TIN TỨC
  • Thơ
  • Hà Nội một chiều đông | Chùm thơ Phạm Hào Quang

Hà Nội một chiều đông | Chùm thơ Phạm Hào Quang

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-12-25 11:30:51
mail facebook google pos stwis
1610 lượt xem

PHẠM HÀO QUANG (*)

Là người duy nhất sống sót khi chiếc trực thăng chở 14 quân nhân Việt Nam bị rơi năm 1980 tại Campuchia, anh Phạm Hào Quang trở thành thương binh loại 1 là loại nặng nhất. Sau hơn 2 năm qua 4 lần lên bàn mổ với bệnh án khủng: vỡ hộp sọ, vỡ gan, gãy xương cổ, gãy xương sườn, liệt tứ chi... anh trở lại cuộc sống bằng công việc rửa bát cho quán phở và đủ nghề bình dân và lương thiện khác. Đến tuổi 47, bằng đôi chân khập khễnh anh bước vào giảng đường trường Đại học Xây dựng và tốt nghiệp kỹ sư xây dựng. Và ngay sau đó anh vào học Đại học Luật TPHCM rồi tốt nghiệp với tấm bằng loại ưu.



Hoa gạo thành Vinh

 

Ta xa nhau ngày ấy ngoại thành Vinh

Hoa gạo rụng và tuổi hồng ta rụng

Anh lên tàu đi về nơi tiếng súng

Em co mình trong vỏ ốc đơn côi.

 

Đời chiến binh lầm lụi lặng lẽ trôi

Máu đồng đội đỏ bầm màu hoa gạo

Tiếng gọi mẹ lịm dần trong tiếng pháo

Em quê nghèo leo lắt ánh đèn khuya.

 

Ta trở về nhặt mảnh vỡ chia ly

Hoa gạo rụng trên mái đầu điểm bạc

Thành Vinh ơi! “Qua nửa đời phiêu bạt

Bên dòng Lam ta ngơ ngác tìm về.
 

Nghệ An, 3-2020.

 

 

Má đã đi xa

 

(Nhiễm covid-19, mẹ vợ tôi mất ngày 13-9-2021)

 

Xe cứu thương lập lòe con phố vắng

Người ra đi và hũ cốt trở về

Phút lâm chung không người thân, kèn trống…

Bó hình hài trong chiếc túi tử thi.

 

Chưa bao giờ người sợ người đến vậy

Tay chưa trao liền vội vã khử trùng

Mắt chưa nhìn đã lùi xa - giọt bắn!

Ngoài hàng rào con ngó má rưng rưng.

 

Tôi ôm chặt bờ vai rung của vợ

Má ra đi chưa kịp dặn dò gì

Qua za-lô xám đen hàng mi khép

Nỗi đau nào hơn mẫu tử phân ly.

 

Con ao ước được chạy vào với má

Ngắm hoàng hôn mây bay trắng đỉnh đầu

Nếu ngày đó má lắc đầu không gả

Thì bây giờ con phiêu bạt về đâu?

 

Trời phai nắng, nắng cuối thu nhợt nhạt

Mây vẫn trôi vô cảm lẫn vô tình

Gió hững hờ mang oan hồn người chết

Khốn tận cùng của một kiếp nhân sinh.

 

Tay quờ quạng vào đáy thùng gạo trống

Còn loe ngoe ba hay bốn gói mì

Thèm rau xanh bó trăm nghìn cả "síp"

Ba tháng rồi, vét túi chẳng còn chi.

 

Hãy siêu thoát về Niết Bàn, má nhé

Phù hộ cháu con êm ấm, an lành

Chúng con nguyện cắn chặt răng mà sống

Kiếp tạm này không thẹn với trời xanh.
 

TPHCM, ngày 13-9-2021.

 

Về quê

(Cùng con trai út về quê nghỉ hè)

 

Quê là gì hả ba

Sao về quê lại gọi là về

Mà không gọi là thăm là đến?

Quê là gì hả ba

Khi gọi tiếng quê thấy thân thương trìu mến

Về được quê rồi chẳng muốn xa quê.

 

Quê là hiên nhà có chiếc chõng tre

Là câu đồng dao tuổi thơ nghêu ngao hát

Là bóng mẹ già cánh cò cánh vạc

Lặn lội một đời tần tảo nuôi con.

