TIN TỨC

Tình người trong đại dịch

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-09-27 15:10:57
mail facebook google pos stwis
1339 lượt xem

BÀI DỰ THI BÚT KÝ “NHỮNG HY SINH THẦM LẶNG”

NGUYỄN THANH DŨNG

Mọi người sẽ luôn khắc ghi những tấm lòng nhân ái của đồng bào dành cho nhau trong thời gian dịch bệnh. Đó là những bức tranh rất đẹp tô điểm thêm truyền thống 4.000 năm dựng nước và giữ nước của ông cha ta càng thêm sáng ngời.

Từ lâu người Việt Nam có truyền thống yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. “Nhiễu điều phủ lấy giá gương/ Người trong một nước phải thương nhau cùng".

Không thể nào kể ra hết sự đùm bọc sẻ chia trong thời gian phòng chống dịch COVID -19 cùng những sự hy sinh thầm lặng. Chính sự hy sinh, sự san sẻ yêu thương ấy thắt chặt tình cảm đồng bào thêm sâu nặng.

 Giúp dân bánh mì, nước uống, đổ xăng

Trong thời gian dịch bệnh bùng phát, các anh cảnh sát trực các chốt phải dầm mưa dãi nắng ngoài đường để mang sự an toàn cho mọi người. Nếu không có các anh thì liệu tất cả mọi người có ở nhà không? Chắc chắn là không. Mức phạt rất cao từ 1 đến 3 triệu đồng cho hành vi ra đường không có lý do chính đáng trong thời gian giãn cách xã hội. Vậy mà bao người dân vẫn ra đường và chấp nhận đóng phạt với lý do như là đến nhà bạn, đi tập thể dục, đi câu cá…Các anh bị một số người dân trách móc nặng lời khi họ bị đóng phạt. Thậm chí có nhiều người còn xé biên bản xử phạt và hành hung các anh nhưng các anh vẫn ráng chịu đựng. Người dân đâu hiểu rằng nếu không phạt nghiêm khắc như vậy thì số ca nhiễm và số người tử vong hàng ngày sẽ càng gia tăng.

Có biết bao hành động đẹp của các anh đáng được trân trọng. Ở tỉnh Gia Lai và Bình Phước có nhiều anh cảnh sát giao thông (CSGT) đã hỗ trợ miễn phí xăng, nước, bánh mì cho bà con về quê vì các anh biết đi đường xa thì bà con sẽ rất mệt và lại không có chỗ đổ xăng. Nhiều tỉnh thành, bà con được các anh CSGT đi xe máy dẫn đường về quê, là những hình ảnh rất đẹp. Ở Bạc Liêu nhiều chiến sĩ CSGT còn vận động các nguồn tài trợ để có kinh phí mua khẩu trang phát cho người đi đường.

Có một câu chuyện cảm động, một sản phụ mới sinh con vì xe chở chị không thể nào chạy qua chốt kiểm dịch, chị định ẵm con đi bộ về thì anh CSGT tình nguyện chở chị về nhà. Câu chuyện gây xúc động khác, có một người cha đánh liều ra đường sau 18 giờ để chở bình oxy cho con, vì mạng sống của con nên người cha chấp nhận xử phạt, các anh cảnh sát đã không phạt vì cảm thông, quý mến tấm lòng của người cha. Rồi một anh đi xe máy trên đường về quê bất ngờ xe bị hư, anh được CSGT hỗ trợ dùng xe chuyên dụng đưa anh về quê an toàn để tránh lây lan dịch bệnh.

Còn biết bao câu chuyện đẹp mà các anh CSGT đã mang lại cho bà con không thể nào kể hết ra đây. Phía sau một gương mặt cương  nghị khi xử phạt của các anh là trái tâm nhân ái luôn biết san sẻ cho bà con trong mùa đại dịch.

