TIN TỨC

Một cây bút nhạy bén, giàu tình

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-10-10 05:34:45
mail facebook google pos stwis
1066 lượt xem

NGUYỄN NGỌC PHAN

Nguyễn Văn Mạnh xuất thân từ học sinh trường làng huyện Vĩnh Bảo, TP Hải Phòng, vào quân đội, tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh, chiến đấu giải phóng Campuchia khỏi nạn diệt chủng. Anh học đại học, trở thành luật gia rồi sau đó anh làm báo. Nghề luật làm cho anh có cái nhìn khách quan và chính xác, đa chiều. Nhiều thiên phóng sự của anh bóc trần những chuyện xảy ra ngoài đời để người đọc được biết, được thấy để mà tiếc nuối, lo lắng trước nhân tình thế thái; để mà vui mà hy vọng và xây đắp niềm tin ở cuộc đời. Do đó, nên đọc văn của anh trước, sau đó đọc thơ của anh mới cảm nhận được cảm xúc và những trăn trở của tác giả để từ mảnh đất hiện thực cuộc sống mọc lên cây triết lý nhân sinh.

Nguyễn Văn Mạnh hiện là Trưởng ban Văn hóa - Xã hội và là Trưởng đại diện của Thời báo Văn học nghệ thuật tại thành phố Hải Phòng. Anh đi lại như con thoi theo trục tam giác ba nơi. Có tháng anh phải bay vài lần Hà Nội - Sài Gòn. Anh còn là Trưởng ban biên tập tạp chí Diễn đàn Văn nghệ Việt Nam. Giữa bộn bề công việc, trong hai năm, nhà báo Nguyễn Văn Mạnh công bố ba tác phẩm: Miền hoa phượng - Thơ, NXB Văn học, 2022; Dấu thời gian - Thơ, NXB Hội Nhà văn; Theo dấu chân cuộc sống - Tuyển tập phóng sự và bút ký báo chí, NXB Hội nhà văn, 2023.

*

Trong một bài thơ Nguyễn Văn Mạnh từng lòng nhủ lòng: “Và bút ơi đừng viết dòng vô nghĩa”. Anh đã làm đúng lời tự nhủ như thế cả trong các bài ký, phóng sự: Chuyện đời cô dâu Việt ở xứ Đài, Lao động Việt Nam ở Đài Loan bức tranh đa sắc màu, Lời cảnh báo từ những khu du lịch… trong tuyển tập Theo dấu chân cuộc sống được tập hợp từ những bài anh viết trước đây từng đăng trên các báo Bảo vệ Pháp luật, Sài Gòn giải phóng, Giáo dục thành phố Hồ Chí Minh, Diễn đàn văn nghệ Việt Nam…
 


Các tác phẩm của nhà báo Nguyễn Văn Mạnh.

 

Trong bài viết Lao động Việt Nam ở Đài Loan bức tranh đa sắc màu, tác giả dẫn các căn cứ từ lời phát biểu của những người có trách nhiệm kèm những con số biết nói. Đài Loan có 80.000 người lao động Việt Nam. Đơn cử: phần đông lao động Việt Nam sang Đài Loan đảm nhiệm các công việc thuộc nhóm 3K (theo quan niệm của người bản địa là nhóm ngành nghề có tính chất độc hại, bẩn và nặng nhọc). Mặc dù các cơ quan hữu quan đã thực hiện nhiều biện pháp tích cực để hạn chế nhưng hiện vẫn có 11.000 lao động Việt Nam bỏ trốn, cư trú bất hợp pháp tại Đài Loan. 