 

Quê là hương đồng mặn cá thơm cơm

Là chiếc cầu tre thương anh em cởi áo

Dối mẹ gió bay em hoá thành chim sáo

Sang sông rồi vẫn khắc khoải nhớ mong.

 

Quê là muôn đời máu thịt của cha ông

Là ruộng lúa nương khoai con đò bến nước

Là đất mẹ quê cha trong bóng hình Tổ Quốc

Là bước chân ba khập khiễng tìm về.

 

Hưng Lộc, TP. Vinh, Hè 2019.

 

Người ở… đừng về!

(Những ngày thành Vinh có dịch covid-19)

 

“Mi đừng về, về lây bệnh cho choa

Mi ép-không, tụi choa thành ép-một”

Ơi sông Lam quá nửa đời phiêu bạt

Ta muốn về úp mặt một lần thôi.

 

Ta muốn về nghe câu ví à ơi

Mảnh đất thiêng mẹ chôn rau cắt rốn

Thưở đến trường không dép giày, mũ nón

Đêm Sài Gòn nhớ lũ bạn trẻ trâu

 

Tìm áo cơm ta lưu lạc đã lâu

Nay nghe quê oằn mình trong cơn dịch

Quanh hồ Goong u sầu và tĩnh mịch

Nơi quảng trường vắng tiếng trẻ đùa vui

 

Ơi quê hương máu thịt của đời tôi

Bão sẽ tan rồi thành Vinh sẽ khỏe

Bạn thân ơi hãy đợi mình, bạn nhé.

Hết dịch rồi, ta xì xụp cháo lươn.
 

TPHCM, 15-7-2021

- Hồ Goong: Nơi bán bia hơi Vinh, buổi chiều rất đông người uống; - Quảng trường: Nơi đặt tượng đài chủ tịch Hồ Chí Minh.

 

Hà Nội một chiều đông

(Tưởng nhớ bạn gái Thu Vân, chết trong đợt bom B52 tháng 12-1972 ngay tại Ngã Tư Sở - Hà Nội)

 

Xế bóng chiều anh quay lại tìm em

Con ngõ nhỏ nay đã thành cầu vượt

Chiếc hôn xưa trong chiều đông giá buốt

Đã hóa vàng! Em siêu thoát nơi đâu?

 

Bom đạn thù làm ta lạc mất nhau

Anh lầm lụi lao mình vào cuộc chiến

Em đớn đau trong buổi chiều đưa tiễn

Hà Nội hoang tàn... tiếng rú tàu đêm.

 

Đất nước mình cứ chinh chiến triền miên

Đánh xong giặc lại quay về đánh "bạn"(1)

Kẻ đốt đền lên diễn đàn rao giảng (2)

Qua cơn mê... tóc đã trắng trên đầu.

 

Tình ta xưa có trăng sáng bên cầu

Mê mắt cá con "Lý ngư vọng nguyệt"(3)

Rơi xuống hồ... trăng vẫy vùng... trăng chết!

Và tình ta cũng vùi xác theo trăng.

 

Nơi em nằm mây vẫn phủ, mưa giăng

Anh vén gió tìm hương xưa kỷ niệm

Hà Nội ơi, chiều nay tôi tẩm liệm

Hình bóng em, đi suốt cuộc đời này.
 

Viết tại chân cầu vượt Ngã Tư Sở - Hà Nội 27-12-2019

(1) Đánh nhau với ông “bạn” Trung Quốc năm 1979.
(2) Herostratos (tiếng Hy Lạp: ‘Ηρόστρατος) một kẻ ngông cuồng muốn mình mau nổi tiếng, đã phóng hỏa Đền thờ thần Artemis ở Ephesus (nay nằm ở miền Tây Thổ Nhĩ Kỳ) vào ngày 21 tháng 7 năm 356 trước Công nguyên. Đây cũng là một trong bảy kỳ quan thế giới cổ đại.
(3) Tranh "Lý ngư vọng nguyệt" (cá chép chơi trăng) thường treo trong dịp Tết của những thập niên 1960-1980. Đôi mắt cá chép có màu hồng.  Khi chia tôi vào
chiến trường, hai đứa ngồi bên dòng sông Tô Lịch, Thu Vân đã tặng tôi bức tranh treo Tết "Lý ngư vọng nguyệt". Tôi đã mang trong ba lô suốt chiều dài cuộc chiến.

