác, về nguồn, các hoạt động của hội nghề nghiệp, mở rộng mối quan hệ quen biết với các nhà văn đi trước, được trao những giải thưởng văn chương khi còn rất trẻ…

3. Phố cho tôi một công việc nhiều trải nghiệm, nhiều cảm xúc và những mối quan hệ. Đọc, đi, nghĩ, viết là bốn yếu tố vô cùng cần thiết đốivới một người cầm bút. Tất cả những yếu tố này người viết đều có thể chủ động sắp xếp, nhưng sẽ khác nhau ở cơ hội “đi” đối với những công việc khác nhau.

Nghề báo – quả thật không có trong giấc mơ thuở bé – vậy mà tôi lại gắn bó song hành cùng sự nghiệp văn chương. Đôi lúc nghĩ lại, không lý giải được vì sao một người bản tính khá… hiền lành, không thích đám đông và lại càng không thích chốn thị phi, xô bồ cuối cùng lại có thể làm báo lâu đến như vậy. Nhưng rồi nhìn nhận lại, thấy có vẻ như chính nghề báo cho tôi thêm rất nhiều cơ hội để “đi”, để thu nhặt vốn sống, để thấm thía đời – người, và để chạm đến được những chiều kích sâu nhất của cảm xúc, tâm hồn. Tất thảy những điều đó – thậm chí là những tổn thương, thất bại nếu có – cũng rất cần thiết cho những người cầm bút, những người trẻ có hoài bão. Để được trưởng thành.

4. Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh được thành lập và hoạt động đã tròn 40 năm, còn thời gian tính từ lúc tôi kết nạp hội viên đến nay cũng chỉ mới 9 năm. Nhưng nhìn lại, đó cũng là cả một chặng đường tuổi trẻ tôi sống và viết trọn vẹn với văn chương, với tất cả những nỗ lực từ những ngày đầu cầm bút. Trong chừng ấy thời gian, có biết bao kỷ niệm với các cô chú, anh chị lẫn bè bạn văn chương cùng trang lứa. Không nhớ hết bao lần tôi tham gia cùng các sự kiện, hoạt động của hội nghề nghiệp, những chuyến đi thực tế sáng tác, sinh hoạt thơ văn…

Cũng từ “ngôi nhà chung” này, được cùng bạn văn tham gia các Hội nghị viết văn trẻ TP. Hồ Chí Minh, Hội nghị viết văn trẻ toàn quốc… Chúng tôi – những người cầm bút trẻ – vẫn thường nói với nhau rằng, văn chương là sự nghiệp của riêng mỗi người, những cuốn sách ra đời là quá trình sáng tạo lặng lẽ. Nhưng những hoạt động sôi nổi từ hội nghề nghiệp chính là dịp để chúng tôi thấy được kết nối với nhau, được truyền cảm hứng sáng tạo. Tất cả cùng tạo sự cộng hưởng cho cảm xúc, để người cầm bút luôn tin rằng, trên hành trình chữ nghĩa – có lúc tưởng chừng như thật đơn độc này – vẫn luôn có những người cùng lý tưởng, những yêu thương quý giá ở cạnh bên.

Quê hương cho tuổi thơ một giấc mơ và nỗi nhớ thật lộng lẫy. Còn thành phố cho tuổi trẻ những cơ hội để qua những chặng đường. Nhìn lại, tôi luôn cảm thấy biết ơn. Mãi về sau này, có thể người sẽ bước qua những chặng đường rất khác, vẫn sẽ luôn nhớ và tri ân mảnh đất nghĩa tình này. Xin dành lời chúc đến Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh nhân kỷ niệm 40 năm ngày thành lập, rằng Hội sẽ tiếp tục là ngôi nhà chung đầy ý nghĩa, luôn mãi là nơi lan tỏa ngọn lửa ấm áp cho những người cầm bút.

B.T.Q

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
“Giữa đời may rủi” – Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Những phận đời ngơ ngác giữa con đường mênh mông, ngỡ mênh mông mà lại chật hẹp đến không còn khoảng trống để thở một tiếng thở nghe cho trọn vẹn. Mặt sóng vẫn lấp đầy, đẩy đưa chìm nổi, và người ta vẫn cứ đi, mộng mị đến rã rời!....
Xem thêm
Nàng Sói – Truyện ngắn của Anna Maria Stępień, Ba Lan.
Võ Chí Nhất dịch từ nguyên bản tiếng Anh,She Wolf của Anna Maria Stępień, Ba Lan.
Xem thêm
Trong lời mẹ hát | Thơ in sách giáo khoa và lời bình
Bài thơ Trong lời mẹ hát được đưa vào giảng dạy ở sách giáo khoa Ngữ văn lớp 8
Xem thêm
“Một ngày từ bên trong” - Tác phẩm đạt giải thưởng của cô gái 16 tuổi
Tập thơ “Một ngày từ bên trong” của tác giả trẻ Trần Phú Minh Anh, bút danh Minh Anh sinh năm 2007 được trao Giải A của Liên hiệp các hội văn học nghệ thuật Việt Nam năm 2023. Tập thơ được bán với giá 200 ngàn đồng.
Xem thêm
Sơ - Lốc - Hôm mặc váy - Truyện ngắn Võ Chí Nhất
Hắn giật thót người khi nghe tiếng con Shushi sủa váng lên khiến bà già chủ nhà lên tiếng nhắc chó cưng rồi rời bàn viết.
Xem thêm
Chùm thơ Bùi Xuân Mẫn
Nhận thấy mình tin chắc thế nàovề một chuyện duy nhấtmà không thể chứng minhLập lòe sáng tối do ánh lửa
Xem thêm
Giới thiệu chân dung thơ Phạm Tiến Triều
Người cầm bút phải có sứ mệnh mang văn hóa của dân tộc mình đến với mọi người. Bởi xét đến cùng, cội rễ của thơ ca phải xuất phát từ ngọn nguồn văn hóa của dân tộc mình sinh ra. Dòng chảy ấy là bất tận. Nhà thơ phải biết hòa điệu giữa dòng chảy văn hóa dân tộc với điệu hồn cảm xúc của cá nhân mình. – Quan niệm văn chương Phạm Tiến Triều
Xem thêm
Đừng xem đó là bẫy – Truyện ngắn Võ Chí Nhất
Anh chàng cẩn thận ngồi vào bàn và nhìn bà Lan Chi với ánh mắt biết ơn khi bà mang khay bánh rán vàng ruộm chầm chậm bước về phía mình. Anh ta xoa cái bụng bí đau sau lớp vải áo sơ mi mới toanh, ra vẻ thèm ăn để làm bà vui vì sắp được thưởng thức hương vị bánh rán mới mà bà cất công làm từ sáng sớm.
Xem thêm
Cuộc điện thoại bất ngờ - Truyện ngắn Hoàng Thị Hiền
Sau tiếng trống báo hiệu vào tiết học, tôi cho đôi mắt được tự do quan sát khắp sân trường, nhà để xe, con đường tấp nập ngoài cánh cổng sắt…
Xem thêm
Thơ Trẻ 20 năm đầu thế kỷ XXI - Những tìm tòi và thử nghiệm
Đặt vấn đề thơ Trẻ trong 20 năm đầu thế kỷ XX
Xem thêm
Nước mắt mùa đông – Tản văn của Đặng Thùy Tiên
Mùa đông ở miền núi Tây Bắc, cái rét không ngòn ngọt như mạn Đông Bắc mà mằn mặn đanh đanh. Cây cối vào mùa đông chịu cái rét thấu, sáng sớm sương muối tích tụ từ đêm giữ lại cái rét trong những hạt trắng nhỏ li ti, treo mình trên từng tán lá, ngọn cỏ, cành cây. Sương muối không bỏ qua cái ngóc ngách nào của rừng núi, kể từ cái mạng nhện, những sợi tơ mỏng manh bình thường lẫn vào với không khí chẳng thấy đâu, vậy mà lúc này bị sương muối làm cho lộ diện hoàn toàn cả cấu trúc của mình.
Xem thêm
Bể dâu lành lặn | Chùm thơ của Mạc Tường Vi
Lặng lòng mắt ước xăm xaBể dâu lành lặn người ta phương nào
Xem thêm
Thơ Cỏ Ba Lá
Chiều bắt dế ven đê cùng lũ bạnTiếng sáo diều thủng thẳng ở lưng trâuĐôi chân trần làn da cháy đen nâuPhong phanh áo mưa ngâu trời trở gió
Xem thêm
Cảm thức nguồn cội trong ‘Chín nhánh da vàng’ của Khét
Văn học không chỉ phản ánh mà còn đồng hành và kiến tạo cuộc sống. Chính vì thế, những dòng chảy văn học luôn được nuôi dưỡng, tiếp nối và bồi đắp từ thế hệ này sang thế hệ khác. Mỗi người nghệ sĩ tài năng sẽ ghi lại dấu ấn trong lòng độc giả bằng những con đường khác nhau, tùy thuộc vào thời đại, xã hội mà họ sống trải. Thuộc thế hệ thứ ba trong lớp những nhà văn, nhà thơ trẻ ở đô thị miền Nam như: Phong Việt, Anh Khang, Phương Huyền, Trần Phi Long, Nguyễn Trần Thiên Lộc, Vũ Văn Song Toàn, Lê Thùy Vân… Khét (Trần Đức Tín) là một gương mặt quen thuộc trên nhiều diễn đàn mạng và tạp chí Văn học từ địa phương đến trung ương. Anh để lại ấn tượng trong lòng độc giả bởi một bút lực dồi dào, sung sức và một hồn thơ chân chất, mộc mạc, ngồn ngộn hơi thở cuộc sống đương đại. Điều này thể hiện rõ nét qua ba tập thơ đã xuất bản trong ba năm liên tiếp: Rồi mình cũng xa lạ nhau (2018), Mình mắc cạn vào nhau (2020), Ở đậu trong nhau (giải thưởng Hội nhà văn Tp. Hồ Chí Minh 2021). Tập thơ mới nhất của anh Chín nhánh da vàng (2022) đã cho thấy một hình ảnh Khét trầm tĩnh, suy tư sâu sắc hơn với cảm thức ý hướng về nguồn cội mạnh mẽ xuyên suốt cả tập thơ.
Xem thêm
Chùm thơ Trương Mỹ Ngọc
“Nếu ác quỷ không có trên đời, cái ác biết đổ cho ai?// Loài người văn minh chưa từng nhận đã đốt rừng/ Chưa từng nhận đã tàn sát chó mèo, cỏ cây, muông thú// Nhiều người thậm chí ra tay với cả đồng loại của mình/ Loài người ngợi ca sự văn minh/ Nhưng lại thỏa hiệp với những con “người” trong lòng có quỷ…”
Xem thêm
Giới thiệu đại biểu nhà văn trẻ: Võ Chí Nhất
Nhà văn trẻ Võ Chí Nhất hiện nay vẫn là hội viên trẻ tuổi nhất của Hội Nhà văn TP.HCM.
Xem thêm
Giới thiệu đại biểu nhà văn trẻ: Nguyễn Trần Khải Duy
Nhà thơ trẻ Nguyễn Trần Khải Duy sinh năm 1995 tại Bình Định.
Xem thêm
Đại biểu nhà văn trẻ: Nguyễn Đình Minh Khuê
Chạm vào cái thực - tiểu luận của nhà văn trẻ Nguyễn Đình Minh Khuê.
Xem thêm
Giới thiệu đại biểu nhà văn trẻ: Trần Đức Tín
Nhà thơ trẻ Trần Đức Tín là một trong 22 đại biểu TPHCM tham dự Hội nghị viết văn trẻ toàn quốc tổ chức tại Đà Nẵng ngày 18-19/6.
Xem thêm