Khó có thể tưởng nổi, bên xứ Đài (Đài Loan) chỉ là một hòn đảo mà có tới 10 vạn cô dâu gốc Việt. Họ làm dâu xứ người nhưng nước mắt nhiều hơn nụ cười. Vì “một đặc điểm rõ rệt của phần lớn các cuộc hôn nhân Việt - Đài là không xuất phát từ tình yêu đích thực. Cũng chính vì lẽ đó đã tạo nên những bi kịch trong hôn nhân mà người chịu thiệt trước hết là cô dâu Việt”. Đa số chị em không suôn sẻ trong chuyện gia đình, lâm vào những hoàn cảnh rất đáng thương. Họ chẳng biết cầu cứu ai ngoài hội đồng hương Việt Nam khi bị gia đình chồng hắt hủi, đuổi ra khỏi nhà, không chịu làm giấy chứng minh để nhập quốc tịch Đài Loan (Chuyện đời cô dâu Việt ở xứ Đài). Những con số xé lòng người đọc.

Ngòi bút phóng sự, bút ký báo chí của Nguyễn Văn Mạnh tỏ ra nhạy cảm, dẫn dắt người đọc biết được nhiều chuyện cười ra nước mắt vì con đường mưu sinh trong nền kinh tế thị trường ở trong nước thời kỳ hội nhập: Chuyện bên lề sân quần vợt, Xóm vé số, Vũ trường bi hài ký, Nài ngựa... Trong bài Lao động nữ nhập cư, sáng và tối con đường mưu sinh tác giả kể chuyện ba người phụ nữ tha hương thuê căn phòng chưa đầy 15m2 để ở, “Bên trên cửa sổ các chị dán rất nhiều ảnh của gia đình để ngắm cho đỡ nhớ chồng, nhớ con”. Chỉ có vài hàng chữ mà gây xúc động, nói lên được nỗi niềm đau của ba chị nhập cư đi bán hàng rong.
 


Nhà thơ, nhà báo Nguyễn Văn Mạnh tại một buổi ra mắt sách tại Hội Nhà văn TP. HCM.

 

Mai sau có còn? là điều cảnh tỉnh, là sự lo lắng cho đàn voi nhà Đắk Lắk đang đứng trước nguy cơ xóa sổ. Đến như Xuân về nhớ tết quê xưa tác giả cũng làm người đọc thắt lòng khi mà ngày nay thanh niên trai tráng bỏ làng đi làm ăn xa, đến Tết nhiều người mới về. Ngày Tết, uống rượu xong là xúm vào chơi “tiến lên”, “tá lả” ăn tiền. Ngoài sân bãi, trò chơi quay số trúng thưởng, cờ gian bạc bịp, ồn ào loa đài. Chẳng còn gốc đu, chẳng còn đấu vật. Đêm giao thừa nam thanh nữ tú đi hái lộc, sáng ra cây cối trụi lủi. Đó không chỉ là hiện thực mà còn là tiếng kêu cứu của tác giả về sự tha hóa mang hình hài phát triển len đến tận thôn quê do những con người từ đó đi ra và mang về cho đất mẹ.

Không chỉ viết chuyện buồn, chuyện tiêu cực, tác giả còn nhẹ nhàng nhắc nhở người lớn phải chú ý vun vén năng khiếu trẻ em, ngợi ca những hiện tượng đáng mừng trong Đôi điều lạm bàn về những “mầm non” văn chương, Cảm nhận thơ Phạm Trung Tín.

Nếu không có bài Người con của biển hẳn là nhiều bạn đọc không biết rằng đó là Nguyễn Thị Hồng được Nhà nước phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động, vì chị là người phụ nữ đầu tiên làm thuyền trưởng ở Việt Nam. Trên con tàu TG 2032TS, chị đã có quyết định táo bạo đổ gần 50 tấn cá cơm xuống biển đề tìm cơ may cho thuyền viên sống sót. Giữa bão tố, bằng nỗ lực phi thường chị và các thủy thủ đã cứu được 36 mạng người từ những con tàu bị sóng đánh tan.

Bà Rô, 77 tuổi, ở Bình Định, người chủ nhân duy nhất của đảo Hòn Khô, ngày ngày vẫn trưng trên cột lá cờ đỏ sao vàng để khẳng định chủ quyền trong Nữ chúa đảo hoang.