Rút từ tập Lam Hồng 7 của Hội thơ Nghệ Tĩnh tại TPHCM (Nxb Hội Nhà văn, 2022).

Bài viết liên quan

Xem thêm
Phía sau những lũy tre làng - Chùm thơ Hà Thiên Sơn
Với cách diễn giải thật bình dị nhưng tươi vui, thơ Hà Thiên Sơn gần gũi như với đời thường, để khi đọc qua, người ta có thể cảm nhận một cách chân thật nhất những hình ảnh trong cuộc sống. Những bài thơ của tác giả kể về câu chuyện của thôn làng, của vùng miền quê hương, ở nơi đó ghi dấu bao ký ức tuổi thơ mỗi người và tình cảm lứa đôi thật đẹp. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu chùm thơ của tác giả Hà Thiên Sơn – Phía sau những lũy tre làng.
Xem thêm
Hồ Xoa và chùm thơ Lời mây khói
Với chất nhân tình thấm đẫm, cuốn hút, những dòng thơ theo thể thơ tứ tuyệt – lục bát được Hồ Xoa viết lên tròn đầy ý nghĩa và giàu cảm xúc, ngôn ngữ gãy gọn súc tích. Mỗi bài thơ đều mang trong đó một câu chuyện của mộng thực, trong cõi xa xăm, từ địa đàng đến ngôi đền cổ, hóa ra tận mây trời. Bằng bút pháp ẩn dụ và tả thực, giàu mỹ cảm, thơ Hồ Xoa hiện lên vẻ đẹp bình yên đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồ Xoa – Lời mây khói.
Xem thêm
Thơ Đoàn Trọng Hải – Tìm mình trong góc khuất hiện sinh
Cchùm thơ của nhà thơ Đoàn Trọng Hải do nhà thơ nhà thơ Vũ Thanh Hoa chọn & giới thiệu.
Xem thêm
Thơ Trương Nguyễn: những câu chữ biết mang sẹo
Nhà thơ Trương Nguyễn, tên thật Nguyễn Trương, sinh năm 1948 tại Cam Thành, Cam Lộ, Quảng Trị. Hiện trú tại thị trấn Ngãi Giao, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian
Phan Thành Đạt là một tác giả trẻ trên văn đàn thi ca, tuy nhiên anh đã khẳng định mình bằng những dòng thơ đẹp, đậm chất trữ tình, sâu lắng. Thơ Phan Thành Đạt mang nỗi khắc khoải giàu tự sự. Ngôn ngữ chắt lọc, sâu lắng, nhẹ và rung động như tiếng thở giữa tĩnh lặng. Là nét thấm đẫm tự tình của một tâm hồn đủ trưởng thành trong “Lặng”. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phan Thành Đạt – Trầm tích thời gian.
Xem thêm
Người đi – tình thơ còn ở lại
Cựu chiến binh, nhà thơ Trần Trí Thông – hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TPHCM, người đồng hành nhiều năm cùng Câu lạc bộ Thơ Phương Nam – vừa rời cõi tạm vào tối 29/10/2025, để lại bao thương tiếc trong lòng bạn hữu.
Xem thêm
Nhà thơ Trần Trí Thông mang “tiếng gà gáy trong ba lô” đi khắp chiến trường
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hào khí một thời cùng những nỗi niềm bi hùng vẫn âm vang trong lòng dân tộc, thổn thức mỗi khi ta đọc thơ của những người lính – những người may mắn trở về hay đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, hóa thành tuổi hai mươi bất tử.
Xem thêm
Còn lâu (2) – Thơ Lâm Xuân Thi, Nhạc Hoài Phúc
Một cuộc đối thoại lạ lùng giữa con người và định mệnh – giữa cái hữu hạn của kiếp người và cái vô tận của linh hồn.
Xem thêm
Thơ khóc bạn của Trần Hóa
Vào 19h31’ cùng ngày, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Trí Thông, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ nhiệm CLB Thơ Phương Nam, đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia, hưởng thọ 70 tuổi.
Xem thêm
Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn
Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang cái linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.
Xem thêm
Thơ của người gieo mùa trên đồng chữ
Giống như nghề giáo đạm bạc mà cao quý, thơ của tác giả Nguyễn Văn Đào - hiện là Phó chủ tịch CLB VHNT Nguồn Việt Quảng Nam, cũng nhờ thế mà tao nhã giản dị, đọc qua một lần thấy dễ thấm và đồng cảm.
Xem thêm
Cánh đồng quê mẹ - chùm thơ Tịnh Bình
Bằng những lời thơ nhẹ nhàng truyền cảm, Tịnh Bình thể hiện một cách rất tinh tế và sâu sắc tâm trạng của người con khi rời xa quê mẹ, để mỗi câu thơ đong đầy nỗi nhớ thương, đầy chiều sâu và thấm đẫm nỗi lòng khi nhớ về mảnh khói lam chiều, với bờ lau trước ngõ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Chiều đông sa – chùm thơ Chu Long
Mùa đông cũng là mùa của ký ức, khi mùa đông đã cận kề, tiết trời se lạnh, qua khung cửa kính, vẻ đẹp thi vị và thơ mộng gieo vào lòng người những cung bậc trầm lắng. Mùa đông cũng mang những dịu nồng của mối tình đã qua, của những mênh mông trong tâm hồn lữ khách. Bằng những lời thơ đẹp, giàu tự sự, Chu Long đã viết về mùa đông bằng những cảm xúc nồng nàn, của những kỷ niệm ngày xưa cũ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Chu Long – Chiều đông sa.
Xem thêm
Đinh Nho Tuấn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi
Ẩn sau những câu chữ được gọt giũa kỹ lưỡng là một trái tim nồng ấm, biết yêu thương say đắm, biết nhớ quê hương da diết, và trên hết, là một quan niệm sáng tác nghiêm cẩn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hoa của nước - những bông hoa bất tử trong trường ca của Trầm Hương
Trường ca “Hoa của nước” vừa được nữ tác giả của “Người đẹp Tây Đô” phát hành gồm có 3 chương: Hoa thủy sinh, Hoa tôi gặp trên đường thiên lý, Hoa thời hậu chiến... xâu chuỗi nhiều loài hoa, nhiều số phận, những kỳ tích và những nỗi mất mát hy sinh…
Xem thêm
Những khoảng lặng trong thơ Lê Ngọc Mai
Nữ nhà thơ Lê Ngọc Mai sinh năm 1969 tại huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, hiện chị sinh sống tại phường 11, Thành phố Vũng Tàu (cũ) - Nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Nguyễn Ngọc Thành và chùm thơ Chuyện hai người đàn bà
Mỗi người phụ nữ là một “bông hoa” đẹp, tài năng và trí tuệ, phụ nữ luôn mang lại nguồn cảm hứng trong thi ca, mở ra chiều sâu của tĩnh lặng. Những người phụ nữ trong thơ Nguyễn Ngọc Thành với những cuộc đời khác nhau nhưng tựu trung vẫn là sự hy sinh, khao khát yêu thương và những gánh nặng mưu sinh, chờ đợi…với lời thơ dung dị nhưng giàu cảm xúc, có sự thăng hoa của hồn thơ và có cả cách sử dụng ngôn từ thâm trầm, mang lại cho người đọc những nỗi buồn lắng đọng và khắc khoải. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành – Chuyện hai người đàn bà.
Xem thêm
Hồng Quang và chùm thơ Chăn mùa trên đá
Trên miền cao nguyên đá khắc nghiệt, người dân vẫn bền bỉ gieo hạt, chắt chiu từng giọt nước, từng tia nắng để nuôi dưỡng mùa màng. Họ đã “chăn mùa trên đá” như chăn dắt đàn con bằng mồ hôi, đôi tay và niềm tin vào sự sống. Bằng sự biến hoá của ngôn từ, bài thơ “Gió mới sang mùa” cho thấy một sự thay đổi của vùng quê nghèo hẻo lánh, giờ đây đã được khai sáng cả tư tưởng và sinh hoạt bản làng, không còn những tập tục mê tín như xưa. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồng Quang - Chăn mùa trên đá.
Xem thêm
Mùa trong mắt mẹ - chùm thơ Trần Lưu
Mẹ luôn là nguồn cảm hứng trong thi ca bởi tình mẹ bao la như trời biển. Mẹ là cội nguồn yêu thương, là mái ấm cho mỗi người, giữa thăng trầm biến động, mẹ là điểm tựa bình yên. Với những lời thơ cảm động như lời tự sự của người con dành cho mẹ đã gieo vào lòng người đọc những bồi hồi rung cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu – Mùa trong mắt mẹ.
Xem thêm