Những tấm lòng vàng san sẻ yêu thương

Trong năm 2021, tôi thường xem tin tức trên mạng và rất cảm động trước sự đùm bọc, sẻ chia của bà con. Khắp nơi xuất hiện những gian hàng 0 đồng, những phần quà, những hộp cơm để mọi người chia sẻ cho nhau trong tình cảnh khó khăn. Những ngôi chợ dã chiến được lập tại những bãi đất trống, những sân bóng đá với giá cả phải chăng để giúp người dân an toàn khi mua thức ăn. Từng đêm có những nhà hảo tâm chạy trên đường mang thức ăn tặng cho những người không có nhà phải ngủ vỉa hè. Hình như ai cũng nghĩ trong lúc mình có cơm ăn thì còn biết bao người nghèo không có được những bữa cơm no. Ngày thường cuộc sống của họ vốn đã khó khăn, nay lại phải thất nghiệp thời gian dài thì càng khó khăn gấp bội. Dù nhà nước có hỗ trợ cho những người khó khăn nhưng dĩ nhiên sự hỗ trợ đó không thể nào đủ. Chính sự san sẻ yêu thương của đồng bào giúp cho nhiều người thấy ấm lòng, họ an tâm ở nhà để phòng chống dịch bệnh. Còn biết bao chủ nhà trọ sẵn sàng miễn tiền thuê nhà và còn tặng nhu yếu phẩm cho những người ở trọ.

Có nhiều câu chuyện giàu tính nhân văn như câu chuyện một anh chạy xe Grab thấy một cô bé ngôi trên đường. anh đến hỏi thì cô bé nói cháu bị đói. Thế là anh móc tiền cho em bé dù sáng giờ anh chưa chạy xe không kiếm được bao nhiêu tiền. Thật xúc động khi ta thấy có nhiều người khuyết tật ngồi trên xe lăn vậy mà họ chia sẻ phần thức ăn ít ỏi của mình cho người khác. Trong lúc khó khăn thì ổ bánh mì có thể chia đôi để mọi người qua cơn đói theo tinh thần " Lá rách ít đùm lá rách nhiều". Thật xúc động khi ở Bến Lức, tỉnh Long An có một bé trai 8 tuổi đập heo đất để lấy tiền ủng hộ những hoàn cảnh khó khăn trong mùa dịch bệnh. Nhiều người do thất nghiệp không thể ở lại TP HCM, họ đi bộ hay đi xe đạp về quê thì có bao nhà hảo tâm giúp đỡ tiền và chở họ về nhà an toàn. Khi toàn dân cùng đóng góp quỹ vắc-xin ngừa COVID- 19 thì ta nhận ra cả nước đồng lòng thì bao giờ cũng thành công, số người được tiêm ngừa tăng cao thời gian qua là dấu hiệu đáng mừng để chúng ta hy vọng một ngày không xa dịch bệnh sẽ được đẩy lùi.


Đoàn viên thanh niên xã Phước Lợi, huyện Bến Lức, tỉnh Long An tặng quà cho người dân trong mùa dịch


Hội Phụ nữ xã Phước Lợi, huyện Bến Lức, tỉnh Long An tặng quà cho người dân trong mùa dịch


Những tấm lòng vàng san sẻ yêu thương từ các anh cảnh sát với người dân

Gia đình tôi làm thiện nguyện

Hơn 16 năm qua, gia đình tôi thường xuyên làm công việc thiện nguyện giúp cho những mảnh đời bất hạnh. Tôi thường tham gia những chuyến từ thiện phát quà cho các em học sinh nghèo hay đồng bào ở các tỉnh thành khác. Nay do dịch bệnh, tôi chỉ gửi tiền giúp bằng hình thức chuyển khoản hoặc có những nhà hảo tâm muốn nhờ tôi chuyển tiền giúp cho các hoàn cảnh khó khăn trong xóm tôi ở, tôi sẽ chuyển giùm. Vừa qua trong xóm tôi có gia đình em Chín gặp chuyện không may, vợ em mới 35 tuổi mất do đột quỵ bỏ lại cho em hai đứa con, con gái lớn học lớp 3, con trai nhỏ chưa được 2 tuổi. Em phải đi làm công nhân và chăm sóc cho hai con vất vả, con em phải gửi nhà trẻ với chi phí cao. Sau khi tôi giúp em và đăng hoàn cảnh của em lên facebook thì có nhiều nhà hảo tâm chuyển tiền và nhờ tôi đến nhà trao cho em. Nhờ vậy, cuộc sống của em Chín phần nào giảm bớt khó khăn. Ngoài em Chín, gia đình tôi còn giúp rất nhiều gia đình khác trong mùa dịch.