Bất ngờ chiều giáp Tết kể chuyện hai chị em ăn đói, mặc rách, chiều 30 tết về nhà trọ, bất ngờ thấy có hộp quà trên giường kèm mảnh giấy nhỏ ghi dòng chữ Tập thể lớp 3B thân tặng bạn Mai nhân dịp đón xuân mới. Thật quá mừng, vì không chỉ có bánh kẹo mà còn có tấm áo mới. Điều bất ngờ còn ở chuyện lâu nay Mai vẫn nghĩ phận mình cô đơn, từ nơi khác chuyển về học ở đây, ngay từ buổi đầu đã phải nghe lời ong tiếng ve Sao mà người ở đâu, cứ nhào vô chiếm chỗ, chật bàn, chật lớp... Vậy mà nay những người bạn học ấy lại quan tâm tới mình.

Người đọc tràn đầy hy vọng  và niềm tin ở tương lai qua những bài: Cho cao nguyên vang tiếng hát, Trạm Tấu – Yên Bái đón mùa xuân về. Tràn đầy lòng tự hào qua các bài Trường Sa, Côn Đảo – huyền thoại và linh thiêng; Dọc đường Tây Bắc; Ngã ba Đông Dương. Người đọc còn cùng tác giả đi du lịch qua Lào mến khách và yên bình; Chuyện ghi ở sân bay Kuala Lumpur; Đất nước của chùa vàng lắm nỗi buồn vui. Những ai chưa từng được chứng kiến và cả những người đã sống ở Sài Gòn mùa mưa hẳn sẽ rất thú vị cảm được cái mưa riêng có ở nơi đây khi đọc Tản mạn mưa Sài Gòn

Với Theo dấu chân cuộc sống, người đọc được tiếp cận tập phóng sự bút ký phong phú về những sự việc thuộc nhiều lĩnh vực xung quanh cuộc sống chúng ta thể hiện ngòi bút tác giả giàu tình cảm và trách nhiệm với đồng loại, với cộng đồng. Đó chính là thành công của luật gia – nhà báo Nguyễn Văn Mạnh. 

*

Tập thơ Miền hoa phượng Dấu thời gian cho thấy anh là người đi nhiều, viết nhiều. Có những câu thơ đậm triết lý nhân sinh. Đến Yên Tử anh viết bài Bên suối giải oan chỉ ra sự thật trần trụi: “Cửa Phật gõ mõ/ Chôn vùi những khát vọng nhân gian”… Trải nghiệm cuộc sống nên những đổi thay dù tốt lên vẫn mang nhiều đau đớn: “Nghe hạt thóc quằn quại bóc mình thành gạo/ Nhìn trong bụi cám trập trùng những giông bão đi qua... Ngày trở lại - Nghĩa Lộ: “Những bước chân trọn đời bươn trải/ Lầm lũi vô hình giữa đại ngàn xanh”… đó là thân phận con người bình dị mà khi cuộc sống cần, họ trở thành: “Những trái tim tự làm đuốc cháy/ Ẩn giữa đá trời ngọc sáng long lanh”…

Hai tập thơ Miền hoa phượng, Dấu chân thời gian đem đến cho người đọc nhiều liên tưởng. Trích dẫn một số câu trong hai tập thơ trên không đại diện cho cả sự nghiệp thi ca của tác giả, chỉ là vài khám phá triết lý nhân sinh trong thơ anh. 

Khi liên kết 3 tác phẩm lại với nhau, cho thấy không chỉ đa tài, Nguyễn Văn Mạnh đau đáu với cuộc đời và từ hiện thực cuộc sống, tụ lại thành mạch nguồn của văn rồi cô đọng thành thơ như đồng lúa vàng đến hạt gạo mang theo màu ngọc trai của những ai trân quý giá trị sống của con người.

