TIN TỨC

Tuổi thơ bên dòng lũ

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2024-10-27 13:40:11
mail facebook google pos stwis
759 lượt xem

Nghe tin bão số 9 vào Đà Nẵng, tôi điện hỏi thăm ông anh họ, anh nói: “Năm ni bão rất “hiền”, nó vừa “ghé” Đà Nẵng được vài tiếng thì chạy ra Huế rồi. Lũ về nho nhỏ, bà con mình không sao cả, em yên tâm”. Nghe anh nói tôi thấy nhẹ lòng.

Ảnh Internet

Tôi từng có 7 năm lớn lên tại Đà Nẵng, đến khi 7 tuổi vào lớp 2 thì ba mẹ mới đưa vào Nam. Gia đình tôi đi theo diện Kinh tế mới. Vì thế tôi cũng có khoảng tuổi thơ khá dài gắn bó với với đất miền Trung, đặc biệt là vùng đất QNĐN. Ngày ấy, cách đây cũng đã 40 năm tôi từng chứng kiến những trận lũ lớn đổ về vùng đất Cẩm Lệ, qua sông Cầu Đỏ. Và tôi xem đó là điều tất nhiên và rất đổi bình thường, vì mẹ tôi nói, năm nào mình cũng phải chống lũ và chạy lụt như thế.

Tuy lũ lụt mang đến cho gia đình và xóm làng nhiều thiệt hại, và tôi vẫn nhận thức được điều đó qua ánh mắt âu lo và công việc chạy lũ của mẹ tôi. Nhưng không hiểu sao ở thời tuổi thơ tôi lại thích thú khi nhìn thấy lũ về. Tôi vẫn còn nhớ những ngày mưa tầm tã, khi nước lũ bắt đầu tràn vào nhà, mẹ tôi gánh 3 anh em tôi trên 2 chiếc thúng tre chạy lên đường quốc lộ, nơi có ngôi trường PTCS được xây dựng trên vùng đất cao ráo. Ở đó tôi gặp những người cùng trang lứa, được nghịch nước, được người lớn cõng đi be bờ, giăng lưới bắt cá, đặc biệt là bắt dế... Những giây phút ấy trở thành ký ức đẹp đẽ, khi chúng tôi hào hứng thả lưới vào dòng nước, mong chờ những chú cá béo tròn hay những chú dế côm mập ú, đặc sản mà chỉ có mùa lũ mới đem lại.

Khi nước lũ ngừng chảy xiết là lúc chúng tôi lại theo ông bà, cha mẹ chèo ghe đi vớt gà vịt và những con vật trôi nổi. Nhớ có lần cậu tôi với được 1 con heo to đang trôi vào đầu xóm. Thế là đêm đó bọn trẻ chúng tôi được ăn một bữa thịt heo no nê và thưởng thức mùi dế côm mẹ nướng thơm lừng và béo ngậy. Vốn sẵn tính tiết kiệm, cả nhà ông ngoại xúm lại ráng từng miếng da heo thành tóp mở, hầm xương heo làm nước súp để dành ăn trong những ngày tới.

Khi lớn hơn một chút nữa, tôi mới hiểu rằng, sau mỗi cơn bão, bên cạnh những thiệt hại về tài sản, vật chất thì còn có những nỗi đau về tinh thần, nỗi đau mất mát. Nhưng tất cả rồi cũng qua đi, vết thương nào rồi cũng lành lặng và điều tôi cảm nhận rõ nhất còn lại là sự đoàn kết, là tình làng nghĩa xóm và tính tương thân, tương ái của đồng bào miền Trung chịu khó. Mỗi khi có lũ, mọi người lại tự nguyện giúp đỡ lẫn nhau. Những bát cơm nóng hổi, những nắm gạo, củ khoai, hũ mắm, bịch cá khô, thùng nước sạch được chia sẻ như một cách để xoa dịu nỗi đau và khắc phục những mất mát.

Người miền Trung, trong những khoảnh khắc khó khăn nhất, luôn biết cách đứng vững bên nhau. Họ không chỉ sống chung với lũ mà còn xây dựng nên một văn hóa cộng đồng tương thân, tương ái bền vững. Những ký ức về tuổi thơ bên dòng nước lũ không chỉ là dấu ấn của thiên nhiên mà còn là minh chứng cho tình người, cho sự yêu thương và chia sẻ. Chính những điều đó đã giúp cho người dân miền Trung dù khó khăn cách mấy, họ vẫn luôn vượt qua mọi thử thách và những khắc nghiệt của thiên tai.

