TIN TỨC

Đừng ép mình nghỉ ngơi!

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-08-28 07:12:12
mail facebook google pos stwis
947 lượt xem

BÍCH NGÂN

“Ép”, một từ quen thuộc. Ép dầu, ép mỡ, ép trái cây, ép giảm cân, ép ăn, ép ngủ, ép duyên, ép nhẫn nhịn, ép quy phục…

Dù với động cơ và mục đích tốt đẹp đi chăng nữa thì động từ “ép” luôn miêu tả một hành vi cứng rắn, áp đặt và thô bạo. Hành vi này không ngừng diễn ra. Đối tượng bị ép nhiều khi chẳng những bị tước khả năng tự vệ, khả năng phản kháng mà ngược lại, còn hàm ơn sức mạnh của lực ép.

“Ép” luôn là một từ quen thuộc. Quen thuộc đến mức trở thành hành vi đương nhiên mà con người trưởng thành, con người thành đạt (chưa hẳn là con người hạnh phúc) trong mắt của thiên hạ thường được tôi luyện trong cái khuôn ý chí lạnh lùng đó. 

Tuy nhiên, việc ép nghỉ ngơi coi bộ khó đối với những người mà tuổi tác đã ở buổi xế chiều và ánh nắng ngày luôn là những khoảnh khắc rực rỡ  vừa trêu ngươi vừa khích lệ. 

Nghỉ ngơi, dưỡng sức, thông thường là nghĩ tới việc, ngoài thong thả dành thời gian vui chơi với cháu con, chăm cây chăm hoa thì đọc sách. Cây cỏ hoa lá không phải ai cũng có được một góc sân, một mảnh vườn để chăm sóc. Vài ba bồn đất trồng cây trồng hoa, năm bảy chậu cây kiểng, mươi giò lan treo lủng lẳng không đủ không gian cho chăm chút, thư giãn trong nghỉ ngơi. Chỉ còn có sách. 

Sách hay lại là loại sách không thể đọc lướt qua, không thể đọc chỉ để biết câu chuyện hay cốt truyện. Sách hay là sách mà người đọc dành tâm trí cho từng chữ, từng dòng. Sách hay khước từ hành vi đọc lơi phơi, đọc lớt phớt. Sách hay không dành cho người ham vui, thích an nhàn. Sách hay chỉ thật sự hay khi người đọc dành đủ thời gian và có được năng lực cảm thụ. Sách hay phải nghiền ngẫm vẻ đẹp của câu chữ, của hồn cốt tinh thần mà tác giả của nó đã ép mình chết sống với từng con chữ. 


Nhà văn Bích Ngân tại buổi Lễ Tổng kết “Workshop Biên dịch Văn học Hàn Quốc 2022”.


Sách hay khiến người đọc thẫn thờ, khiến trái tim cựa quậy, khiến không gian sống như xê dịch. Chân trời rộng mở. Lòng người cơi nới. Những khoảng cách diệu vợi như được thu hẹp. Ánh sáng và cả bóng tối nơi lòng người trên hành tinh vẫn còn nhiều máu và nước mắt này cũng trở nên rõ ràng hơn. Tri kiến về lẽ phải, về công lý cũng như về những trận cuồng phong như không bao giờ ngưng nghỉ của cái ác, của lòng tham, dường như cũng tường tận hơn. 

Sách hay còn khiến ta ngộ ra, cái dốc đời không chỉ là con đường một chiều, là giới hạn bởi cái dốc thoai thoải vừa hoa thơm vừa rắn rết hay ngọn núi sừng sững chắn ngang trước mặt. Bước chân vấp ngã của đời người có thể song hành với tất cả, kể cả những con đường mà bàn chân chưa một lần được đặt đến. 

Mà sách hay không hiếm. Cả một kho tàng quý giá…

Thôi thì, đừng ép mình nghỉ ngơi, đừng thô bạo với chính mình. 