Nguồn: 

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Thơ có nghĩa là “thương” - Tiếng thơ Đặng Nguyệt Anh
Một bài viết thấm đẫm nhân tình của Tuấn Trần – người trẻ viết về Đặng Nguyệt Anh, “ngoại” của thơ và của lòng nhân hậu. Từ câu chữ đến cảm xúc, bài viết là một lời tri ân chân thành dành cho thế hệ cầm bút đã “đem trái tim yêu thương gánh ghì số phận chung”, để hôm nay, thơ của họ vẫn còn làm dịu đi những cơn bão đời người.
Xem thêm
Chất liệu dân gian trong ca khúc Việt Nam hiện đại
Bài viết này xin phép được tiếp tục trình bày một xu hướng vận động chủ đạo của âm nhạc dân gian truyền thống Việt Nam sau 1975: dân tộc hóa ca khúc Việt Nam.
Xem thêm
Đọc thơ Thiên Di
Dường như là một giấc mơ chậm rãi, dịu dàng, vẫn đọng lại dư âm của cô đơn, khao khát và hy vọng. Tác giả sử dụng nhịp điệu từ những chi tiết nhỏ – mưa rả rích, ánh mắt, cánh hoa – để cảm xúc lan tỏa, khiến độc giả không cần lạm dụng từ ngữ hoa mỹ vẫn cảm nhận được sự mềm mại, tinh tế và ám ảnh.
Xem thêm
Nguyễn Khuyến “thâm nho” giữa đời thường
Nguyễn Khuyến (Nguyễn Thắng, 1835-1909) hiệu Quế Sơn, tự Miễn Chi. Người đời gọi ông là Tam Nguyên Yên Đổ, do lấy địa danh là xã (làng) Yên Đổ (huyện Bình Lục, Hà Nam trước đây) ghép với việc ông thi đỗ đầu (giải nguyên) cả ba kỳ thi hương, hội và đình. Nhưng việc này thì chính Nguyễn Khuyến cũng chẳng tự hào cho lắm, ông viết: “Học chẳng có rằng hay chi cả/ Cưỡi đầu người kể đã ba phen”.
Xem thêm
Triệu Kim Loan - Khúc độc thoại xanh của hồng gai
Bài viết sâu sắc dưới đây của nhà văn Kao Sơn dành cho buổi ra mắt sách Chữ gọi mùa trăng - Tập thơ thứ 7 đánh dấu chặng đường chín muồi của nhà thơ Triệu Kim Loan
Xem thêm
Quan niệm của Xuân Diệu về thơ từ những câu chuyện đời thường
Sinh thời, theo thống kê của Mã Giáng Lân, thi sĩ Xuân Diệu đã có hơn 500 buổi bình thơ trước công chúng. Đây là hoạt động nghệ thuật mà hiếm có nhà thơ, nhà văn nào ở Việt Nam và cả trên thế giới có thể sánh được. Không chỉ trong nước, chính “ông Hoàng thơ tình” Xuân Diệu đã có công quảng bá thi ca Việt Nam ra thế giới, giúp độc giả nước ngoài biết đến Nguyễn Du, Nguyễn Trãi, Tú Xương, Hồ Xuân Hương…
Xem thêm
Hành trình nước - Bước chuyển mình của kẻ sĩ chu du
Với Hành trình nước, Vũ Mai Phong cho phép người đọc thám hiểm một cõi tâm hồn mình, để chiêm nghiệm, để cảm nhận sự chuyển hóa kỳ diệu của nước - từ giọt sương nhỏ bé hóa thành đại dương bao la, từ tâm hồn cá nhân hòa vào tính thiêng của Tổ quốc.
Xem thêm
Gió Phương Nam 4 - Những lời thơ chân thực
Trang thơ “Gió Phương Nam 4” dễ dàng gợi lại những bước chân đồng đội năm xưa – bước chân thời chiến, bước chân thời bình, mang theo niềm vui, nỗi nhớ và cả những nỗi buồn sâu lắng.
Xem thêm
“Bến nước kinh Cùng” - Bến đợi của ký ức và tình người…
“Giữa bao vội vã, còn mấy ai lắng lòng với những phận người quê mộc mạc?” - Chính từ trăn trở ấy, “Bến nước kinh Cùng” của nhà văn Nguyễn Lập Em được tìm đến như một lời nhắc nhở tha thiết, đưa ta trở về với đất và người Nam Bộ, nơi tình quê và tình người thấm đẫm trong từng trang viết.
Xem thêm
Người thơ xứ Quảng: “Ảo hương lãng đãng bên trời cũ”
Nhà thơ Xuân Trường - tên thật Nguyễn Trường - là một tâm hồn phiêu bạt. Ông sinh ngày 12/12/1949 (theo giấy khai sinh) nhưng thực tế là năm 1945 (tuổi Ất Dậu), tại xã Đại Phong, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam.
Xem thêm
Nước sông Sa Lung chưng cất bầu rượu thơ
Nhà thơ Nguyễn Hữu Thắng lớn lên bên dòng sông Sa Lung xanh trong. Có phải dòng sông Sa Lung là dòng sông thơ ca của đất Rồng - Vĩnh Long?. Tuổi thơ anh vô tư ngụp lặn vẫy vùng bơi lội tắm mát trong dòng sông ấy, nên anh rất yêu thơ, tập tành sáng tác thơ và thành công thơ khá sớm.
Xem thêm
Cung ngà xưa – Tiếng vọng ký ức trong miền tiếp nhận hôm nay
Đặt trong bối cảnh văn hóa, “cung ngà” còn gợi đến truyền thống âm nhạc dân tộc, nơi tiếng đàn, tiếng sáo từng là phương tiện gắn kết cộng đồng. Người miền Trung – đặc biệt là Huế và xứ Quảng – vốn sống trong không gian khắc nghiệt, thường tìm đến âm nhạc như một nơi trú ngụ tinh thần. Vì vậy, bài thơ không chỉ là ký ức cá nhân, mà còn mang dấu vết của ký ức tập thể.
Xem thêm
“Công chúa Ngọc Anh – bể khổ kiếp nhân sinh”
Văn học lịch sử vốn được xem là mảng khó viết bởi vừa đảm bảo tính chính xác vừa phải tạo được tính hấp dẫn lôi cuốn. Người viết văn học lịch sử không thể xuyên tạc, tô vẽ hay làm méo mó đi nội dung câu chuyện. Chính vì khó viết nên văn học lịch sử luôn là đề tài thu hút nhiều người đọc, bởi đó là cơ hội để người đọc và người sáng tác chiêm nghiệm lại quá khứ, suy ngẫm về tương lai, trăn trở về những hưng thịnh của thời đại, là một dòng chảy làm tái sinh những giai thoại dựa trên sự kiện lịch sử. Người viết văn học lịch sử là người phục dựng lại những bí ẩn còn chìm sâu trong bức màn thời gian, làm sáng tỏ những giá trị nghệ thuật mang tính truyền thống hay tín ngưỡng.
Xem thêm
Nhẹ nhàng bài ca cuộc sống nơi “Những cơn mưa thu” của Thanh Tám
Thanh Tám, Hội viên Hội Văn học nghệ thuật Lai Châu là cây viết truyện ngắn khá quen thuộc với bạn đọc. Một số truyện ngắn của Thanh Tám đã được đăng tải trên các trang báo sang trọng Báo Văn nghệ, Trang báo điện tử Vanvn.vn của Hội Nhà văn Việt Nam. Một trong những truyện ngắn của em, tôi tin rằng nhiều người thiện cảm, đó là truyện ngắn Những cơn mưa thu. Một câu chuyện gọn gàng, xinh xắn, gợi trong lòng độc giả những ấm áp, yêu thương như giọng văn nhẹ nhàng, truyền cảm của tác giả vậy.
Xem thêm
Tượng đài một anh hùng
Trường ca Tiếng chim rừng và đất lửa Tây Ninh (NXB Quân đội nhân dân, 2025) của tác giả Châu La Việt đã kiến tạo thành công nhiều biểu tượng về cuộc kháng chiến chống Mỹ một cách hệ thống, đa dạng về cấu trúc, sâu sắc về ý nghĩa, giàu có về tín hiệu thẩm mỹ.
Xem thêm
Cô gái Quảng Trị với nồng cay tiêu Cùa
Đọc 14 bài bút ký của nữ nhà báo Đào Khoa Thư, trong tập bút ký “Mùa bình thường” in chung với nhà báo Đào Tâm Thanh, do Nxb Thuận Hóa ấn hành tháng 7 năm 2025, tôi thật sự khâm phục cách viết khoáng hoạt của cô gái trẻ. Không gian được đề cập là mảnh đất quê nhà thân thương và những đất nước mà cô đặt chân đến để học tập, công tác, giao lưu, trải nghiệm. Lời văn tươi mới tràn đầy cảm xúc, lối viết chân thực, cởi mở, ngắn gọn cho ta thấy bao điều mới mẻ. Đọc lần lượt từng bài bút ký, thật thích thú với bao điều hấp dẫn qua từng câu chuyện kể về cuộc sống đời thường và các sự kiện diễn ra rất bổ ích.
Xem thêm
Đọc thơ Phương Viên – Ba khúc tình, rụng và gặp gỡ
Bằng giọng văn tinh tế, giàu cảm xúc và với kiến văn sâu rộng, tác giả đã khẳng định: thơ Phương Viên là nơi “chữ rụng mà hồn nở hoa”, một giọng thơ biết lặng đi để người đọc còn nghe tiếng của yêu thương và hồi sinh. Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin giới thiệu bài viết này tới bạn đọc.
Xem thêm
Hạt bụi lênh đênh – Từ đất Ý hóa kiếp thân thương dưới trời nam
Rơi ra từ căn phòng bài trí trang trọng của một tòa lâu đài cổ kính. “HẠT BỤI” kia đã chọn kiếp “LÊNH ĐÊNH” để rồi một ngày lưu dấu hồn trần nơi “quê người đất khách”. Hẳn là trong sự lựa chọn “nghịch thường” đó, hàm chứa một điều lớn lao địa cửu thiên trường nơi thân mệnh mong manh cánh chuồn. HẠT BỤI LÊNH ĐÊNH – ngay từ nhan đề… đã cho thấy sắc tính Á Đông thông dụng. Điều đặc biệt ở đây. Nó được viết bởi ELENA PUCILLO TRƯƠNG một nhà văn, một nhà Khoa học/ học giả Ngữ Văn của Tây Phương – Ý.
Xem thêm
Hoài niệm quê hương trong thơ Nguyễn Quang Thuyên
Nguyễn Quang Thuyên vốn là “dân xây dựng” - Giám đốc Vinaconex 3 Phú Thọ , quê Tam Nông, Phú Thọ. Ai từng gặp anh thời điểm hiện tại sẽ có thiện cảm bởi nụ cười có duyên, thân thiện. Ấy là Nguyễn Quang Thuyên của hôm nay, hay chí ít cũng là cảm nhận của tôi, rằng nhiều năm trước, gặp anh sẽ ngỡ anh khó tính, có sự bụi bặm phong trần của nghề nghiệp, có vẻ lạnh lùng và cảm giác khó gần. Anh là “dân ngoại đạo” nhưng đã 10 tập thơ được xuất bản. Tập thơ “Đưa em về quê nội”, NXB Hội Nhà văn 2024 của anh vừa đạt giải A của Hội Liên hiệp văn học nghệ thuật Phú Thọ (Giải thưởng hàng năm, năm 2024).
Xem thêm