TIN TỨC

Một Nguyễn Mạnh Tuấn vừa lạ vừa quen trong hai tác phẩm mới

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-11-28 10:43:56
mail facebook google pos stwis
63 lượt xem

Từ chuyện cung đình thời Lý đến những bí mật hậu trường đời văn – hai cuốn sách mới của Nguyễn Mạnh Tuấn mở ra một thế giới phong phú, đầy suy nghiệm. Trong bài viết dưới đây, nhà văn Lại Văn Long dẫn người đọc khám phá một Nguyễn Mạnh Tuấn vừa quen vừa mới.

LẠI VĂN LONG

Đọc “Kẻ khôn hơn vua” và “Chua ngọt đời văn”

Cuối năm 2025 này, nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn - tác giả của những tiểu thuyết nổi tiếng thời cận đổi mới như: “Những khoản khắc còn lại” (1980); “Đứng trước biển” (1982); “Cù lao tràm” (1985) v.v... lại gây chú ý cho đồng nghiệp, bạn đọc bằng việc ra mắt hai cuốn sách “nặng ký” là “Kẻ khôn hơn vua” (NXB Hồng Đức) và “Chua ngọt đời văn” (NXB Đà Nẵng).


Nhà văn Lại Văn Long tại buổi ra mắt sách “Kẻ khôn hơn vua” và “Chua ngọt đời văn”

I.  Kẻ khôn hơn vua

Tác phẩm đồ sộ với 722 trang in khổ 16cm x 24cm. Đây là tiểu thuyết về Tô Hiến Thành (1102 - 1179) - một đại công thần tham gia triều chính qua 4 đời vua: Lý Nhân Tông, Lý Thần Tông, Lý Anh Tông, Lý Cao Tông. Tô Hiến Thành văn, võ song toàn, lại “trung quân ái quốc” và lập được nhiều công lớn. Nhưng vì “khôn hơn vua”, lại cương trực nên bị vua coi là bất kính, đày ra biên ải và chịu nhiều sóng gió... tác giả muốn qua nhân vật này để đọc giả nghiền ngẫm về những bài học khôn dại chốn cung đình, để hiểu vì sao thời nào cũng có bi kịch của người tài! Tác phẩm này được viết rất công phu, thể hiện niềm đam mê, tài năng và sức lao động bền bỉ, đáng khâm phục của nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn đã ở tuổi 80. Nhưng sách cũng có những “hạt sạn”, như:

1. Ở lời tựa đầu sách (trang 3) nói rằng: “Tô Hiến Thành là tác giả Bộ luật Đại Việt, bộ luật của xã hội Việt Nam thời phong kiến có giá trị đến tận ngày nay”. Thông tin này cần xem lại vì các tài liệu cho thấy thời Lý chỉ có bộ “Hình Thư”, ban hành năm 1042 dưới triều vua Lý Thái Tông (vị vua thứ hai của nhà Lý) tức là trước 60 năm so với năm sinh 1102 của Tô Hiến Thành cho nên Tô Hiến Thành không thể là tác giả được! Đây cũng là bộ luật đầu tiên trong lịch sử Việt Nam. Hơn 400 năm sau thì có thêm Bộ luật Hồng Đức do vua Lê Thánh Tông ban hàn.

2. Tể tướng Đỗ Anh Vũ đã gọi Tô Hiến Thành là “nhà ngoại cảm” (trang 73), hay trang 189 có câu “sĩ quan quân cấm vệ”, “Tư lệnh cấm quân Đỗ Duy Cao”... trang 603 lại có chức “phó tư lệnh Hoàng Cung” v.v... Những chữ này hiện đại quá, không hợp với ngôn ngữ của gần 900 năm trước! (Xin nói thêm thì khi tôi tra trên mạng thì chỉ huy lực lượng cấm quân bảo vệ vua, bảo vệ kinh thành là “Điện tiền chỉ huy sứ” chứ không phải là tư lệnh, chức vụ này có từ thời vua Lê Đại Hành (thời tiền Lê) đến thời Lý, vì Lý Công Uẩn từng giữ chức này).

