TIN TỨC

Nguyễn Nhật Ánh – Người kiến tạo tuổi thơ

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2023-02-01 22:59:00
mail facebook google pos stwis
1151 lượt xem

Nhắc đến Nguyễn Nhật Ánh, chắc hẳn người ta vẫn không thể nào mường tượng được cảm giác nhẹ nhàng, tình cảm của nhà văn mang lại trong từng những trang sách. Khi tiếp cận những quyển sách mà ông đem đến, người đọc như đang đắm chìm vào thế giới của những ngày thơ ấu.

Cố nhà văn Thạch Lam từng cho rằng: “Văn chương không phải là một cách đem đến cho người đọc sự thoát li hay sự quên, văn chương là một thứ khí giới thanh cao, đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái thế giới giả dối và tàn ác, vừa làm cho lòng người được thêm trong sạch và phong phú hơn”. Trong rất nhiều những cây bút của làn gió mới văn học Việt Nam, Nguyễn Nhật Ánh không còn là cây bút xa lạ đối với quý bạn đọc. Khi thả hồn vào trong từng trang sách của ông, khiến cho người ta như đi vào một thế giới khác. Một thế giới do chính bàn tay của ông kiến tạo nên và hơn hết đó là một thế giới quen thuộc gần gũi với chúng ta trong những ngày thuở bé.

Khi còn là những cô cậu học trò vui tươi và hồn nhiên, chỉ thấy được thế giới màu hồng của cuộc sống. “Kính Vạn Hoa” chính là bức tranh màu sắc tô đậm thêm một vùng ký ức của các bạn trẻ 8x và 9x. Tác phẩm kể về một câu chuyện xung quanh về mối quan hệ của Quý ròm, nhỏ Hạnh, Tiểu Long. Với lời kể nhẹ nhàng giúp người đọc vừa được sống lại tuổi thơ với trò nghịch ngợm đánh nhau, cãi vã rất hồn nhiên của những cô cậu học trò. Nguyễn Nhật Ánh tái hiện chân thực khung cảnh làng quê hồn hậu, gương mặt trẻ thơ trong sáng như một cuốn phim quay chậm bằng ngôn từ. “Kính vạn hoa” đã trở thành sách gối đầu giường cho mỗi thế hệ học trò đi qua. Dẫu có lớn lên, già đi thì mỗi khi đọc truyện “Kính vạn hoa”  người đọc đều như thấy mình ở trong đó.

Tác phẩm “ Kính Vạn Hoa” của Nguyễn Nhật Ánh.

Dường như, ngòi bút này sinh ra và lớn lên với những khát khao của lứa tuổi học trò chớm nở. Nên những trang sách của ông đều miêu tả một cách chân thật nhất về tuổi thơ. Ngày ấy, ai trong chúng ta cũng đều có một mối tình đầu chớm nở. Một mối tình mà chẳng biết đi đâu về đâu, nhưng vẫn cứ mãi hi vọng. Nhà văn cũng không ngoại lệ, khi đọc “Cô gái đến từ hôm qua”, người đọc sẽ không khỏi suýt xoa và tưởng tượng rằng, đây chính là mối tình mà nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã trải qua. Truyện kể về hành trình “cua gái” của cậu học trò Anh Thư gắn liền với hai cô gái Tiểu Li và nàng hoa khôi mà anh phải lòng. Hai cô gái bước qua tuổi thơ với nhiều kỷ niệm, ngọt ngào cả những dỗi hờn. Nó đã trở thành hồi ức không chỉ của riêng Thư, Tiểu Li mà của tất cả chúng ta những người đã bước qua tuổi hồng ngây ngô.

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã từng tâm sự: “Khi viết, tôi có cảm giác tự nhiên như cậu học trò ngồi viết chuyện đời mình nên các em thấy tác phẩm của tôi gần gũi, yếu tố vui nhộn cũng là điều phù hợp với tâm hồn các em”.