Có thể nói, dù mưa bão thường mang đến nhiều thiệt hại cho người dân miền Trung, nhưng lũ lụt cũng bồi đắp phù sa cho vùng đồng bằng duyên hải này, nhờ đó mà người dân nơi đây có thể sống bằng nghề nông nghiệp ổn định với mùa màng tốt tươi, cây lúa phát triển.

Phùng Hiệu

Bài viết liên quan

Xem thêm
Vu vơ ngày cuối tháng Ba – tản văn của Võ Thị Như Mai
Cuộc đời tôi, dẫu có những ngày lặng lẽ bước qua những con đường cũ, vẫn là một khu vườn đầy ắp màu sắc - có cả xanh tươi của hy vọng, cả vàng úa của hoài niệm, nhưng quan trọng nhất, vẫn còn đó những chồi non kiên trì vươn lên sau mỗi lần đổi thay.
Xem thêm
Hélène – con gái ông Tây Việt Minh
Bài của nhà văn Nguyễn Thanh
Xem thêm
Cô bé và đóa hoa hồng – Tạp bút của Võ Đào Phương Trâm
Chiếc xe đạp lộc cộc băng qua con đường đông đúc, lách qua những làn xe liên tục của Sài Gòn, cái dáng mỏng manh, độ chừng mười hai tuổi, bé nhỏ liêu xiêu trên chiếc xe đạp cà tàng, nghe cót két, hình như chiếc xe bị hư gì đó nên thấy nó đạp một cách cực nhọc hơn bình thường.
Xem thêm
Thành phố của lòng nhân ái - Ký của Nguyên Hùng
Ký dự thi “Thành phố tôi yêu, thành phố nghĩa tình” của Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh
Xem thêm
Về Tiên Động nhớ Ngư Phong – Nguyễn Quang Bích
Ngư Phong là tên hiệu của thủ lĩnh miền Thao - Đà trong thời Cần Vương chống Pháp ở Bắc Kỳ. Ông tên thật là Nguyễn Quang Bích (1832 – 1890). Đương thời ông được nhân dân miền Tây Bắc xưng tụng là “phật sống” và hết lòng yêu quý, ngưỡng mộ.
Xem thêm
Lỗi tại Sài Gòn…
Tản văn của La Mai Thi Gia
Xem thêm
Phù Điêu tại đền thờ liệt sĩ Phú Yên
Phù điêu là dạng di sản văn hoá của nhân loại. Đó là hình thức nghệ thuật khắc (chạm) nổi mô tả không gian rộng lớn của một sự kiện lịch sử hoặc chuỗi sự kiện lịch sử. Từ xa xưa, trên thế giới đã xuất hiện những phù điêu nổi tiếng như: La Sơn đại phật (Trung Quốc), Tag- Bostan (I Ran), Tôronat - Sanchi (Ấn Độ), Ăng kor Wat (CPC)… Ở nước ta, nhiều nơi đã có phù điêu gắn với sự kiện lịch sử nổi bật với hình thức thể hiện đa dạng, hoành tráng. Có thể kể tên vài địa danh như phù điêu về “Bác Hồ nói chuyện với cán bộ chiến sĩ Đại đoàn Quân Tiên Phong” tại Khu di tích lịch sử Đền Hùng (Phú Thọ); Phù điêu ở Khu di tích lịch sử Điện Biên Phủ (Điện Biên); Phù điêu ở Bảo tàng Quân khu 4; ở Quảng Ninh, Quân đoàn 3 (Binh đoàn Tây Nguyên) …
Xem thêm
Đi tìm hiểu vì sao nước uống Fujiwa lại có lợi cho sức khỏe?
Bài viết giải thích công dụng của nước ion kiềm Fujiwa dựa trên cơ sở khoa học
Xem thêm
Một gia đình phi công
Bài viết của Đại tá nhà văn Nguyễn Minh Ngọc
Xem thêm
Đoàn nhà văn TP. HCM tham quan Nhà máy nước Fujiwa Củ Chi
Bài viết về người phụ nữ năng động năng động, sáng tạo và không ngừng vươn lên
Xem thêm
Sức mạnh hoà bình
Khi chiếc F5-E tách khỏi đội hình/ Dưới cánh bay vẫn đường băng của địch
Xem thêm