TIN TỨC

Nhớ mãi tác giả “Nhánh lan rừng”

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-10-03 11:01:33
mail facebook google pos stwis
56 lượt xem

TRẦN THẾ TUYỂN

Một

Cuối năm 1986, khi cuộc chiến đấu giúp bạn ở Campuchia diễn ra quyết liệt, tôi gặp nhạc sĩ Thế Hiển tại Mặt trận 479 (Siêm Riệp). Lúc ấy, anh cùng nhóm nghệ sĩ xung kích của Đoàn Ca múa nhạc Bông Sen sang biểu diễn phục vụ bộ đội tình nguyện Việt Nam và nhân dân Campuchia.


Tác giả - Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển và NSND Thế Hiển

Kết thúc chuyến công tác, trong đêm liên hoan chia tay do Bộ Tư lệnh Mặt trận 479 tổ chức, Thế Hiển tâm sự: “Cuộc sống người lính tình nguyện đẹp lắm anh ạ. Tươi nguyên như nhánh lan rừng. Hình như càng gian khổ, ác liệt, người lính Cụ Hồ lại càng giống nhánh lan rừng, tươi mới và tràn đầy sức sống.” Rồi anh kể tiếp: “Một chiến sĩ trẻ vừa tâm sự với tôi, khi về thăm thành phố đón xuân, anh ấy sẽ mang nhánh lan rừng về tặng người yêu.” Thế Hiển xúc động thốt lên: “Đẹp quá, hay quá. Tôi sẽ viết. Nhất định tôi sẽ viết…”

“Thai nghén” từ những cảm xúc chân thực ấy, nhạc sĩ - ca sĩ Thế Hiển đã cho ra đời “đứa con tinh thần” mang hơi thở hừng hực của người lính tình nguyện Việt Nam nơi chiến trường Campuchia. Giáp Tết Nguyên đán năm đó, tôi thấy anh xuất hiện trên Đài Truyền hình TP. HCM, ôm cây ghita trình bày ca khúc “Nhánh lan rừng”: “Về thăm thành phố náo nức mùa xuân / Ba lô trên lưng đơn sơ nhánh lan rừng / Có người chiến sĩ áo vương bụi đường xa / Đi giữa dòng người trên phố phường đông vui…”

Với giai điệu tươi vui, ca từ bình dị, gần gũi như lời kể, “Nhánh lan rừng” ngay khi ra mắt đã thu hút sự chú ý của công chúng, đặc biệt là giới trẻ và những người lính tình nguyện Việt Nam ở Campuchia.

Sau đó, tôi tìm đến căn hộ ở ký túc xá của Đoàn Ca múa Bông Sen để gặp tác giả. Thế Hiển ôm chầm lấy tôi, mừng rỡ hỏi ngay: “Chắc nhà báo đã nghe ‘Nhánh lan rừng’ rồi phải không?”. Tôi ghì chặt anh, nói: “Hay lắm! Như một bức tranh sống động và lãng mạn.”

Sau này, dù không còn công tác ở báo Quân khu 7, tôi và Thế Hiển vẫn thường xuyên gặp nhau trong những sự kiện lớn của thành phố và đất nước. Khi báo Sài Gòn Giải Phóng phát động “Chương trình Nghĩa tình Trường Sơn” để tri ân những người “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”, chúng tôi đã mời Thế Hiển tham gia. Ở đó, anh say sưa đi, hát và sáng tác.

Hai

Khi cả hai chúng tôi bước vào tuổi “rời nhiệm sở”, tình bạn giữa chúng tôi vẫn bền chặt. Trong các chương trình tri ân của Hội Hỗ trợ gia đình liệt sĩ - thương binh TP. HCM, nơi tôi đang tham gia, chúng tôi luôn nghĩ đến Thế Hiển - một người nghệ sĩ tài hoa, có trái tim ấm nồng và rất gần gũi với chiến sĩ, với những người có công với đất nước.

Với lòng biết ơn sâu sắc dành cho các liệt sĩ và thân nhân của họ, Thế Hiển phục vụ hết mình, không đắn đo điều kiện. Anh có thể ôm ghita hát nhiều bài về người lính theo yêu cầu của khán giả, đặc biệt là các thương binh và gia đình liệt sĩ.