Chắc chắn tình thương yêu, lòng nhân ái sẻ chia của đồng bào ta sẽ là sức mạnh giúp cho chúng ta vượt qua bao khó khăn chồng chất. Ngày trước, khi đất nước ta bị kẻ thù xâm lược, người dân nước ta dù vũ khí thô sơ song vẫn kiên cường đánh giặc và chiến thắng bao kẻ thù nhờ vào lòng dũng cảm, trí thông minh và nhất là tinh thần đoàn kết, sẻ chia, thương yêu đùm bọc lẫn nhau. Dù trong cảnh mưa bom bão đạn thì mọi chiến sĩ và đồng bào có thể chia nhau từng vắt cơm, từng ngụm nước. Bây giờ nếu cả nước cùng hạ quyết tâm thì tôi tin chắc dịch bệnh sẽ được đẩy lùi. Cuộc sống sẽ trở lại như trước. Mọi người sẽ luôn khắc ghi những tấm lòng nhân ái của đồng bào dành cho nhau trong thời gian dịch bệnh. Đó là những bức tranh rất đẹp tô điểm thêm truyền thống 4.000 năm dựng nước và giữ nước của ông cha ta càng thêm sáng ngời.


Gia đình tôi giúp cho nhiều hoàn cảnh khó khăn trong mùa dịch.

