TIN TỨC

Nhà thơ Vân Long và những người văn Thăng Long

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2022-05-11 10:18:11
mail facebook google pos stwis
1393 lượt xem

 

Trần Thị Thắng

 Nhà thơ Vân Long làm việc ở báo Độc Lập, sau này anh về NXB Hội Nhà văn, phụ trách phần thơ.

Bạn văn của anh là những nhà thơ Quang Dũng, Trần Lê Văn, Hồ Zếnh, Ngô Quân Miện, Thanh Hào, Yên Ba. Hàng tuần họ gặp nhau một lần vào thứ Bảy (cuối tuần) bàn về văn học và uống bia cỏ.

Nhà thơ Vân Long.

Tiêu chí của nhóm này là không nói chuyện chính trị hay tiêu cực như tem phiếu, gạo ăn độn bo bo, hay sắn, hoặc đổi tiền giá chênh lệch ra sao. Mà ai đọc được quyển gì hay, có bài thơ nào trên báo thích thì đem ra trao đổi. Đôi khi trong một bài thơ nảy ra những câu hay cũng được đọc ra và bàn luận sôi nổi. Người chăm đọc sách là Quang Dũng, Trần Lê Văn, Hồ Zếnh, chăm đọc thơ trên báo, truyện ngắn, bút ký hay là Ngô Quân Miện, Vân Long, sau này có Võ Văn Trực cũng tham gia nhóm này. Tôi được ngồi khi bữa nào không uống bia cỏ, được đàm đạo thơ văn bên bàn trà ngon tại nhà Trần Lê Văn ở Hàm Long gần báo Văn nghệ, (một bài thơ của tôi cũng được các ông mổ xẻ là bài Em nhắc tên anh). Có một ngày đặc biệt trong năm đó là ngày 27/7, ngày mất của con trai Trần Lê Văn, mọi người mang hoa gói, nải chuối đến thắp hương cho cháu và lại bàn chuyện văn học ( ngày này thì cụ Vũ Đình Liên, cũng mang hoa sen trắng, đi xích lô đến thắp hương cho cháu và ngồi đàm đạo văn thơ).

Nhóm này hầu như không năm nào không nhớ đến ngày mất của cháu, vì Trần Lê Văn có người con trai đẹp, thông minh, giỏi giang thì hy sinh, còn em ở nhà thì không được bình thường. Nghe nói em cũng học giỏi lắm, nhưng sau cú sốc tin anh hy sinh, thì bị choáng, nên nhiều lúc như mộng du. Nỗi đau này làm cả nhóm văn đau cùng nỗi đau của Trần Lê Văn. Hay có năm Quang Dũng bị ốm (tai biến), mọi người lo lắng chăm lo. Quang Dũng là người sống hào phóng, hay giúp đỡ anh em. Nhà tôi ở Quỳnh Lôi, ông hay nhận bài của Ngô Quân Miện, Hồ Zếnh hay của anh em trong nhóm đem đến nhà tôi, bao giờ ông cũng đứng dưới gọi: Thắng Trang xuống lấy bài, tôi lật đật chạy xuống, có hôm mưa, đường trơn, lầy lội, Quang Dũng phải vác xe qua đường lầy. Nhưng làm được việc cho bạn văn, ông cảm thấy hạnh phúc.

Năm 1988, Quang Dũng qua đời, nhóm này không quên ngày giỗ của ông, thường tập trung thành nhóm đến ăn giỗ Quang Dũng tại Nguyễn Công Trứ và nhóm gọi tôi đi cùng thì bao chuyện văn lại được gợi mở. Tuy thiếu Quang Dũng, nhưng nhóm văn này tuần nào vẫn gặp nhau, bàn chuyện văn chương. Trong nhóm thì Võ Văn Trực, Thanh Hào, Vân Long là trẻ, các anh luôn giữ cho nhóm sinh hoạt đều, bằng cách đến đón bạn văn già, đèo sau xe đạp đến quán bia cỏ, vừa uống vừa bàn chuyện văn chương.

Này nhìn lại thì Vân Long là người cuối cùng của nhóm văn chương Thăng Long ra đi hôm 6/5/2022. Xin tiễn biệt anh, anh sắp được ngồi bàn văn chương cùng nhóm văn Thăng Long tại mảnh đất xa xăm nơi cõi phật.