Dù là nghệ sĩ nổi tiếng, có sức hút với công chúng, Thế Hiển luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho quê hương Nam Định - nơi chôn nhau cắt rốn của anh. Anh thường xuyên xuất hiện trong các cuộc họp mặt đồng hương, không chỉ ở cấp tỉnh, huyện mà cả cấp xã, thôn. Ở đó, Thế Hiển chọn những ca khúc về quê hương, đất nước; tiếng ghita bập bùng cùng giọng hát trầm ấm đầy nội lực của anh đã “đánh thức” bao nỗi niềm của những người con xa xứ, khơi gợi kỷ niệm xưa để hướng về tương lai.

Lần gặp cuối cùng của chúng tôi là tại Câu lạc bộ Thơ Ca Nam Định ở TP.HCM. Vẫn phong cách giản dị, gần gũi ấy, nhạc sĩ - ca sĩ, NSND Thế Hiển vừa là hội viên, vừa là “cố vấn chuyên môn”, cùng mọi người “cháy hết mình” cho mái ấm của những người con đất Thành Nam nơi thành phố mang tên Bác.


NSND Thế Hiển tại một buổi sinh hoạt cùng CLB Thơ ca Nam Định tại TPHCM.

Ba

Sinh tử là lẽ thường tình, là quy luật của tạo hóa. Thế Hiển đã thanh thản về với tổ tiên. “Nhân vô thập toàn”, nhưng cuộc đời NSND Thế Hiển, với sự cống hiến “cháy hết mình” vì đời, vì người, đặc biệt là vì người lính Cụ Hồ, thật đáng trân trọng. Điều nhân ái ấy không phải ai muốn cũng có thể làm được.

Bài viết từ nơi xa, như nén tâm nhang, gửi đến vĩnh biệt một người nghệ sĩ tài hoa, đã “cháy hết mình” vì nghệ thuật và cuộc đời!