3. Ở trang 468, Tô Hiến Thành lại hét lên một câu “đi trước thời đại nhiều thế kỷ” là: “Các người là quân từ đâu vào, sao dám vi phạm lệnh “Ngừng bắn”? Theo chúng tôi chữ “ngừng bắn” dùng cho chiến tranh bằng súng đạn thì hợp hơn là những cuộc chiến bằng vũ khí thô sơ là gươm, giáo, cung tên... có thể thay “ngừng bắn” bằng “đình chiến” hợp lý, hợp thời hơn...

4. Kinh ngạc nhất là ở trang 618, một vị phán quan tuyên rằng: “Tội lỗi của Đỗ Anh Vũ sau khi cân nhắc những yếu tố giảm nhẹ được phiên xử phúc thẩm phán quyết thanh án tử hình, tru di tam tộc... Nhưng sang phiên giám đốc thẩm, xét thấy Đỗ Anh Vũ có nhân thân tốt, biết ăn năn hối cải, nhiều lần lập công chuộc tội... là cơ sở để Hội đồng xét xử coi là tình tiết giảm nhẹ”... Đọc đoạn này y chang một bản án của thời hiện đại, vì thời nhà Lý gần 900 năm trước chắc chắn không có tòa án 3 cấp: sơ thẩm, phúc thẩm, giám đốc thẩm như vậy! Tiểu thuyết có quyền hư cấu, nhưng không thể hư cấu đến mức làm biến dạng lịch sử. Nó không khác gì hư cấu Lý Thường Kiệt đánh tan quân xâm lược Tống bằng máy bay, xe tăng, tàu ngầm v.v... Đây không chỉ là sơ sót của tác giả mà có phần lỗi của biên tập NXB. Nếu sách được tái bản, rất mong những “hạt sạn” này sẽ không còn nữa!

5. Trên mạng mới có những clip ca ngợi Tô Hiến Thành, trong đó GS Lê Văn Lan - một sử gia nổi tiếng phát biểu rằng: “Chúng ta đang cố gắng đề xuất Tô Hiến Thành thành danh nhân văn hóa thế giới”... (như Nguyễn Trãi, Nguyễn Đình Chiểu, Hồ Chí Minh)... và con cháu họ Tô cả nước đang rất tự hào về cụ Tổ Tô Hiến Thành (được đặt tên đường, trường học và có đền thờ ở hầu hết các tỉnh, thành trong cả nước). Vì thế, tác phẩm “Kẻ khôn hơn vua” sẽ góp phần để thêm nhiều người, nhiều thế hệ biết đến tài năng, nhân cách công minh chính trực và những đóng góp lớn của Tô Hiến Thành cho sự phát triển nước ta thời Lý, cho lịch sử Việt Nam và cho cả giáo dục truyền thống yêu nước, thương dân, liêm khiết đối với sinh viên và học viên các trường đào tạo cán bộ, quan chức nhà nước!

 

II. “Chua ngọt đời văn”

Là cuốn sách tạo nhiều cảm hứng cho người đọc, nhất là với những người có đam mê sáng tác văn chương. Tác phẩm này có thể gọi là “bản tổng kết” nửa thế kỷ cầm bút của nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn với những điều đặc biệt mà rất hiếm nhà văn nào có được. Xin đưa ra vài ví dụ:

1. Nhuận bút tập truyện ngắn đầu tay “Tôi vẫn đi về nhà máy cũ” (NXB Thanh Niên in 12.500 cuốn năm 1978) được trả 4.000 đồng. Trong khi lương cán sự bậc 5 của tác giả ở Cục Báo chí - Xuất bản miền Nam lúc đó 72 đồng. Số tiền này giúp nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn mua được một căn nhà 3 tầng mặt tiền đường Hai Bà Trưng, quận 1, TPHCM. Tính theo giá bây giờ thì căn nhà đó phải cỡ 3 triệu USD, tức là hơn gấp đôi tiền thưởng giải Nobel Văn chương! Hay hơn nữa là sau đó gần một năm, người bán xin được trả lại 4.300 đồng cả vốn lẫn lãi, lấy lại nhà. Nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn đã tặng hết số tiền rất lớn đó cho một thương binh (Hà Nhuệ) giúp anh này xây lại căn nhà bị quân xâm lược Trung Quốc phá sập 1979! Nhưng cũng từ việc nhân nghĩa này đã giúp nhà văn được thêm nhiều “lộc” trong sáng tác, quảng bá tác phẩm khắp cả nước và ra nước ngoài.