T.T.T/VCPN

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Vu vơ ngày cuối tháng Ba – tản văn của Võ Thị Như Mai
Cuộc đời tôi, dẫu có những ngày lặng lẽ bước qua những con đường cũ, vẫn là một khu vườn đầy ắp màu sắc - có cả xanh tươi của hy vọng, cả vàng úa của hoài niệm, nhưng quan trọng nhất, vẫn còn đó những chồi non kiên trì vươn lên sau mỗi lần đổi thay.
Xem thêm
Hélène – con gái ông Tây Việt Minh
Bài của nhà văn Nguyễn Thanh
Xem thêm
Cô bé và đóa hoa hồng – Tạp bút của Võ Đào Phương Trâm
Chiếc xe đạp lộc cộc băng qua con đường đông đúc, lách qua những làn xe liên tục của Sài Gòn, cái dáng mỏng manh, độ chừng mười hai tuổi, bé nhỏ liêu xiêu trên chiếc xe đạp cà tàng, nghe cót két, hình như chiếc xe bị hư gì đó nên thấy nó đạp một cách cực nhọc hơn bình thường.
Xem thêm
Thành phố của lòng nhân ái - Ký của Nguyên Hùng
Ký dự thi “Thành phố tôi yêu, thành phố nghĩa tình” của Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh
Xem thêm
Về Tiên Động nhớ Ngư Phong – Nguyễn Quang Bích
Ngư Phong là tên hiệu của thủ lĩnh miền Thao - Đà trong thời Cần Vương chống Pháp ở Bắc Kỳ. Ông tên thật là Nguyễn Quang Bích (1832 – 1890). Đương thời ông được nhân dân miền Tây Bắc xưng tụng là “phật sống” và hết lòng yêu quý, ngưỡng mộ.
Xem thêm
Lỗi tại Sài Gòn…
Tản văn của La Mai Thi Gia
Xem thêm
Phù Điêu tại đền thờ liệt sĩ Phú Yên
Phù điêu là dạng di sản văn hoá của nhân loại. Đó là hình thức nghệ thuật khắc (chạm) nổi mô tả không gian rộng lớn của một sự kiện lịch sử hoặc chuỗi sự kiện lịch sử. Từ xa xưa, trên thế giới đã xuất hiện những phù điêu nổi tiếng như: La Sơn đại phật (Trung Quốc), Tag- Bostan (I Ran), Tôronat - Sanchi (Ấn Độ), Ăng kor Wat (CPC)… Ở nước ta, nhiều nơi đã có phù điêu gắn với sự kiện lịch sử nổi bật với hình thức thể hiện đa dạng, hoành tráng. Có thể kể tên vài địa danh như phù điêu về “Bác Hồ nói chuyện với cán bộ chiến sĩ Đại đoàn Quân Tiên Phong” tại Khu di tích lịch sử Đền Hùng (Phú Thọ); Phù điêu ở Khu di tích lịch sử Điện Biên Phủ (Điện Biên); Phù điêu ở Bảo tàng Quân khu 4; ở Quảng Ninh, Quân đoàn 3 (Binh đoàn Tây Nguyên) …
Xem thêm
Đi tìm hiểu vì sao nước uống Fujiwa lại có lợi cho sức khỏe?
Bài viết giải thích công dụng của nước ion kiềm Fujiwa dựa trên cơ sở khoa học
Xem thêm
Một gia đình phi công
Bài viết của Đại tá nhà văn Nguyễn Minh Ngọc
Xem thêm
Đoàn nhà văn TP. HCM tham quan Nhà máy nước Fujiwa Củ Chi
Bài viết về người phụ nữ năng động năng động, sáng tạo và không ngừng vươn lên
Xem thêm
Sức mạnh hoà bình
Khi chiếc F5-E tách khỏi đội hình/ Dưới cánh bay vẫn đường băng của địch
Xem thêm
Tuổi thơ bên dòng lũ
Có thể nói, dù mưa bão thường mang đến nhiều thiệt hại cho người dân miền Trung, nhưng lũ lụt cũng bồi đắp phù sa cho vùng đồng bằng duyên hải này, nhờ đó mà người dân nơi đây có thể sống bằng nghề nông nghiệp ổn định với mùa màng tốt tươi, cây lúa phát triển.
Xem thêm