Nguồn: https://nhandan.vn/

Bài viết liên quan

Xem thêm
Vu vơ ngày cuối tháng Ba – tản văn của Võ Thị Như Mai
Cuộc đời tôi, dẫu có những ngày lặng lẽ bước qua những con đường cũ, vẫn là một khu vườn đầy ắp màu sắc - có cả xanh tươi của hy vọng, cả vàng úa của hoài niệm, nhưng quan trọng nhất, vẫn còn đó những chồi non kiên trì vươn lên sau mỗi lần đổi thay.
Xem thêm
Hélène – con gái ông Tây Việt Minh
Bài của nhà văn Nguyễn Thanh
Xem thêm
Cô bé và đóa hoa hồng – Tạp bút của Võ Đào Phương Trâm
Chiếc xe đạp lộc cộc băng qua con đường đông đúc, lách qua những làn xe liên tục của Sài Gòn, cái dáng mỏng manh, độ chừng mười hai tuổi, bé nhỏ liêu xiêu trên chiếc xe đạp cà tàng, nghe cót két, hình như chiếc xe bị hư gì đó nên thấy nó đạp một cách cực nhọc hơn bình thường.
Xem thêm
Thành phố của lòng nhân ái - Ký của Nguyên Hùng
Ký dự thi “Thành phố tôi yêu, thành phố nghĩa tình” của Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh
Xem thêm
Về Tiên Động nhớ Ngư Phong – Nguyễn Quang Bích
Ngư Phong là tên hiệu của thủ lĩnh miền Thao - Đà trong thời Cần Vương chống Pháp ở Bắc Kỳ. Ông tên thật là Nguyễn Quang Bích (1832 – 1890). Đương thời ông được nhân dân miền Tây Bắc xưng tụng là “phật sống” và hết lòng yêu quý, ngưỡng mộ.
Xem thêm
Lỗi tại Sài Gòn…
Tản văn của La Mai Thi Gia
Xem thêm
Phù Điêu tại đền thờ liệt sĩ Phú Yên
Phù điêu là dạng di sản văn hoá của nhân loại. Đó là hình thức nghệ thuật khắc (chạm) nổi mô tả không gian rộng lớn của một sự kiện lịch sử hoặc chuỗi sự kiện lịch sử. Từ xa xưa, trên thế giới đã xuất hiện những phù điêu nổi tiếng như: La Sơn đại phật (Trung Quốc), Tag- Bostan (I Ran), Tôronat - Sanchi (Ấn Độ), Ăng kor Wat (CPC)… Ở nước ta, nhiều nơi đã có phù điêu gắn với sự kiện lịch sử nổi bật với hình thức thể hiện đa dạng, hoành tráng. Có thể kể tên vài địa danh như phù điêu về “Bác Hồ nói chuyện với cán bộ chiến sĩ Đại đoàn Quân Tiên Phong” tại Khu di tích lịch sử Đền Hùng (Phú Thọ); Phù điêu ở Khu di tích lịch sử Điện Biên Phủ (Điện Biên); Phù điêu ở Bảo tàng Quân khu 4; ở Quảng Ninh, Quân đoàn 3 (Binh đoàn Tây Nguyên) …
Xem thêm
Đi tìm hiểu vì sao nước uống Fujiwa lại có lợi cho sức khỏe?
Bài viết giải thích công dụng của nước ion kiềm Fujiwa dựa trên cơ sở khoa học
Xem thêm
Một gia đình phi công
Bài viết của Đại tá nhà văn Nguyễn Minh Ngọc
Xem thêm
Đoàn nhà văn TP. HCM tham quan Nhà máy nước Fujiwa Củ Chi
Bài viết về người phụ nữ năng động năng động, sáng tạo và không ngừng vươn lên
Xem thêm
Sức mạnh hoà bình
Khi chiếc F5-E tách khỏi đội hình/ Dưới cánh bay vẫn đường băng của địch
Xem thêm
Tuổi thơ bên dòng lũ
Có thể nói, dù mưa bão thường mang đến nhiều thiệt hại cho người dân miền Trung, nhưng lũ lụt cũng bồi đắp phù sa cho vùng đồng bằng duyên hải này, nhờ đó mà người dân nơi đây có thể sống bằng nghề nông nghiệp ổn định với mùa màng tốt tươi, cây lúa phát triển.
Xem thêm