TIN TỨC

Canh cá rô đồng – Tản văn của Châu Duyên

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng:
mail facebook google pos stwis
522 lượt xem

Tôi biết về món canh cá rô đồng đã lâu theo lời kể của cô bạn đang ở thành phố mang tên Bác, toàn những tin nhắn như là: Ê! Trưa nay tớ đang ăn canh cá rô đồng nè.

           Có gì là lạ với tôi người ở Tràng An có cá rô tổng Trường, nhưng tôi vẫn hỏi:

          – Canh cá rô đồng nó như thế nào?

           – Là canh cá rô thôi.

          Rồi bạn ấy bắn hình tô canh cá hiện lên, suỵt, ngon, muốn ăn luôn hà. Ngày mai lại phía đằng ấy nhắn tin vẫn câu ấy, món ấy:

 – Tớ đang ăn canh cá rô nè!

 Chắc là ngon hấp dẫn lắm đây mới hay ăn thế! Tôi thì chỉ cần khỏi con ngõ, qua đường Tràng An tới ven hồ kia nơi núi ngàn năm dầm chân trong nước ngập lau sậy, con đường nhỏ nhỏ, lả lả cành hoa nắng là tới hàng bún cá rô tổng Trường nổi tiếng. Nhưng lòng hiếu kì vẫn hỏi: Canh cá rô xứ ấy nó như nào?

           – Nó là món quê dân giã  như bún riêu cua, bún cá rô ngoài Bắc, dễ ăn, ngon thơm mùi cá, có điều một đằng là bún, một đằng là canh.

          Tôi lại chuyển suy nghĩ: Khi nào vào thành phố nhất định phải thưởng thức món canh cá rô đồng phương Nam ấy xem nó mê hoặc ra sao! Đến khi vào thành phố đã nhiều ngày, đã uống trà Ô Long, đã ăn bông điên điển, ăn dừa sáp Bến Tre, ngồi xuồng máy qua sông Tiền, sông Hậu sóng nước dềnh lên thụp xuống mà sợ, mà muốn theo ra biển, thì nhớ ra mình còn chưa biết món canh cá rô đồng. Cô bạn bảo:

 – Ôi! Có gì đâu, cần chi biết.

          – Nhưng mà tôi muốn nhìn thấy nó.

          Cô ấy chiều lòng tôi, dẫn xe ra khỏi nhà:

– Vậy thì đi nha.

 Chúng tôi lên xe đi vòng vo qua mấy ngã tư thì rẽ vào một con hẻm vừa đủ thưa nhưng không vắng, vừa đủ rộng bởi bên kia đường là tường bao công sở  nên rình rang chỗ đỗ xe. Nắng thành phố buổi sớm thưa thưa trên tàng cây xanh mướt rải xuống đường những đóa hoa vẽ vòng. Quán vừa người không đông để xe xít ngột ngạt, không thưa thớt người tới lui. Lựa cái bàn ngay lối đi để ngắm được người qua, trong lúc cô bạn hỉ hê nói cá rô là mối quen lấy tận Đồng Tháp, nhà hàng đã từng nhượng chủ ba lần, mỗi lần canh cá lại ngon ngọt hơn. Tôi để ý nhìn người đầu bếp đang múa tay chế biến. Nồi canh cá to như cái phuy toả hơi thơm mùi cá, gia vị tiêu, ớt, hành quyến rũ thính giác,thị giác dậy hương đời, thầm nghĩ cái món “hành” phương Nam này xem ra như câu: “ Ăn Bắc- mặc Nam” Vậy tô canh mình đang chờ đợi cũng ngon vừa thôi!

           Bà chủ hai tay đỡ khay đặt tô canh toả khói, Tôi bây giờ ăn bằng mắt:  Tô canh cá đang toả hơi vẽ vòng, những cọng bún trắng cong cong với nước dùng trong ngọt vị đường của người Nam, miếng thịt cá rán vàng sóm sém, sợi giá trắng phau mập mạp, cọng càng cua non ngọt thanh,vài lát ớt hiểm đỏ chói, lắc rắc hạt tiêu xanh, rau cải đắng non tơ làm chủ đạo, lát quất vỏ hươm vàng thay chanh thông thường. Vì tên nó là “canh” nên nó không có vị chua như dấm cua hay món bún nào ngoài Bắc.

Ngoài Bắc chỉ được ăn rau cải non khi đông về nên màu cải xanh non trên cái thân gầy trắng giòn bỗng hiện lên trong tôi những ruộng trơ gốc rạ ngày mùa, cuốc vội lên rắc hạt cải, cây cải lên vội vã trên từng tảng đất, trong gió heo may tảng đất khô trắng, cây cải chững lại vì gió muối mùa đông.

          Ơ hay! Cây rau cải, chỉ là cây cải ăn chơi chơi giữa đô thành sầm uất mà cả một trời mùa đông, bao nhiêu là mùa đông ùa về trong tôi!

          Hèn chi ca dao viết:

“Ngỡ rằng cây cải nấu canh

Thài lài rau rệu tám vàn bờ tre”

 Thận trọng bỏ từng chút gia vị nêm nếm đủ đầy, nhấn rau cải vào nước dùng nóng bỏng, miệng xuýt xoa cay, mắt không ngừng nhìn bảng tổng hoà màu sắc với hơi nước nóng phả mờ mắt kính. Món canh cá rô mới ngon làm sao!Cô bạn nhắc nhở:

           – Ơ kìa, không ăn nhanh bún nguội hết kìa.

Tôi chống chế:

           – Tớ ăn bằng mắt đã có tí nữa bọn canh cá rô nó chui vào bụng lại chả lôi nó ra mà bày trên trang viết được á.

          Vậy rồi tạm biệt những bông hoa nắng vẽ vòng, tạm biệt phố tấp nập người qua, bát canh cá rô giữa phông hoa đô hội mang nặng vị quê làm tôi nhớ quay, nhớ quắt tới quê nhà! Quê nhà ơi!

C.D

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tuổi thơ bên dòng lũ
Có thể nói, dù mưa bão thường mang đến nhiều thiệt hại cho người dân miền Trung, nhưng lũ lụt cũng bồi đắp phù sa cho vùng đồng bằng duyên hải này, nhờ đó mà người dân nơi đây có thể sống bằng nghề nông nghiệp ổn định với mùa màng tốt tươi, cây lúa phát triển.
Xem thêm
Chiếc Nóp quê hương – Tùy bút Nguyễn Thanh
Thời kháng chiến chống Pháp, trong giai đoạn đầu cuộc đấu tranh gian lao vì sự nghiệp giải phóng dân tộc còn thiếu thốn quân dụng, có một hình tượng đặc biệt đậm màu sắc quê hương, không thể thiếu đối với nhân dân lao động và những chiến sĩ yêu nước tham gia kháng chiến. Đó là chiếc nóp bàng mà người dân Nam Bộ sống cách đây bảy thập niên đều biết đến.
Xem thêm
Gia đình, những nỗi đau ngọt ngào của Trương Văn Dân - Elena
Mấy năm trước có một số bạn văn và bạn đọc đã đề nghị tôi và Elena nên in chung một tập truyện. Và tập truyện mà các bạn đang cầm trên tay có chủ đề về những mối quan hệ trong gia đình và tình nghĩa vợ chồng. Sự sắp xếp này này là hoàn toàn ngẫu nhiên, lựa chọn các truyện ngắn đã viết trong những năm qua, vì nếu chọn chủ đề rồi mới viết thì các bài viết có lẽ sẽ khác và thiếu tự nhiên.
Xem thêm
Má tôi - Tản văn Trần Trọng Trung
Má tôi là một người phụ nữ đảm đang, hiền thục; có một đức tính thật thà, nhân hậu; có một phẩm chất của người phụ nữ Á Đông “Công, Dung, Ngôn, Hạnh”.
Xem thêm
Dấu ấn anh hùng – Bút ký Trần Thế Tuyển
Trong kháng chiến chống Mỹ, tôi may mắn được giao chép sử Trung đoàn 174 (đoàn Cao Bắc Lạng). Sau ngày giải phóng (30-4-1975), tôi lại thêm một lần may mắn nữa: trở lại chiến trường xưa, nơi Trung đoàn đã chiến đấu và gặp lại những người con ưu tú đã góp phần xây nên truyền thống vẻ vang của đơn vị hai lần được tuyên dương danh hiệu Đơn vị AHLLVT ND.
Xem thêm
Có một người thương binh như thế
Về Trung tướng nhà văn Nguyễn Mạnh Đẩu
Xem thêm
Chữa lành và những ngôi sao thức – Bút ký Thanh Huyền
… Đêm đã về khuya, gió biển vẫn mải mê hợp xướng với dàn đồng ca đại dương. Tôi vẫn tản bộ trên dải cát cùng với những nghĩ suy, chất vấn. Tôi không biết mình đang chữa lành ở dạng thể nào nhưng mong rằng khoảng trống nơi tim được lấp đầy... và chắc chắn tôi cũng là một trong những ngôi sao thức!
Xem thêm
Hoàng hôn trên đảo vắng – Tạp bút của Thúy Dung
“Hoàng hôn” là lúc mặt trời lặn, kết thúc một ngày gieo ánh sáng. Ai từng nghe bài “Đà Lạt hoàng hôn” của Minh Kỳ – Dạ Cầm, hẳn còn nhớ câu “Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ, màu lam tím, Đà Lạt sương phủ mờ”.
Xem thêm
Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc
Nguồn: Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc (Tạp chí Sông Lam) và Văn nghệ Công an số 715, ngày 11/7/2024.
Xem thêm
Những cống hiến, hy sinh của người lính đánh đổi để có hoà bình, phát triển kinh tế đất nước
Nguyện xứng đáng với lòng tin yêu của Đảng, nhân dân. Nâng cao cảnh giác, chủ động sẵn sàng đập tan mọi âm mưu, thủ đoạn phá hoại của kẻ thù, bảo vệ vững chắc môi trường hoà bình; đóng góp sức mình cùng cả nước giữ vững ổn định chính trị, phát triển kinh tế - xã hội, quốc phòng, an ninh…
Xem thêm