TIN TỨC

Cảm ơn Đồng Tháp

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-09-30 09:27:27
mail facebook google pos stwis
979 lượt xem

BÀI DỰ THI BÚT KÝ “NHỮNG HY SINH THẦM LẶNG”

PHẠM THỊ TOÁN

“Cám ơn lãnh đạo, chính quyền và nhân dân Đồng Tháp đã cho mọi người hiểu thêm tấm chân tình của người dân đất Sen hồng của các bạn. Nó như một sự trải nghiệm quý báu cho chúng tôi trên chặng đường đời. Chúng tôi yêu các bạn”. Đó là lời phát biểu xúc động, chân tình của cô gái trẻ mang số hiệu bệnh nhân 104 trong mùa dịch.

Được tin 15 giờ ngày 7-4-2020, Bệnh viện Sa Đéc đã làm thủ tục xuất viện cho 4 bệnh nhân bị nhiễm COVID- 19, các phóng viên Báo Nhân Dân, Báo – Đài tỉnh tập trung tại Văn phòng UBND tỉnh thẳng tiến về Sa Đéc.

Được mệnh danh là “thành phố hoa” của miền Tây Nam Bộ nhưng những ngày này cảm giác nơi đây dường như lặng lẽ hơn. Có lẽ đã qua một mùa hoa Tết, chỉ còn những cây kiểng công trình xanh ngát, như nép mình, bớt rực rỡ hơn những tháng trước. Có lẽ còn nguyên nhân chính là đang trong giai đoạn “giãn cách xã hội” theo chủ trương chống dịch COVID-19 của Chính phủ. Có chăng chỉ một ít người đi chợ mua những đồ thiết yếu cần thiết cho gia đình rồi vội vã trở về nhà.

Chuẩn bị sẵn sàng đón bệnh nhân

Bước chân vào cổng phụ Bệnh viện Đa khoa Sa Đéc, kế bên khu vực cách ly của khoa Truyền nhiễm, điều trị bệnh nhân dương tính với virus Corona, đã thấy Phó Chủ tịch UBND tỉnh, Phó trưởng Ban chỉ đạo phòng chống dịch - bác sĩ Đoàn Tấn Bửu cùng Giám đốc Sở Y tế Đồng Tháp - bác sĩ Nguyễn Lâm Thái Thuận cùng Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Sa Đéc… tới tiễn các bệnh nhân sắp ra viện, lòng tôi chợt dâng lên niềm xúc động khôn tả. Tôi chợt nghĩ: Đồng Tháp thật may mắn khi có một bác sĩ chuyên khoa cấp II là Phó Chủ tịch UBND tỉnh. Nghe anh trao đổi với giám đốc bệnh viện những chỉ số liên quan tới dịch bệnh virus Corona, tôi thấy điều mình suy nghĩ hoàn toàn có cơ sở!


Các buồng cách ly tại khu điều trị


Trang bị trong buồng bệnh cách ly


Robot vận chuyển trong khu cách ly.
Ảnh: THIÊN HƯƠNG

Người dân Đồng Tháp vốn hiền hòa và thân thiện. Chưa khi nào lòng dân quê tôi lại dâng cao không khác gì trong chiến tranh, nghe theo Đảng, theo Chính phủ như hôm nay. Hàng ngày mọi người đều theo dõi tin tức dịch bệnh qua tivi, qua điện thoại trên tay, qua báo đài và xe thông tin tuyên truyền. Họ đi ra đường rất ít, người nào cũng đeo khẩu trang che kín mặt. Nửa tháng mùa dịch nhưng Đồng Tháp chưa có ai mang trên mình cái con virus bé nhỏ, vô hình nhưng nguy hiểm không lường ấy. Thế nên ngày 19-3-2020, khi nghe cấp trên giao phải tiếp nhận hơn một trăm hành khách trên chuyến máy bay từ vùng dịch (Vương quốc Anh) trở về, trên chuyến bay Vietnam Airlines mang số hiệu VN0050 không có người quê ở Đồng Tháp thì mọi người đều lo lắng, băn khoăn: có ai bị dính vi rus không!? Nhưng trách nhiệm vì cộng đồng nên Đồng Tháp sẵn sàng đón nhận bà con, cô bác từ nước ngoài trở về đất nước, dù nơi đó thuộc vùng dịch!

Xuống máy bay ngày 19-3-2020, theo sự phân công, 164 hành khách từ sân bay Cần Thơ được đưa thẳng về Trường Quân sự tỉnh Đồng Tháp nhằm hạn chế thấp nhất sự lây lan ra cộng đồng, nếu bị dương tính. Nơi đây tỉnh đã bố trí thành Bệnh viện dã chiến, thực hiện cách ly tập trung và công việc tiếp theo là tiến hành xét nghiệm từng hành khách.

Hai ngày sau có kết quả dương tính 4 người thì chuyển ngay các bệnh nhân vào Khoa Truyền nhiễm, Bệnh viện Đa khoa Sa Đéc trong đêm, vào lúc 21h30 ngày 22-3-2020. Các bệnh nhân này quê ở thành phố Hồ Chí Minh, Bà Rịa - Vũng Tàu và Hà Nội.

Mới bước chân xuống máy bay, được đưa đi cách ly và xét nghiệm, mọi người trên chuyến bay đều có một tâm trạng háo hức, mừng lắm, nghĩ: Mình sống rồi. Dù biết về phải tiếp tục cách ly 14 ngày nữa, chưa được trở về gặp người thân, cũng không sao. Nhưng trước khi về nước, tất cả bốn bệnh nhân từ 101, 102, 103 và 104 trong 164 hành khách hoàn toàn không ngờ mình lại bị nhiễm bệnh và thật tình không biết bị lây bệnh ở đâu nữa. Từ nước Anh xa xôi hay từ nước thứ ba hành khách đã quá cảnh, bị lây trên máy bay hay từ đâu? Biết tin cơ thể dương tính với Sars CoV-2, còn gọi COVID- 19 hay nhiễm virus Corona, nói thật như tiếng sét mang tai, tất cả bốn hành khách bị nhiễm rất hoang mang và sốc nặng.

Công việc của những “thiên thần áo trắng”

Khoa Truyền nhiễm, Bệnh viện Đa khoa Sa Đéc được phân công đã chuẩn bị sẵn 20 giường trong khu cách ly. Có robot vận chuyển thức ăn do bác sĩ chuyên khoa I  Lê Ngọc Lâm, khoa Ngoại tổng hợp sáng chế, đứng từ xa điều khiển để hạn chế thấp nhất việc điều dưỡng phải tiếp xúc trực tiếp với bệnh nhân. Khi thực hiện thuốc và đo huyết áp, lấy máu xét nghiệm thì các điều dưỡng mặc đồ bảo hộ theo quy định, đưa thức ăn vô phòng thì nhờ robot. Robot tới cửa phòng được bấm kèn, bệnh nhân mới mở của phòng ra lấy. Ai cũng có laptop riêng nên có thể xem tin tức, không bị lạc hậu với bên ngoài.

Vô phòng cách ly, ngoài điều trị bằng thuốc, lo cho bệnh nhân ngày ba bữa cơm khá ngon (100.000 đồng/người/ngày), với thời gian cách ly là 14 ngày. Ngoài ra, bác sĩ và điều dưỡng còn làm quen, nói chuyện, động viên tinh thần để họ vui vẻ trong thời gian cách ly. Bác sĩ điều trị nói thấy bệnh nhân bị cách ly riêng biệt, không cho tiếp xúc bên ngoài thì bụng đều thương, nhưng phải vậy mới điều trị lành được. Bệnh nhân số 101 nói với bác sĩ: “Con đi du học có sáu tháng mới về nước, bị cách ly hết một tháng nhưng dù sao cũng được trở về Tổ quốc là vững dạ rồi”.

