TIN TỨC

Hồn Việt trong Lăng Ông Bà Chiểu

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-02-23 18:16:08
mail facebook google pos stwis
331 lượt xem

LỆ HỒNG

Tôi lại về đây tá túc, ngồi bên cạnh cây Ngọc kỳ lân nhớ về không gian thơ trẻ. Thư viện quận Bình Thạnh nằm kề bên Lăng, cô thủ thư vì nhẵn mặt con nhỏ, nên mỗi khi cúp điện cô cho tôi mang sách ra đây ngồi đọc.

Lăng Ông Bà Chiểu nằm giữa khu trung tâm quận Bình Thạnh. Một mặt giáp khu hành chính quận, một đối diện Trường Trương Công Định trên con lộ lớn. Đường được đặt theo tên vị vua cờ lau khởi nghĩa Đinh Tiên Hoàng. Vào tháng 7/2020 đã được đổi lại tên ngài Tả Quân Lê Văn Duyệt, một Đức Công thần khai khẩn nên thành Gia Định vào thời nhà Nguyễn. Và nhờ ông mà chúng ta có Hòn Ngọc Viễn Đông, Sài Gòn diễm lệ đầy thân thiện. Mộ phần "Ông Bà” yên vị trang trọng trong Lăng, luôn được người dân nơi đây thành kính viếng.

Trước ở Lăng có rất nhiều loại cây nên bóng râm dày mát lắm. Ngồi ghế đá đọc sách, tai nghe chim hót vi vu cảm giác thích thú vô cùng. Lắm khi mỏi mắt tôi đi dạo và đếm cây. Tôi nhớ lúc ấy có 12 cây hoa Kỳ lân, 5 cây Ngọc lan, 11 cây Chò, 8 cây Thốt nốt. Thêm hàng dài cây Dầu trồng bên trong lẫn bên ngoài vỉa hè dọc theo tường rào. Các thân cây thẳng vươn lên rất cao to, tán rộng dày, tuổi thọ Dầu chắc vài trăm năm tuổi. Mỗi tháng tư về, hoa trái Dầu, trái Chò nở rộ, tán lá xanh cánh đỏ điểm xuyết lập lòe. Khí hậu miền Nam mát dịu, những cơn gió hè thổi lướt qua cũng làm chúng rơi lã chã. Trái theo gió quay như chong chóng hoa đầy sắc màu, hương xuân thoang thoảng hai mùa mưa nắng.

Lăng và chợ nằm cạnh bên nhau, nên dân gian gọi là Lăng Ông Bà Chiểu, hoặc phần kỵ húy gọi tên Ông. (Có tích Bà Chiểu xưa là tên một ngôi cổ miếu thờ nữ thần, có một hồ nước phía trước, chiểu là nước nên có lẽ khi xây chợ người xưa đã đặt theo tên ấy). Nơi đây cũng một thời tiếng tăm lừng lẫy, vùng đất đầy kịch tính và huy hoàng. Nhưng tôi nghĩ nơi đâu cũng thế, người tốt và xấu luôn hiện diện, hai thực thể tồn tại là có lý cả!

Lăng Ông Bà Chiểu. Ảnh sưu tầm

Thỉnh thoảng sáng ra đây tập thể dục, tôi ghé lại mộ Ông Bà một chốc và mặc niệm. Ngắm nhìn khuôn viên thanh tịnh, thời gian luôn để lại dấu nhớ trong đền đài. Những thân cội già to vô tình bị mối mọt đục khoét, mục ruỗng đến bật gốc luôn làm chúng ta hoài niệm. Các cây niên hạn ngắn đã được trồng thay thế, tuy nhiên chúng sẽ không thể cao to và tỏa bóng râm được, chúng không thể thay thế dấu ấn đã từng làm nên hồn cổ trong Lăng, ẩn mình và tạo nên điển tích.