Câu "Đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên" quá thiết thực trong mùa dịch bệnh. Trong thời gian dịch COVID-19 hoành hành thì trên khắp các tỉnh thành cả nước đâu đâu cũng thấy những chiếc áo xanh tình nguyện để giúp đồng bào. Các bạn thanh niên xông vào làm các công việc hỗ trợ tiêm ngừa, đi chợ giúp cho bà con tại các khu vực phong tỏa, trực nhật tại các điểm chốt kiểm tra dịch bệnh… Ở xã Phước Lợi, huyện Bến Lức, tỉnh Long An, các đoàn viên thanh niên còn gói bánh tét để tặng cho bà con trong những khu vực phong tỏa có cuộc sống còn nhiều khó khăn. Ở thành phố Hồ Chí Minh có một thanh niên tình nguyện đến nhà để bế một cụ già đến nơi xét nghiệm COVID-19. Tất cả tạo nên một bức tranh thấm đẫm tình người thật đáng trân trọng.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tuổi thơ, mùa bão lụt và quê hương thương khó
Câu chuyện của hai nhà giáo Phạm Phú Phong (Khoa Ngữ văn, Trường ĐH Khoa học - ĐH Huế) và Huỳnh Như Phương (Khoa Văn học, Trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn - ĐHQG TP. HCM)
Xem thêm
Với nhà văn Đoàn Thạch Biền
Làm một cuộc khảo sát bỏ túi với các anh chị và các bạn thế hệ 6X, 7X, 8X, 9X rằng người nào ảnh hưởng trong việc viết văn làm báo của mình nhất, đều nhận được câu trả lời: Nhà văn Đoàn Thạch Biền!
Xem thêm
Đoản khúc thời gian - Tản văn Hoàng Xuân
ời tháng 10 bầm dập những đoản khúc, lúc mưa, lúc nắng, lúc lại dỗi hờn vừa mưa vừa nắng. Lòng tôi lại chông chênh nhớ về quá khứ. Quá khứ của những cơn gió lạnh đầu đông, của tiết trời giao mùa vương vấn, phảng phất xem lẫn một miền ký ức. Bao giờ tiết trời giao mùa cũng thế, làm cho con người có nhiều nỗi nhớ nhung, và cũng có nhiều cảm xúc dâng trào.
Xem thêm
Trên chuyến xe cuối ngày - Tản văn của Võ Văn Bảo Quốc
Ngày cuối tuần của một chiều cuối thu. Trong làn không khí se se lạnh của khoảng giao mùa, tôi trở về căn trọ nhỏ sau một ngày học đầy uể oải. Nhìn quanh căn phòng chỉ có mỗi mình, thoáng chốc trong lòng dâng lên chút cô đơn, lặng lẽ xen lẫn cảm giác tủi thân nơi đất khách quê người.
Xem thêm
Đồng bào vẫn đang kêu cứu!
Ghi chép của nhà văn Hội An
Xem thêm
Giấc mộng Kinh đô và khát vọng người viết
Bài đăng Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh số đặc biệt, 9/10/2025
Xem thêm
Nhớ mãi tác giả “Nhánh lan rừng”
Bài của Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm
Hương sắc mùa thu trên đèo Khau Phạ – Bút ký Phan Anh
Ngược quốc lộ 32, giữa nắng thu vàng óng ả, chúng tôi đến với xứ sở vùng cao Mù Cang Chải của núi ngàn Tây Bắc, theo tiếng bản địa của người H’Mông Mù Cang Chải có nghĩa là vùng đất gỗ khô. Nơi ấy có những đỉnh núi mờ sương cùng với vực sâu thăm thẳm. Những núi đá cao ngất quanh năm được mây sương bao phủ ấy cũng từng được nhiều người ví von tựa như nơi “đất trời gặp gỡ” và nổi tiếng với con đèo Khau Phạ, một con đèo cũng từng được liệt vào hàng trứ danh ở Việt Nam, nằm trong nhóm “tứ đại đỉnh đèo” (bốn con đèo hùng vĩ nhất, cao nhất, dài nhất, nguy hiểm nhất: đèo Mã Pí Lèng - tỉnh Tuyên Quang, đèo Ô Quy Hồ, Đèo Khau Phạ - tỉnh Lào Cai và đèo Pha Đin - nằm giữa hai tỉnh Sơn La và Điện Biên).
Xem thêm
Tuổi bốn mươi, một mùa lặng lẽ nở hoa – Tản văn Hồng Loan
Bốn mươi. Một chiều thu nào đó, trong làn nắng nhàn nhạt xuyên qua tán lá, chợt nghe ai đó gọi mình là “cô”, như một lời đánh thức dịu dàng. Mình khựng lại, không phải vì buồn, chỉ là một khoảnh khắc nhận ra: tuổi trẻ đã khẽ khàng rời đi, như cơn gió cuối hạ, nhẹ tênh nhưng đủ để làm lòng người thổn thức.
Xem thêm
Hương cốm xưa của mẹ – Tạp bút Võ Văn Trường
Mỗi lần có dịp ra Hà Nội trong tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả. Điều ấy cũng không mấy khó hiểu bởi tôi vốn là đứa trẻ sinh ra từ đất Bắc, mẹ là cô gái Hà thành đem lòng yêu mến và đến với ba tôi một cán bộ miền Nam tập kết. Hà Nội thật đẹp và quyến rũ, nhất là vào thu. Ngồi cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm rồi lòng vòng những con phố cổ, tôi chợt nhận ra cứ đến tiết thu Hà Nội đâu chỉ có “hoa sưa thơm ven mặt hồ…” như lời hát trong “mối tình đầu” của nhạc sỹ Thế Duy mà Hà Nội còn là “vương quốc” mộng mơ của những gánh hàng hoa và Hà Nội của mùi hương cốm mới.
Xem thêm
Trở lại xứ sở Chùa Vàng
Ba thập kỷ sau, tôi trở lại Thái Lan không chỉ với tư cách du khách, mà còn là người kết nối văn hóa giữa hai dân tộc Việt – Thái, vốn có nhiều “mẫu số chung” về phong tục, tập quán và tôn giáo.
Xem thêm
Chuyện tình trắc trở của hai nghệ sĩ nổi tiếng quê Quảng Trị
Nhân đọc tập bút ký: “Đời như tiểu thuyết” của Trương Đức Minh Tứ
Xem thêm
Cả một trời thương - Tản văn Vừ Thị Mai Hương
Đến Hà Giang, bạn sẽ thấy. Hà Giang đẹp trong veo như nắng sớm bản Phùng, hiên ngang kiên cường như đá núi Đồng Văn và dịu dàng như ánh chiều rơi trên dòng Nho Quế. Hà Giang, như một nàng tiên bí ẩn mà cả đời bạn sẽ không bao giờ hiểu được hết, sẽ không bao giờ đi được đến tận cùng.
Xem thêm
Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh
“Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh” – bài phiếm đàm của Phạm Minh Mẫn, từ một truyền thuyết quen thuộc, đã mở ra nhiều liên tưởng bất ngờ.
Xem thêm
Khát vọng hòa bình – Ký của Nguyễn Minh Ngọc
Từ một nữ sinh Châu Sa giàu nghị lực đến vị Bộ trưởng Ngoại giao của Chính phủ Cách mạng lâm thời, rồi Phó Chủ tịch nước, cuộc đời bà là bản hùng ca về trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam.
Xem thêm
Văn hóa công trình
Nguồn: Báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 34 (3417) ra thứ bảy ngày 23/8/2025.
Xem thêm
Tổ quốc trên hết
Tùy bút của Đại tá, nhà thơ TRẦN THẾ TUYỂN
Xem thêm
Xứ nhãn du ký – Bài viết của Phan Anh
Theo con đường trên mặt đê phía tả ngạn sông Hồng chúng tôi xuôi về phố Hiến để đến với vùng đất nổi tiếng một thời của xứ đàng ngoài mà từng được người đời truyền tụng là tiểu Tràng An và đi liền cùng với câu ca “Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến”.
Xem thêm