TIN TỨC

Người dưng ở Sài Gòn

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng:
mail facebook google pos stwis
281 lượt xem

Phương chết! Ba thằng khóc nhiều. Mà đâu phải họ hàng ruột thịt gì, chỉ là người thuê và chủ nhà cho thuê.

Vợ chồng Phương có cuộc sống bình thường, họ vui vầy hạnh phúc với cô con gái ngoan hiền như mẹ. Rồi bỗng Phương bị bệnh hiếm, kéo cả nhà xuống hộ nghèo một phát không phanh. Thuốc thang mỗi tháng cầm cự không nổi nên họ qua nhà mẹ sát vách ở tạm. Căn nhà bé xíu một phòng cho thuê, hy vọng đẻ thêm được đồng nào hay đồng ấy.

Ba thằng sinh viên vui mừng khi tóm được nhà giá rẻ, chủ lại thật thà dễ chịu. Người dễ thì muốn làm khó ai cũng không được, đâu biết cách chứ!

Sinh viên vừa học vừa làm nên tháng đủ tiền đóng tháng không. Cơm nước đôi khi chúng nó cũng trật giuộc, rồi thì Phương bưng cơm qua, rau luộc kho quẹt cũng no bữa. Thanh niên còn khoẻ ăn gì cũng được. Vài hôm có thằng chạy về quê mang gạo, rau, cá mắm lên bù lại. Dần dà chúng mặc nhiên như thành viên trong gia đình. Có gì cũng í ới gọi nhau. sẻ chia từng trái bưởi quê, xoài mủ. Chả hiểu thế nào mà cả đám họ nương dựa vào nhau cũng qua được vài năm có lẻ.

Ảnh minh họa

Lúc Phương bệnh, anh chồng cắm cúi làm việc đến miệt mài rũ rượi. Đôi lúc anh cũng lăn kềnh ra bất tỉnh, thì Phương nghĩ quẩn! Mình là món nợ đời, chỉ muốn thác cho anh nhẹ nhàng. Nhưng anh chồng thì chưa bao giờ từ bỏ, một bước lùi cũng không. Tuyệt là sự quyết tâm bền bĩ của anh rồi cũng được tưởng thưởng, Phương khoẻ dần lên từng ngày trong cái khó muôn trùng của cuộc sống. Những tưởng phép màu sẽ được ủ mầm trong mái nhà yêu thương đó, thế nhưng dịch cô vid ập đến bất ngờ đảo lộn tất cả. Mọi thứ đều phải tạm dừng, ba thằng chạy về quê trách dịch.

Phương trở bệnh nặng hơn ba tháng bùng dịch và qua đời sau đó, nhanh đến không ngờ. Phương ra đi, người ở lại xót thương và tiếc nuối một chuyện tình đẹp không hồi kết. Ai bảo tình yêu không tồn tại? Nếu yêu đủ, ta vẫn mong có kiếp sau!.

Anh chồng hay tin vợ được đưa vào phòng cấp cứu, quýnh quáng chạy lên bệnh viện lại bị xe tông trúng. Nhà chỉ có ông bà nội lớn tuổi, con gái anh liền gọi điện cho ba thằng. Thì nó coi ba thằng như anh trai vậy, đôi lúc chúng còn chở mẹ nó đi khám bệnh.

Đám tang Phương đơn giản, nghèo mà người tới chia buồn lại đông. Vài người ở xa đến ngạc nhiên hỏi mấy thằng đó là ai mà tất bật vậy. Ừ thì! không phải con cái, cũng chẳng phải người dưng đúng nghĩa, nhưng xóm làng đều biết chúng quý gia đình Phương thế nào. Chúng chỉ thiếu mỗi cái khăn tang, nhưng ai quan tâm.

Anh chồng thì coi như chết rồi, ngả người trên ghế mắt thất thần. Anh không còn biết gì ngoài nhìn ảnh vợ xa xôi, thế giới này chợt xa lạ với anh. Mà cũng đâu dễ gì tìm thấy anh trong khung cảnh xô nghiêng này được, một anh chồng quý giá chỉ có trong viện bảo tàng.

Con gái chạy qua lại châm trà cho khách, chút xíu thì dừng lại để tay lên trán anh thăm chừng. Một thằng cúi xuống coi cái chân quấn băng của anh. Một thằng ghé đưa chai nước mở nắp sẵn, anh chẳng buồn nhấp môi. Hắn kê cái chai ngay miệng bắt anh tu. Lát nữa, một thằng cầm đĩa cơm xà xuống, có miếng sườn nướng thơm lừng với mấy miếng dưa leo. Anh càng lắc đầu nhiều hơn. Rồi thì đĩa cơm cũng vơi được nửa, quan trọng là hết miếng sườn. Cái thằng kiên nhẫn, thấy hắn cười, và giơ thành tích cho hai thằng kia xem, chúng lắc đầu nhẹ rồi cười theo. Thấy ấm lòng sao ấy!

Ba thằng không trở lại quê, chúng chia việc nhau chăm sóc anh. Năm nay sẽ có hai thằng ra trường, rồi sẽ lăn lộn với đời. Chỉ là nghe chúng nói kiểu gì cũng không bỏ nơi này mà đi. Dẫu biết người Sài gòn thân thiện và dễ gần, nhưng cái duyên thì của ai nấy đến, gần ai nấy thương. Gia đình đâu chỉ là ruột thịt!

Lệ Hồng

Bài viết liên quan

Xem thêm
Những chuyện “trên đường”...
Nguồn Văn nghệ số 20/2023
Xem thêm
Hơn cả hạnh phúc
Nguồn: https://nhandan.vn/
Xem thêm
Tháng ba ở Tây Nguyên
Bút ký của NGUYỄN TRƯỜNG trên Văn nghệ số 13 (01/4/2023)
Xem thêm
Ai về nơi ấy cho tôi biết…
Ký của Nguyễn Ngọc Hải
Xem thêm
Khi đã vượt giới hạn
Nguồn: Lao Động cuối tuần
Xem thêm
Tôi là con dâu xứ Nẫu
Elena Pucillo là nhà văn người Italia, từng dạy tiếng Pháp và văn minh Pháp tại ĐH Milano, Italia. Hiện bà đang dạy tiếng Italia tại Nhạc viện TP Hồ Chí Minh và văn hóa Pháp tại trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn TP Hồ Chí Minh. Bà sáng tác truyện ngắn, tùy bút, tản văn bằng tiếng Italia. Tác phẩm của bà đến với bạn đọc việt nam nhờ những bản dịch tiếng Việt của chồng là nhà văn Trương Văn Dân.
Xem thêm
Hoàn thiện - một hành trình nhọc nhằn
Sự tiếp nối và sự hoàn thiện là một hành trình nhọc nhằn, quá đỗi nhọc nhằn.
Xem thêm
Với nhà thơ Giang Nam | Hồi ký của Trần Thị Thắng
Bài viết rút từ tập “Con chữ soi bóng đời”, in năm 2005.
Xem thêm
Mộng đào xuân giữa Hà Nội phố
Một e ấp nụ chúm chím đôngHai mê hoặc hoa hư ảo hồng
Xem thêm
Vượt qua mùa thương đau
Bài đăng trên Thời Nay (Nhân Dân)
Xem thêm
Gã Phục điên từ bao giờ?
Tôi viết những dòng này không nhắm “rủa” ông bạn vàng của tôi- nhà văn Nguyễn Khắc Phục. Cũng không nhắm biện minh cho những gì anh đã và đang nói; đã và đang làm hôm nay.
Xem thêm
Mùa đông, tản mạn về cha tôi - Tản văn của Nguyễn Văn Ngọc
Chiều nay, chiều mùa đông đầu tiên, tôi rảo bước trên con đường quen thuộc mà ngày xưa cha tôi đi dạy học thường qua đây. Ngọn gió mùa đông khua trên hàng cây thưa thớt, bứt tung lá vàng còn sót lại của ngày thu, gom nhặt về phía cuối đường. Ký ức mùa đông lại ùa về thăm thẳm trong hồn tôi với bóng hình người cha dắt bao mùa đông lầm lũi, buốt giá đi sau chiếc xe đạp đã cũ đến trường.
Xem thêm
Thương mái đình quê – Bút ký Thanh Tuân
Làng tôi đi qua mưa gió. Nghiêng nghiêng thời gian đổ rêu xuống mái đình. Nghiêng nghiêng tình yêu nhóm lên ngọn khói trầm thơm thơm mái đình. Nghiêng nghiêng nỗi nhớ của người con tha phương gởi về mái đình chốn cố quận.
Xem thêm
Lời gửi những bông tuyết – Tản văn của Huỳnh Như Phương
Những bông tuyết đầu mùa rơi nhẹ trên sân bay Sheremetievo-2 ngày đầu tiên tôi đến Moskva.
Xem thêm
Giỗ bạn - Bút ký Trần Ngọc Phượng
Mọi năm vào ngày 27/7 hoặc 30/4 anh em bạn lính hay tập trung về nhà anh Khảm Long Khánh để họp mặt và làm mâm côm giỗ bạn. Những năm gần đây trên bàn thờ đặt thêm con heo quay. Giỗ chung cho tất cả bạn bè đã hy sinh trong chiến tranh Bao nhiêu người đã bỏ mình trong rừng sâu, chết vì đánh nhau với giặc, chết vì pháo bầy B52, vì bị địch càn quét , phục kích, chết vì sốt rét ác tính, vì cây đè lũ cuốn…
Xem thêm
Chim câu tung cánh
Bút ký của Nguyễn Trường trên báo Văn nghệ số 45 (ngày 5-11-2022)
Xem thêm
Những ngày vui của Nhất Linh và Khái Hưng
Năm 1930, Nguyễn Tường Tam từ Pháp về nước sau quãng thời gian du học và bắt đầu hăm hở thực hiện hoài bão lớn lao của cuộc đời mình.
Xem thêm