 

Tuy thế, Lăng vẫn còn đó sự trầm mặc trăm năm, bóng xưa uy nghi của các cây Đa cổ thụ vẫn vươn tàn rộng lớn. Các dây rễ to thòng xuống cắm sâu vào lòng đất, một số dây bao quanh và đan thắt lại như khu rừng cổ tích. Tôi vẫn yêu thích nơi này, bởi Lăng đâu chỉ có khung cảnh uy nghiêm huyền diệu! Lăng hội tụ cả đời sống thực lẫn tâm linh giữa bao quanh thăng trầm thời cuộc. Ta có thể ngồi đây dưới tán cây Bồ đề nghe gió hát. Lắng nghe nhịp sống rầm rì qua tiếng rao bán hàng của các anh chị, các cháu tần tảo mưu sinh. Dòng chảy vẫn chảy, êm đềm hay ầm ào đều là món quà trao cho ta sự sống.

Lăng Ông Bà Chiểu luôn nhộn nhịp các sự kiện đời thường ý nghĩa, đó là các hoạt động tích cực thường xuyên diễn ra nơi đây. Ngày hội vẽ cho thiếu nhi vào mùa Trung thu, Ngày quốc tế Thiếu nhi được tổ chức rộn ràng chu đáo. Các buổi triển lãm tranh ảnh xưa và nay đặt dọc hai bên hàng cây, lối nhỏ giếng xưa. Sự giao thoa và kết nối các nền văn hóa văn minh, lịch sử làm nên hồn Việt ngàn năm. Các gian hàng trưng bày trái cây tạo hình ngày Tết luôn làm ta ngạc nhiên về các nghệ nhân tài hoa tuyệt vời. Hội hoa xuân nhân ái từ các ban ngành lãnh đạo, các khối phường, Hội chữ thập đỏ và người dân chung tay vẽ nên bức tranh xuân ấm áp. Còn gì bằng nơi điểm kết văn hóa xưa nay tuyệt đẹp. Và hàng kỳ hai tuần Lăng sẽ là một sân khấu ngoài trời với không gian đan xen giữa hiện tại và quá khứ. Nơi trình diễn một loại hình nghệ thuật Hát bội cổ được nhà hát tuồng thành phố đầu tư dàn dựng. Những khuôn mặt vẽ sắc sảo, áo gấm bào, mũ cửu phụng lộng lẫy, các diễn viên với đôi mắt rạng ngời, họ như sống lại giữa thời hoàng kim lộng lẫy. Thật hay và đầy trách nhiệm với cộng đồng, một cách gieo trồng văn hóa cổ, truyền lại cho giới trẻ niềm đam mê đã dần mai một.

Thế thôi, lăng cổ, người xưa, thế hệ hôm nay vẫn đan kết làm nên câu chuyện cổ tích cho mai sau. Rồi bóng lá sẽ tỏa lớn cả vùng trời, thời gian nuôi mầm hy vọng. Tôi lại đếm cây và cố nhớ, như một thói quen ngắm bức tranh sống động, cười hạnh phúc.

Nguồn; Báo Công an TP. Hồ Chí Minh.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Trước bóng tiền nhân – Ký của Nguyên Hùng
Bài đăng Tạp chí Sông Lam, số tháng 5 năm 2025
Xem thêm
Cây bàng vuông trên đất Hải Châu
Về quê, tôi nhận được tin nhắn của Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát Nguyên Chính uỷ Vùng 5 Hải quân “Trân trọng mời anh dự lễ trồng bàng vuông do Mặt trận Tổ quốc huyện đảo Trường Sa tặng“. Đúng giờ chúng tôi đến ngôi nhà nhỏ của Chuẩn Đô đốc nằm cạnh dòng kênh nhỏ bên bờ biển Thịnh Long nổi tiếng, thơ mộng. Đồng đội, bạn học và bà con nội ngoại của chủ nhà đã tề tựu đông đủ. Phần lớn là cựu chiến binh (CCB) lớn tuổi quân phục hải quân trắng tinh với đường viền màu xanh da trời thân thuộc.Gặp nhau là quý rồi. Một CCB cao niên mặc quân phục Hải quân nhắc lại lời của Người Anh Cả quân đội – Đại tướng Võ Nguyên Giáp làm mọi người rưng rưng. Tôi thấy đôi mắt Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát đỏ hoe. Càng thấy việc làm của vị tướng Hải quân này có ý nghĩa.Chỗ quen biết từ lâu (anh trai Ngô Văn Phát học cấp 3 cùng liên khoá với chúng tôi), Ngô Văn Phát bộc bạch:• Có thể nói cả đời quân ngũ, tôi gắn bó với biển đảo. Năm 2024 thăm lại Trường Sa. Bà con và đồng đội tặng cây bàng vuông. Tôi mang về quê trồng để ghi nhớ những năm tháng gắn bó với Trường Sa, biển đảo. Khi làm báo QĐND, tôi có dịp làm việc với Ngô Văn Phát và đơn vị của anh- những chiến sĩ Hải quân như cây phong ba, bàng vuông giữa biển cả. Người con trai có dáng nhỏ thó, nhanh như sóc từ làng quê “ chân lấm tay bùn” trở thành vị tướng chỉ huy tài ba như đồng đội của anh khen tặng. Trở về đời thường, Ngô Văn Phát sống bình dị như bao chàng trai miền sông nước này. Luôn hướng về quê hương, góp sức xây dựng nông thôn mới, Ngô Văn Phát còn trực tiếp làm Chủ tịch Ban liên lạc cựu học sinh THPT B Hải Hậu tại TP.HCM và khu vực phía Nam. Dưới sự hướng đạo của vị tướng – cựu học sinh này, hội cựu học sinh THPT B Hải Hậu đã làm được nhiều việc cho quê hương, cho ngôi trường nơi có cây gạo đã đi vào truyền thuyết.“Cây gạo trường ta“ của nhạc sĩ An Hiếu (phổ thơ TTT) đã trở thành ca khúc truyền thống nơi mảnh đất “tầm tang“ giàu đẹp.Cây bàng vuông được Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát trồng cạnh dòng kênh nơi mảnh đất địa linh sinh nhật kiệt.Mảnh đất miền hạ sông Ninh, cách nay 500 năm tứ tổ khai sáng và cửu tộc lập nghiệp, trong đó có tổ cả của người viết bài này- Cụ Trần Vu – Dinh điền sứ thời hậu Trần. Mảnh đất ấy cách đây vài trăm năm quan triều Nguyễn – nhà thơ NGUYỄN CÔNG TRỨ đã đến đây dẫn dắt cư dân khai phá lập nên miền đất mới. Địa linh sinh nhân kiệt nơi này đã sản sinh ra nhiều “nhân vật nổi tiếng”. Tên tuổi của họ gắn với sự cống hiến cho đất nước như: các vị tướng: Trần Thanh Huyền (Chính uỷ Quân chủng Hải quân) Trần Văn Xuyên (Phó Tư lệnh Quân chủng Hải quân); Ngô Văn Phát (Chính uỷ vùng 5 Hải quân)… và những người “nổi tiếng“ khác: Trần Văn Nhung (nhà toán học đầu đàn- TTBGD); BS Trần Đông A (bàn tay vàng ngành phẫu thuật Việt Nam); Trần Minh Oanh, Nguyễn Văn Tuấn (Chủ tịch tỉnh); Phạm Tất Thắng (Chủ tịch – Bí thư huyện uỷ)… Lễ trồng cây bàng vuông Trường Sa ở quê hương Chuẩn Đô đốc chỉ mang tính biểu tượng. Thông điệp mà Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát gửi gắm; đó là sự tri ân với đất và người.Đất là nơi chôn nhau cắt rốn – quê cha đất tổ của anh. Người là bậc sinh thành, thầy cô giáo cũ, bà con cô bác đã góp phần nuôi dưỡng, giáo dục anh nên người – cho quân đội vị tướng nhân hậu và nghĩa tình. Và còn nữa, những đồng đội của anh; trong đó có cả những người không trở về sau ngày toàn thắng.Cây bàng vuông do quân dân Trường Sa tặng Chuẩn Đô đốc Ngô Văn Phát sẽ xanh tươi, đơm hoa kết trái, bồi thêm sức sống của vùng đất “ địa linh sinh nhân kiệt“ này. Đó là biểu tượng về chủ quyền biển đảo thiêng liêng của tất cả chúng ta- những cư dân sống trên dải đất hình chữ S thân yêu.Hải Hậu, cuối tháng 5-2025
Xem thêm
Văn chương và lòng yêu nước
Với bài viết “Cờ Tổ quốc trong trái tim tôi”, nhà thơ Trần Xuân Hóa (Đảng bộ phường Cát Lái) vừa được trao giải Khuyến khích tại cuộc thi viết cảm nhận “Quốc kỳ Tổ quốc Việt Nam”
Xem thêm
Anh Lộc – Tản văn Trần Thế Tuyển
Thật bất ngờ, cách đây hơn 5 năm, tôi ra HN dự lễ kết nạp hội viên Hội Nhà văn VN, anh Lộc đứng cạnh tôi cùng nhận quyết định. Quyết định do nhà thơ Hữu Thỉnh, Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam ký. Điều làm tôi bất ngờ là anh Lộc - người đàn anh cùng xóm, lớn hơn tôi vài tuổi lại mang tên Nguyễn Hoàng Hà.
Xem thêm
Má tôi - Ký của Bích Ngân
Bài đăng báo Người Lao động Xuân Giáp Thìn 2024
Xem thêm
Trường Sa - Nơi biển gọi tên Tổ quốc
Ký của Nguyễn Văn Mạnh, Thời báo Văn học Nghệ thuật
Xem thêm
Ngô Thị Thu Thủy - Người phụ nữ FUJIWA truyền cảm hứng
Bài đăng Tạp chí Diễn đàn Văn nghệ Việt Nam, số tháng 5 năm 2025
Xem thêm
Tôi kể chuyện về một người thầy quan trọng trong đời
Về cô giáo Nguyễn Thị Thúy, Hiệu phó trường Tiểu học Nam Cát – Nam Đàn - Nghệ An
Xem thêm
Thăm chiến trường xưa
Ghi chép của Đại tá, nhà văn Nguyễn Văn Hồng
Xem thêm
Cảm xúc tháng Tư
Ký của nhà thơ Trần Ngọc Phượng
Xem thêm
Vu vơ ngày cuối tháng Ba – tản văn của Võ Thị Như Mai
Cuộc đời tôi, dẫu có những ngày lặng lẽ bước qua những con đường cũ, vẫn là một khu vườn đầy ắp màu sắc - có cả xanh tươi của hy vọng, cả vàng úa của hoài niệm, nhưng quan trọng nhất, vẫn còn đó những chồi non kiên trì vươn lên sau mỗi lần đổi thay.
Xem thêm
Hélène – con gái ông Tây Việt Minh
Bài của nhà văn Nguyễn Thanh
Xem thêm
Cô bé và đóa hoa hồng – Tạp bút của Võ Đào Phương Trâm
Chiếc xe đạp lộc cộc băng qua con đường đông đúc, lách qua những làn xe liên tục của Sài Gòn, cái dáng mỏng manh, độ chừng mười hai tuổi, bé nhỏ liêu xiêu trên chiếc xe đạp cà tàng, nghe cót két, hình như chiếc xe bị hư gì đó nên thấy nó đạp một cách cực nhọc hơn bình thường.
Xem thêm
Thành phố của lòng nhân ái - Ký của Nguyên Hùng
Ký dự thi “Thành phố tôi yêu, thành phố nghĩa tình” của Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh
Xem thêm
Về Tiên Động nhớ Ngư Phong – Nguyễn Quang Bích
Ngư Phong là tên hiệu của thủ lĩnh miền Thao - Đà trong thời Cần Vương chống Pháp ở Bắc Kỳ. Ông tên thật là Nguyễn Quang Bích (1832 – 1890). Đương thời ông được nhân dân miền Tây Bắc xưng tụng là “phật sống” và hết lòng yêu quý, ngưỡng mộ.
Xem thêm
Lỗi tại Sài Gòn…
Tản văn của La Mai Thi Gia
Xem thêm