Hai bác sĩ, ba điều dưỡng trực tiếp chăm sóc và điều trị bệnh nhân cùng một điều dưỡng hành chánh đi lãnh thuốc và liên lạc với bên ngoài. Điều dưỡng này không qua buồng bệnh, không tiếp xúc trực tiếp với bệnh nhân. Bệnh nhân vào viện không do ý muốn mà do tính chất của căn bệnh nên bị cách ly. Nhiệm vụ y bác sĩ, điều dưỡng ngoài điều trị, còn phải chăm sóc về thể chất, tinh thần cho bệnh tật. Một điều dưỡng trực tiếp chăm sóc các bệnh nhân cho biết: “Công việc hàng ngày của chúng tôi là lấy dấu sinh tồn, theo dõi tình trạng bệnh nhân, hỗ trợ tốt cho bác sĩ trong chăm sóc và điều trị, thực hiện những yêu cầu cần thiết mà bệnh nhân đề nghị, chuyển những nhu yếu phẩm và vật dụng do người nhà gửi vào, liên hệ khoa dinh dưỡng cung cấp cơm sáng, trưa và chiều cho bệnh nhân, thay đổi món ăn hàng ngày liên tục, nói chuyện và động viên an ủi bệnh nhân an tâm điều trị”.

Bốn bệnh nhân và một người nhà (bởi có bệnh nhân nữ mới 9 tuổi, mẹ cháu xin theo để chăm sóc bé), 5 người được bố trí ở 3 phòng cách ly đặc biệt. Trong mỗi phòng trang bị gần giống như một gia đình nhỏ, mỗi người một giường, có chuông, khi cần gọi cho nhân viên phục vụ; bệnh viện có nối mạng Wifi, máy quạt và máy điều hòa nhưng chỉ bật vừa mát trên 24 độ vì nhiệt độ thấp virus có thể tồn tại; bình nước suối, bàn ghế và phòng vệ sinh riêng ở mỗi phòng... Mỗi phòng đều ghi số điện thoại nhân viên y tế trên vách để bệnh nhân khi cần sẽ liên hệ.

Cảm ơn đất Sen hồng

Khi mới vào thì cả 4 người dù dương tính nhưng chưa hề thấy hiện tượng bệnh, dù nhỏ. Ở vài ngày thì có người ho, có bệnh nhân đau họng hoặc sốt nhẹ nhưng bác sĩ cho dùng thuốc vài ngày thì hết hoàn toàn các triệu chứng trên. Phòng kiểm soát bệnh của tỉnh xuống lấy mẫu hàng ngày để theo dõi chặt chẽ diễn biến của bệnh nhân cùng với bệnh viện. Theo đánh giá, bệnh nhân còn ở tình trạng bệnh nhẹ, virus trong cơ thể chưa phát tán nhiều.

Trong ngày, điều dưỡng đo huyết áp cho bệnh nhân lúc 6 giờ sáng và 14 giờ chiều. Thường thì 7h30 sáng bác sĩ khám bệnh. Sau khi bác sĩ khám xong, điều dưỡng phát thức ăn sáng cho bệnh nhân. 8h30 thực hiện thuốc theo chỉ định của bác sĩ điều trị. 11h điều dưỡng phát cơm trưa. Chiều khoảng 14 giờ, bác sĩ đi khám lại cho bệnh nhân. 15 giờ, điều dưỡng thực hiện thuốc và nhắc nhở bệnh nhân uống thuốc. 17 giờ phát cơm chiều. Ngoài ra, bệnh nhân có nhu cầu gì cần thiết, bệnh viện đáp ứng đủ: khăn lau mặt, nước rửa chén, giấy vệ sinh, nước rửa tay khô nhanh… Dụng cụ ăn chủ yếu sử dụng chén hoặt tô giấy, chỉ sử dụng một lần là bỏ để tránh lây chéo lẫn nhau. Ngoài ra người nhà bệnh nhân cung cấp thêm đồ ăn, điều dưỡng sẽ chuyển vào cho bệnh nhân. Tất cả đều miễn phí từ thuốc men, ăn uống, thậm chí xe chở bệnh nhân về nơi cư trú.

Tiễn bốn bệnh nhân đã hết dương tính, ba lần xét nghiệm liên tục âm tính, xe chuyên dụng y tế của tỉnh Đồng Tháp đưa bệnh nhân về tận nơi cư trú của họ để tiếp tục theo dõi bệnh trong 14 ngày kế tiếp. Sau ngày đó, bệnh nhân mới được hòa nhập để bảo đảm an toàn cho cộng đồng. Ai nấy đều xúc động, nghẹn ngào, lưu luyến. Mẹ con bé 9 tuổi xin được ở lại cách ly ngay tại Đồng Tháp theo quy định cho hết thời gian rồi mới về nhà và ai nấy đều hiểu, sau khi họ ra đi, các y bác sĩ tham gia điều trị bệnh nhân lại tiếp tục phải cách ly thêm 14 ngày nữa….