PQ, đêm 2-10-2025
TTT

Bài viết liên quan

Xem thêm
Hương sắc mùa thu trên đèo Khau Phạ – Bút ký Phan Anh
Ngược quốc lộ 32, giữa nắng thu vàng óng ả, chúng tôi đến với xứ sở vùng cao Mù Cang Chải của núi ngàn Tây Bắc, theo tiếng bản địa của người H’Mông Mù Cang Chải có nghĩa là vùng đất gỗ khô. Nơi ấy có những đỉnh núi mờ sương cùng với vực sâu thăm thẳm. Những núi đá cao ngất quanh năm được mây sương bao phủ ấy cũng từng được nhiều người ví von tựa như nơi “đất trời gặp gỡ” và nổi tiếng với con đèo Khau Phạ, một con đèo cũng từng được liệt vào hàng trứ danh ở Việt Nam, nằm trong nhóm “tứ đại đỉnh đèo” (bốn con đèo hùng vĩ nhất, cao nhất, dài nhất, nguy hiểm nhất: đèo Mã Pí Lèng - tỉnh Tuyên Quang, đèo Ô Quy Hồ, Đèo Khau Phạ - tỉnh Lào Cai và đèo Pha Đin - nằm giữa hai tỉnh Sơn La và Điện Biên).
Xem thêm
Tuổi bốn mươi, một mùa lặng lẽ nở hoa – Tản văn Hồng Loan
Bốn mươi. Một chiều thu nào đó, trong làn nắng nhàn nhạt xuyên qua tán lá, chợt nghe ai đó gọi mình là “cô”, như một lời đánh thức dịu dàng. Mình khựng lại, không phải vì buồn, chỉ là một khoảnh khắc nhận ra: tuổi trẻ đã khẽ khàng rời đi, như cơn gió cuối hạ, nhẹ tênh nhưng đủ để làm lòng người thổn thức.
Xem thêm
Hương cốm xưa của mẹ – Tạp bút Võ Văn Trường
Mỗi lần có dịp ra Hà Nội trong tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả. Điều ấy cũng không mấy khó hiểu bởi tôi vốn là đứa trẻ sinh ra từ đất Bắc, mẹ là cô gái Hà thành đem lòng yêu mến và đến với ba tôi một cán bộ miền Nam tập kết. Hà Nội thật đẹp và quyến rũ, nhất là vào thu. Ngồi cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm rồi lòng vòng những con phố cổ, tôi chợt nhận ra cứ đến tiết thu Hà Nội đâu chỉ có “hoa sưa thơm ven mặt hồ…” như lời hát trong “mối tình đầu” của nhạc sỹ Thế Duy mà Hà Nội còn là “vương quốc” mộng mơ của những gánh hàng hoa và Hà Nội của mùi hương cốm mới.
Xem thêm
Trở lại xứ sở Chùa Vàng
Ba thập kỷ sau, tôi trở lại Thái Lan không chỉ với tư cách du khách, mà còn là người kết nối văn hóa giữa hai dân tộc Việt – Thái, vốn có nhiều “mẫu số chung” về phong tục, tập quán và tôn giáo.
Xem thêm
Chuyện tình trắc trở của hai nghệ sĩ nổi tiếng quê Quảng Trị
Nhân đọc tập bút ký: “Đời như tiểu thuyết” của Trương Đức Minh Tứ
Xem thêm
Cả một trời thương - Tản văn Vừ Thị Mai Hương
Đến Hà Giang, bạn sẽ thấy. Hà Giang đẹp trong veo như nắng sớm bản Phùng, hiên ngang kiên cường như đá núi Đồng Văn và dịu dàng như ánh chiều rơi trên dòng Nho Quế. Hà Giang, như một nàng tiên bí ẩn mà cả đời bạn sẽ không bao giờ hiểu được hết, sẽ không bao giờ đi được đến tận cùng.
Xem thêm
Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh
“Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh” – bài phiếm đàm của Phạm Minh Mẫn, từ một truyền thuyết quen thuộc, đã mở ra nhiều liên tưởng bất ngờ.
Xem thêm
Khát vọng hòa bình – Ký của Nguyễn Minh Ngọc
Từ một nữ sinh Châu Sa giàu nghị lực đến vị Bộ trưởng Ngoại giao của Chính phủ Cách mạng lâm thời, rồi Phó Chủ tịch nước, cuộc đời bà là bản hùng ca về trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam.
Xem thêm
Văn hóa công trình
Nguồn: Báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 34 (3417) ra thứ bảy ngày 23/8/2025.
Xem thêm
Tổ quốc trên hết
Tùy bút của Đại tá, nhà thơ TRẦN THẾ TUYỂN
Xem thêm
Xứ nhãn du ký – Bài viết của Phan Anh
Theo con đường trên mặt đê phía tả ngạn sông Hồng chúng tôi xuôi về phố Hiến để đến với vùng đất nổi tiếng một thời của xứ đàng ngoài mà từng được người đời truyền tụng là tiểu Tràng An và đi liền cùng với câu ca “Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến”.
Xem thêm
Bữa cơm ân tình giữa lòng thủ đô
Trong khuôn khổ chuyến đi về thủ đô tham dự Kỉ niệm 8 năm thành lập và sơ kết 6 tháng đầu năm 2025 của CỘNG ĐỒNG TÌNH NGUYỆN VIỆT NAM, rất nhiều sự kiện đã diễn ra và đều vô cùng ý nghĩa, trong đó có sự kiện Hoàng Xuân được ăn bữa cơm thân mật cùng với Giáo sư, Anh hùng Lao động, Nhà khoa học Nguyễn Anh Trí.
Xem thêm
Đêm thơ “tứ thuỷ” – Ký của Trần Thế Tuyển
Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển vừa gửi qua Zalo cho Văn chương TP.HCM bài viết nóng hổi về Đêm thơ “Tứ Thuỷ” diễn ra ở Tuy Hoà tối 17/8/2025.
Xem thêm
Nhớ mãi Bác cả Trọng
Vẫn biết đó là quy luật muôn đời của tạo hoá, nhưng khi nghe tin “Bác cả Trọng” – Đại tá, nhà báo Phạm Đình Trọng, nguyên Trưởng Ban đại diện phía Nam Báo Quân đội nhân dân về với tổ tiên, chúng tôi không khỏi bàng hoàng…
Xem thêm
Cầu siêu giữa đại ngàn
Bài viết dưới đây của Đại tá nhà văn Trần Thế Tuyển ghi lại những cảm xúc sâu lắng của một người lính già tại lễ cầu siêu đặc biệt giữa đại ngàn Trường Sơn, nơi hội tụ nghĩa tình đồng đội và lòng tri ân sâu sắc.
Xem thêm
Miền ký ức giữa rừng đước Cần Giờ
Hướng tới ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7, Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin giới thiệu bài viết của nhà văn Đậu Thanh Sơn về vùng đất Cần Giờ – nơi từng là căn cứ địa của Trung đoàn 10 Đặc công Rừng Sác.
Xem thêm
Cua và tôm - Tản văn Trần Thế Tuyển
Bây giờ theo sắp xếp địa danh mới, gọi chung là lục tỉnh Miền Tây. Trước khi sáp nhập, chúng tôi có chuyến hành hương cửu tỉnh đồng bằng sông Cửu Long và ngộ ra nhiều điều – mừng có, lo có!
Xem thêm
Tản mạn “Đêm trừ tịch”
Tản văn của Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm