- Nhà thơ Đặng Tường Vy kích hoạt Ngày Thơ bằng thơ tình
Nhà thơ Đặng Tường Vy kích hoạt Ngày Thơ bằng thơ tình
Nhà thơ Đặng Tường Vy vừa có buổi ra mắt tập “Thơ tình Đặng Tường Vy” vào sáng 29/1 (mùng 8 Tết Quý Mão) tại Nhà văn hóa Quân Đội, quận Tân Bình, TP.HCM.
Giới thiệu tập “Thơ tình Đặng Tường Vy” được xem là hoạt động đầu tiên của Ngày Thơ Việt Nam tại TP.HCM, do Ban Nhà Văn Trẻ - Hội Nhà văn TP.HCM tổ chức.
Cuộc gặp gỡ thi ca đầu tiên của năm mới Quý Mão, đã quy tụ rất nhiều nhà thơ và độc giả. Đến tham dự buổi ra mắt “Thơ tình Đặng Tường Vy” có nhà văn Bích Ngân – Chủ tịch Hội Nhà văn TP.HCM, nhà văn Trầm Hương – Phó Chủ tịch Hội Nhà văn TP.HCM và các ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà văn TP.HCM là Bùi Phan Thảo, Phùng Hiệu, Phương Huyền...
Nhiều ca khúc phổ từ thơ của nhà thơ Đặng Tường Vy đã được các nghệ sĩ trình diễn, tạo thiện cảm cho đồng nghiệp và công chúng có mặt tại Nhà hát Quân Đội.
Nhà thơ Đặng Tường Vy là hội viên Hội Nhà văn TP.HCM. Là một tác giả sinh ra và lớn lên sau năm 1975 tại TP.HCM, nhà thơ Đặng Tường Vy từng có nhiều tập thơ được dư luận đánh giá cao như “Lá thu phai”, “Khói hôn mê”, “Đàn bà xếp chữ”... “Thơ tình Đặng Tường Vy” là tác phẩm thứ 9 của chị.
Nhà văn Bích Ngân – Chủ tịch Hội Nhà văn TP.HCM tặng hoa chúc mừng nhà thơ Đặng Tường Vy
Nhà thơ Lê Thiếu Nhơn đánh giá: “Thơ tình Đặng Tường Vy” là một cuộc truy vấn. Chị truy vấn xót xa “Người đàn bà ngồi khâu vết thương không ngừng chảy máu” và chị truy vấn duyên nợ “Môi khuya cười mỉa gì tôi/ Thở dài mắt gió tiếc thời biếc xanh”. Cuộc truy vấn ngỡ mơ hồ kia cứ miên man theo những hồi ức dằn vặt và những bao dung ngậm ngùi: “Không chọn được ngày hạnh phúc/ Không chọn được lúc yêu anh/ Hồng gai bên nhành củi mục/ Tứa tay chảy máu ngọt lành”.
Thế nhưng, “Thơ tình Đặng Tường Vy” bi mà không lụy. Trái tim nhiều phiền muộn của chị vẫn khao khát yêu và được yêu. Đôi khi đó là những thầm thì sốt ruột “Ôm em một cái được không/ Ngày mai trời sáng em đong chợ đời” và những cắc cớ mong manh “Mình giả đò yêu nhau đi anh, bàn tay hong lửa đỏ/ Mình giả đò tựa vai nhau nhìn mây cười đùa góc phố/ Tóc em xanh hóa biển tình trong vắt/ Ta còn đây, góc nhỏ bình yên”.
Người đàn bà trong thơ Đặng Tường Vy luôn cô đơn và trống vắng. Sự cô đơn lặng lẽ “Có bàn tay lạnh hơ mùa/ Quờ trong sương trắng gió lùa khô môi” và sự trống vắng cồn cào “Đôi khi muốn ôm đại một ai đó cho sông đời ngừng chảy/ Cho nhánh đời bớt ngập mặn bởi mùa trôi”.
Ở góc độ khác, nhà thơ Xuân Trường nhận định: “Đặng Tường Vy đã biến nỗi buồn thành bản lĩnh nuôi dưỡng nụ cười. Chị không buồn không giận mà chấp nhận để được an nhiên với những câu thơ thiền. Hoa tường vy lạc trong bão giông sóng cồn nhưng bản lĩnh nhất quyết sẽ về nở trước cửa thiền môn. Thơ Đặng Tường Vy có những câu lục bát biến thể, gần gũi với ca dao, đồng dao, làm cho không gian thơ của chị ấm áp, rung động. Trong tập “Thơ Tình Đặng Tường Vy”, chị đã có những cách tân đổi mới bằng những vần thơ tự do, ý tứ đa chiều đa nghĩa”.
P.V