2. Nguyễn Mạnh Tuấn là nhà văn hạnh phúc nhất, vì tháng 8/2007 được Michael - chủ hãng phim BiFrost của Mỹ mời sang thiên đường du lịch CeBu của Philippines để viết kịch bản phim “Cô gái không số” cho hãng này. Trong suốt 3 tháng ở đây, nhà văn được mang theo vợ để vừa làm phiên dịch vừa nấu ăn, giặt giũ cho mình. Ngoài danh thơm được Holywood đặt hàng mà hầu hết các biên kịch trên thế giới đều ao ước, thì anh cùng vợ được đi du lịch miễn phí 5 sao suốt 90 ngày kèm 21.000USD nhuận bút.

3. Có sự nghiệp văn chương đồ sộ, lừng lẫy, với 9 tập truyện ngắn, 2 đầu sách cho thiếu nhi, 12 tiểu thuyết + “Chua ngọt đời văn” là 13, 11 kịch bản phim điện ảnh, 5 kịch bản phim video chiếu rạp, 23 kịch bản phim truyền hình (khoảng hơn 500 tập phim), 2 kịch bản sân khấu v.v... Ngoài tài năng thiên bẩm, niềm đam mê thì nhà văn phải có ý chí, nghị lực phi thường mới có thể viết ra hàng vạn trang tiểu thuyết, kịch bản như vậy! Đó là về “lượng”, còn nói về “chất” thì đa số các tác phẩm của Nguyễn Mạnh Tuấn đều được viết theo đặt hàng của các nhà xuất bản uy tín, các đài truyền hình lớn và cả đặt hàng từ Mỹ, Nhật... Nếu các tác phẩm đó không có giá trị, chắc chắn không có nhiều giải thưởng và không đối tác nào chịu bỏ tiền ra mua! Các tiểu thuyết như: “Đứng trước biển”, “Cù lao tràm”, “Những khoản khắc còn lại” v.v... đều được in từ 14 đến 16 vạn bản... Những con số mà không chỉ các nhà văn, mà cả các nhà xuất bản, các cơ quan dân vận, tuyên truyền đều mơ ước!

4. Nguyễn Mạnh Tuấn là nhà văn được hàng chục triệu độc giả, khán giả nhiều thế hệ hâm mô, trong đó có cả những vị lãnh đạo thành phố, Trung ương như: Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng, Võ Văn Kiệt, Lê Đức Thọ, Hà Xuân Trường (Trưởng ban Văn hóa Văn nghệ Trung ương) v.v... đúng là được “vua biết mặt, chúa biết tên”...

5. Bởi quá nổi tiếng nên nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn không tránh khỏi những ganh ghét, nên vướng vào vụ kiện tranh chấp bản quyền vở cải lương “Tướng cướp Bạch Hải Đường” của soạn giả Nguyễn Huỳnh với kịch bản phim “Hải Đường Trắng” của Nguyễn Mạnh Tuấn. Suốt 7 năm bị vu cáo là “ăn cắp” bản quyền, cuối cùng cũng được minh oan, nhưng nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn thấm thía tình đời, tình người khi biết một số đồng nghiệp, đàn anh “đáng kính” đã giấu mặt giật dây vụ kiện đó. Ở chuyện này, Nguyễn Mạnh Tuấn còn chịu khổ với một nhà văn “siêu quyền lực” tên được được viết tắt là T.A. Vị tiền bối này từng giữ những trọng trách quốc gia trước khi là nhà văn có những tác phẩm nổi tiếng. Tác giả bài này cũng có nhiều dịp tiếp xúc với cụ T.A và thấy nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn nói về cụ hoàn toàn chính xác, nhất là khi kể vào năm 1976 cụ có bài thơ chịu “lận đận” vì kêu gọi cảnh giác cao độ với láng giềng phương Bắc... thì người đọc càng yêu quý cụ T.A và nể cáo tâm, cái tầm của Nguyễn Mạnh Tuấn khi vẫn đề cao, tôn trọng người từng... làm khổ mình!

5. Trong cuốn “Chua ngọt đời văn” cũng nhắc đến nhà văn Nguyễn Khải đến thăm nhà văn Nguyễn Minh Châu từ Hà Nội vào một ngôi chùa ở Vũng Tàu lặng lẽ, “côi cút” sống những ngày cuối đời rất buồn thảm với căn bệnh ung thư. Nguyễn Khải trong câu chuyện này hiện lên thật đẹp. Rất nhiều nhà văn, giáo sư văn chương nổi tiếng thường lui tới tòa soạn Báo Công an TPHCM trong những năm 1990 thời các Tổng biên tập như: Nguyễn Anh Linh (Minh Kiên), Huỳnh Bá Thành, Hà Phi Long (được nhắc tên trong cuốn “Chua ngọt đời văn”)... Trong số đó có hai nhà văn mà tác giả bài viết này rất kính nể về tài năng, nhân cách, đức độ là Anh Đức và Nguyễn Khải. Đọc sách của Nguyễn Mạnh Tuấn xong, lại càng kính nể, khâm phục nhà văn Nguyễn Khải!

Kết: Nguyễn Mạnh Tuấn mong muốn tác phẩm của mình được bạn đọc nhớ đến sau 3 năm đọc là đạt yêu cầu. Nhưng 41 năm rồi tôi vẫn nhớ những chi tiết ám ảnh trong “Đứng trước biển” được đọc thời sinh viên, như một ông cán bộ nuôi cả bầy heo inh ỏi trong căn nhà phố sâu hun hút, tối tăm như đường hầm phải bật điện 24/24. Hồi đó tôi cứ tưởng tượng ra đó là những con heo “yêu quái”, ăn thịt những sinh vật nuôi nhốt thiếu ánh mặt trời đó có thể bị điên loạn... Hay khi Nguyễn Mạnh Tuấn tả về một cô gái ăn chơi, thích bận quần Jean: “Cái mông cong vút, nảy nảy như mông ngựa cái!”. Điều gây thắc mắc cho tôi và nhiều người là tại sao đến giờ này Nguyễn Mạnh Tuấn vẫn chưa được giải thưởng nhà nước, giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật? Trong khi nhiều người được các giải thưởng này lại không được nhiều công chúng nghệ thuật biến đến, không có những thành tựu sáng tác xuất sắc như anh

Xin kính chúc tiền bối Nguyễn Mạnh Tuấn - một nhà văn đương đại mà tôi rất ngưỡng mộ, kính phục thật nhiều sức khỏe ở tuổi ngoài 80 và giữ được lửa đam mê văn chương, dù anh đã viết hẳn một chương “Rửa tay gác... bút”!

25/10/2025
L.V.L

Bài viết liên quan

Xem thêm
Nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn chua ngọt một đời cầm bút
Văn Chương TP. Hồ Chí Minh trân trọng giới thiệu bài viết của nhà thơ, nhà lý luận phê bình Lê Thiếu Nhơn như một tiếp nối của cuộc trò chuyện đẹp này.
Xem thêm
Hoàng Đăng Khoa và nỗi buồn đương đại trong tập thơ mới
Có thể nói, buồn là phẩm chất thuộc tính thương hiệu của thi nhân. Tản Đà từ khoảng 1916 đã viết “Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi/ Trần thế em nay chán nửa rồi”, 20 năm sau, khoảng 1936, Xuân Diệu “Hôm nay trời nhẹ lên cao/ Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn”. Cũng khoảng ấy, nhưng trước một hai năm, Thế Lữ cũng “Tiếng đưa hiu hắt bên lòng/ Buồn ơi! xa vắng mênh mông là buồn”. Ngay cả Tố Hữu, cùng thời gian, viết: “Buồn ta là của buồn đời/ Buồn ta không chảy thành đôi lệ hèn/ Buồn ta, ấy lửa đang nhen/ Buồn ta, ấy rượu lên men say nồng”. Đều buồn cả.
Xem thêm
Quá trình tự vượt lên chính mình
Tôi nhận được thư mời của Ban Tổ chức buổi Giao lưu - Tặng sách vào buổi chiều hôm nay (16/11) tại tư dinh của họa sỹ Nguyễn Đình Ánh ở Việt Trì, Phú Thọ. Ban Tổ chức có nhã ý mời tôi phát biểu ở buổi gặp mặt. Thật vinh dự nhưng quá khó với tôi: Lại phải xây dựng thói quen “Biến không thành có, biến khó thành dễ, biến cái không thể thành cái có thể…” như Thủ tướng Phạm Minh Chính thường nói!
Xem thêm
Nguyễn Thanh Quang - Giọng thơ trầm lắng từ miền sông nước An Giang
Trong bản đồ văn học đương đại Việt Nam, mỗi vùng đất đều mang trong mình một mạch nguồn riêng, âm thầm mà bền bỉ, lặng lẽ mà dai dẳng như chính nhịp sống của con người nơi đó. Và trong không gian thi ca rộng lớn ấy, An Giang như một miền phù sa bồi đắp bởi nhánh sông Hậu, bởi dãy Thất Sơn thâm u, bởi những cánh đồng lúa bát ngát, bởi mênh mang sóng biển và bởi những phận người chất phác, luôn có một sắc thái thi ca rất riêng. Đó là vẻ đẹp của sự hiền hòa xen chút sắc bén, của nỗi lặng thầm pha chút đa đoan, của những suy tư tưởng như bình dị mà lại chứa cả thẳm sâu nhân thế.
Xem thêm
Thơ Thảo Vi và cội nguồn ánh sáng yêu thương
Giọng thơ trầm bổng, khoan nhặt. Thi ảnh chân phương mà thật gợi cảm và tinh tế. Có lúc ta cảm nhận được những man mác ngậm ngùi, nỗi hối tiếc đan xen niềm hoài vọng, mơ tưởng. Thơ Thảo Vi có sự hòa phối các biện pháp nghệ thuật với dụng ý làm nổi bật nội dung, tư tưởng cốt lõi. Đó là tâm thức cội nguồn, chạm đến đỉnh điểm của tình cảm thương yêu, thấu hiểu với cõi lòng của đấng sinh thành. Thơ Thảo Vi là tiếng gọi đầy trìu mến, sâu lắng dư âm từ những thi hứng đậm cảm xúc trữ tình.
Xem thêm
Những chấn thương nội tâm trong “Mã độc báo thù”
“Mã độc báo thù” là tiểu thuyết mới nhất của nhà văn Nguyễn Văn Học, vừa được NXB Công an nhân dân phát hành. Đây là một trong vài tiểu thuyết đầu tiên viết về đề tài tội phạm công nghệ cao ở Việt Nam. Tuy nhiên, nhà văn không chỉ nói về tội phạm, mà còn xoáy sâu về những tổn thương của con người trong thời đại số.
Xem thêm
Huệ Triệu, một nhà giáo, nhà thơ
Cả hai tư cách, nhà giáo và thi nhân, Huệ Triệu là một gương mặt sáng giá.
Xem thêm
Chúng ta có thực sự tự do trong chính tác phẩm của mình?
Văn học, cũng như các lĩnh vực khác, theo tôi đều có những dòng chảy nối tiếp âm thầm, tạo nên nhiều sự giao thoa, đan cài giữa cũ và mới, quen thuộc và khác lạ
Xem thêm
Biểu tượng nước trong thơ Vũ Mai Phong
“Nước” trong văn hóa phương Đông là thủy – khởi nguyên của sự sống, mang phẩm chất mềm mại – bền bỉ – linh hoạt biến hóa của triết lý nhu thắng cương. Trong thi ca Việt Nam, “nước” gắn với dòng chảy thời gian tâm thức dân tộc, văn hóa lịch sử và tâm linh
Xem thêm
“Hư Thực” của Phùng Văn Khai: Tiếng nói Hậu Hiện Đại và Dấu Ấn Văn Chương Đương Đại Việt Nam
Văn học luôn là tấm gương phản chiếu xã hội, là nơi ghi lại những biến chuyển của thời đại và tâm hồn con người. Trong lịch sử văn học Việt Nam, mỗi thời kỳ đều có những tác phẩm tiêu biểu, vừa mang dấu ấn thời đại, vừa để lại những giá trị trường tồn cho đời sau. Tuy nhiên, khi thế giới bước vào kỷ nguyên toàn cầu hóa và đa dạng văn hóa, các giá trị truyền thống gặp nhiều thử thách. Đặc biệt, với sự bùng nổ thông tin và biến động xã hội, con người ngày nay không còn sống trong một thế giới đơn giản, rạch ròi mà là một thế giới đa chiều, hỗn loạn và khó đoán định.
Xem thêm
Thế giới kỳ vĩ của thơ
Thế giới của thơ, với thi sỹ là bến đậu của tâm hồn, là cánh đồng gieo trồng cảm xúc và chữ nghĩa, là bầu trời để cất cánh ước mơ và thả hồn phiêu lãng; với đọc giả là nhịp cầu kết nối con tim, là dòng sông soi rọi, tắm táp tâm hồn để được nâng đỡ và bay cao.
Xem thêm
Văn học dịch và những tác động đến đời sống văn học Việt Nam những năm đầu thế kỉ XXI
Nói đến văn học dịch những thập niên đầu thế kỉ 21, có lẽ, trước hết, phải nhắc tới việc rất nhiều tác phẩm thuộc hàng “tinh hoa”, “kinh điển”, hay các tác phẩm đạt được các giải thưởng văn chương danh giá (Nobel, Pulitzer, Man Booker...) đã được chú trọng chuyển ngữ trong giai đoạn này.
Xem thêm
Vài nhận thức về trường ca “Lò mổ” của Nguyễn Quang Thiều
Tôi hỏi nhiều nhà thơ và văn, rằng họ thấy trường ca “Lò mổ” của Nguyễn Quang Thiều như thế nào và đặng họ có thể khai sáng chút gì cho tôi nhưng không ai có câu trả lời khiến tôi thỏa mãn, đa phần đều nói “Ái chà, Lò mổ của Nguyễn Quang Thiều hả, bọn tớ cũng chỉ nghe dư luận ồn ào trên mạng thôi chứ có sách đọc đâu!”.
Xem thêm
Nguyễn Duy – Vịn thi ca vượt thác thời gian...
Bài đăng Văn nghệ Công an số ra ngày 13/11/2025
Xem thêm
Thơ có nghĩa là “thương” - Tiếng thơ Đặng Nguyệt Anh
Một bài viết thấm đẫm nhân tình của Tuấn Trần – người trẻ viết về Đặng Nguyệt Anh, “ngoại” của thơ và của lòng nhân hậu. Từ câu chữ đến cảm xúc, bài viết là một lời tri ân chân thành dành cho thế hệ cầm bút đã “đem trái tim yêu thương gánh ghì số phận chung”, để hôm nay, thơ của họ vẫn còn làm dịu đi những cơn bão đời người.
Xem thêm
Chất liệu dân gian trong ca khúc Việt Nam hiện đại
Bài viết này xin phép được tiếp tục trình bày một xu hướng vận động chủ đạo của âm nhạc dân gian truyền thống Việt Nam sau 1975: dân tộc hóa ca khúc Việt Nam.
Xem thêm
Đọc thơ Thiên Di
Dường như là một giấc mơ chậm rãi, dịu dàng, vẫn đọng lại dư âm của cô đơn, khao khát và hy vọng. Tác giả sử dụng nhịp điệu từ những chi tiết nhỏ – mưa rả rích, ánh mắt, cánh hoa – để cảm xúc lan tỏa, khiến độc giả không cần lạm dụng từ ngữ hoa mỹ vẫn cảm nhận được sự mềm mại, tinh tế và ám ảnh.
Xem thêm
Nguyễn Khuyến “thâm nho” giữa đời thường
Nguyễn Khuyến (Nguyễn Thắng, 1835-1909) hiệu Quế Sơn, tự Miễn Chi. Người đời gọi ông là Tam Nguyên Yên Đổ, do lấy địa danh là xã (làng) Yên Đổ (huyện Bình Lục, Hà Nam trước đây) ghép với việc ông thi đỗ đầu (giải nguyên) cả ba kỳ thi hương, hội và đình. Nhưng việc này thì chính Nguyễn Khuyến cũng chẳng tự hào cho lắm, ông viết: “Học chẳng có rằng hay chi cả/ Cưỡi đầu người kể đã ba phen”.
Xem thêm
Triệu Kim Loan - Khúc độc thoại xanh của hồng gai
Bài viết sâu sắc dưới đây của nhà văn Kao Sơn dành cho buổi ra mắt sách Chữ gọi mùa trăng - Tập thơ thứ 7 đánh dấu chặng đường chín muồi của nhà thơ Triệu Kim Loan
Xem thêm