“Cám ơn lãnh đạo, chính quyền và nhân dân Đồng Tháp đã cho mọi người hiểu thêm tấm chân tình của người dân đất Sen hồng của các bạn. Nó như một sự trải nghiệm quý báu cho chúng tôi trên chặng đường đời. Chúng tôi yêu các bạn”. Đó là lời phát biểu xúc động, chân tình của cô gái trẻ mang số hiệu bệnh nhân 104 trong mùa dịch.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tuổi thơ bên dòng lũ
Có thể nói, dù mưa bão thường mang đến nhiều thiệt hại cho người dân miền Trung, nhưng lũ lụt cũng bồi đắp phù sa cho vùng đồng bằng duyên hải này, nhờ đó mà người dân nơi đây có thể sống bằng nghề nông nghiệp ổn định với mùa màng tốt tươi, cây lúa phát triển.
Xem thêm
Chiếc Nóp quê hương – Tùy bút Nguyễn Thanh
Thời kháng chiến chống Pháp, trong giai đoạn đầu cuộc đấu tranh gian lao vì sự nghiệp giải phóng dân tộc còn thiếu thốn quân dụng, có một hình tượng đặc biệt đậm màu sắc quê hương, không thể thiếu đối với nhân dân lao động và những chiến sĩ yêu nước tham gia kháng chiến. Đó là chiếc nóp bàng mà người dân Nam Bộ sống cách đây bảy thập niên đều biết đến.
Xem thêm
Gia đình, những nỗi đau ngọt ngào của Trương Văn Dân - Elena
Mấy năm trước có một số bạn văn và bạn đọc đã đề nghị tôi và Elena nên in chung một tập truyện. Và tập truyện mà các bạn đang cầm trên tay có chủ đề về những mối quan hệ trong gia đình và tình nghĩa vợ chồng. Sự sắp xếp này này là hoàn toàn ngẫu nhiên, lựa chọn các truyện ngắn đã viết trong những năm qua, vì nếu chọn chủ đề rồi mới viết thì các bài viết có lẽ sẽ khác và thiếu tự nhiên.
Xem thêm
Má tôi - Tản văn Trần Trọng Trung
Má tôi là một người phụ nữ đảm đang, hiền thục; có một đức tính thật thà, nhân hậu; có một phẩm chất của người phụ nữ Á Đông “Công, Dung, Ngôn, Hạnh”.
Xem thêm
Dấu ấn anh hùng – Bút ký Trần Thế Tuyển
Trong kháng chiến chống Mỹ, tôi may mắn được giao chép sử Trung đoàn 174 (đoàn Cao Bắc Lạng). Sau ngày giải phóng (30-4-1975), tôi lại thêm một lần may mắn nữa: trở lại chiến trường xưa, nơi Trung đoàn đã chiến đấu và gặp lại những người con ưu tú đã góp phần xây nên truyền thống vẻ vang của đơn vị hai lần được tuyên dương danh hiệu Đơn vị AHLLVT ND.
Xem thêm
Có một người thương binh như thế
Về Trung tướng nhà văn Nguyễn Mạnh Đẩu
Xem thêm
Chữa lành và những ngôi sao thức – Bút ký Thanh Huyền
… Đêm đã về khuya, gió biển vẫn mải mê hợp xướng với dàn đồng ca đại dương. Tôi vẫn tản bộ trên dải cát cùng với những nghĩ suy, chất vấn. Tôi không biết mình đang chữa lành ở dạng thể nào nhưng mong rằng khoảng trống nơi tim được lấp đầy... và chắc chắn tôi cũng là một trong những ngôi sao thức!
Xem thêm
Hoàng hôn trên đảo vắng – Tạp bút của Thúy Dung
“Hoàng hôn” là lúc mặt trời lặn, kết thúc một ngày gieo ánh sáng. Ai từng nghe bài “Đà Lạt hoàng hôn” của Minh Kỳ – Dạ Cầm, hẳn còn nhớ câu “Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ, màu lam tím, Đà Lạt sương phủ mờ”.
Xem thêm
Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc
Nguồn: Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc (Tạp chí Sông Lam) và Văn nghệ Công an số 715, ngày 11/7/2024.
Xem thêm