Để rồi mỗi lúc những tác phẩm của ông cứ xâm chiếm tâm hồn người đọc tự lúc nào không hay. Nhà văn đã vẽ ra một thế giới văn học tràn đầy những màu sách cá nhân, nhưng không kém phần lôi cuốn. Màu vàng tượng trưng cho những khát khao cháy bỏng, màu xanh tượng trưng cho sự bình yêu, hi vọng. “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là tác phẩm “màu sắc” đầu tay của nhà văn được chuyển thể thành phim và đã lấy đi rất nhiều nước màu của người xem. Tuổi thơ ai cũng một lần được sống và khát khao được quay về đó. Và có con tàu để đưa ta về tuổi thơ không. Nguyễn Ngọc Ánh là tác giả kết nối quá khứ và hiện tại để chúng ta hơn một lần được sống trong tuổi thơ. “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là hành trình nhiều màu sắc của tuổi thơ. Nhân vật chính Thiều, Tường, Mận, mỗi nhân vật có cá tính khác nhau nhưng tất cả đều có một tâm hồn trẻ thơ non nớt. Nguyễn Ngọc Ánh kể câu chuyển đời thường bằng chất văn giản dị, chân thật đầy tình người.

Nếu nhắc đến những câu chuyện buồn mà nhà văn mang lại, ắt hẳn người ta sẽ nghĩ ngay đến “Mắt biếc”. Bởi những ngôn từ và những hình ảnh mà Nguyễn Nhật Ánh vẽ ra như chạm đến từng ngóc ngách con tim bạn đọc. Những nổi buổn của nhân vật Ngạn, những sự nông nổi tuổi đôi mươi của nhân vật Hà Lan. Chúng làm người ta như xót thương cho số phận của cả hai nhân vật. Có lẽ những nghịch lý của cuộc đời và sự bỏ lỡ, nên khiến mối tình của Ngạn và Hà Lan cho dù có đẹp đến đâu cũng đi vào ngõ cụt. “Mẹ bảo, có hai thứ mà đời người không được bỏ lỡ. Một là chuyến tàu cuối cùng về nhà, hai là người thật lòng yêu thương ta”.

Những câu chuyện nhẹ nhàng không kém phần cảm xúc của Nguyễn Nhật Ánh mang lại như dần trở thành “thương hiệu” riêng biệt của nhà văn. Mãi cho đến tận ngày hôm nay, dẫu cho thị trường có rất nhiều những loại sách theo “thị hiếu” người đọc. Nhưng những câu từ của ông vẫn giữ được cái tôi cá nhân đầy bản ngã. Có lẽ chính vì thế, nên mỗi khi những tập truyện của ông xuất bản đều được sự đón nhận của rất nhiều bạn đọc từ khắp mọi nơi trên lãnh thổ Việt Nam.

HOÀNG TRƯỜNG

Theo Sống Khoẻ Plus

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Bùi Việt Mỹ - Nhà thơ của bức họa ngoại thành thủ đô
Tôi nhớ đầu năm 1991, Bùi Việt Mỹ về làm Chánh văn phòng Hội Văn Nghệ Hà Nội. Lúc ấy nhà thơ Vũ Quần Phương làm Chủ tịch Hội. Sau đó, nhà thơ Vũ Quần Phương chuyển sang làm Tổng Biên tập báo Người Hà Nội, nhà văn Tô Hoài trở về làm Chủ tịch Hội, cho đến năm 1996, khi nhà thơ Bằng Việt đang công tác ở Ủy ban Thành phố được bầu làm Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội. Văn nghệ Hà Nội có 9 hội chuyên ngành tới hiện giờ.
Xem thêm
Đi tìm đôi mắt theo suốt đời người
Nguồn: Tạp chí Văn nghệ TPHCM
Xem thêm
Nguyên Hùng với nghệ thuật lắp ghép, sắp đặt - hai trong một
Nguồn: Văn nghệ Công an số thứ Năm, ngày 17/10/2024
Xem thêm
Một cây bút nhạy bén, giàu tình
Nguồn: Thời báo Văn học Nghệ thuật
Xem thêm
Nhà thơ Nguyên Hùng với “Ký họa thơ” và “Trăm khúc hát một chữ duyên”
Phát biểu chia sẻ tại buổi ra mắt 2 tập sách Trăm khúc hát một chữ duyên và Ký họa thơ của Nguyên Hùng
Xem thêm
“Nắng dậy thì” Rọi lòng sâu thẳm
Nắng dậy thì là tập thơ thứ 4 trên hành trình sáng tạo của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh. Ở tập thơ này, Nguyễn Ngọc Hạnh thể hiện nỗi buồn thẳm sâu của một tâm hồn nhạy cảm, tha thiết yêu thương và đầy niềm trắc ẩn, như nhà thơ tâm sự: “Cho đến tập thơ này, nỗi buồn vẫn là nguồn mạch thơ tôi” (Thay lời mở). Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh biểu hiện nỗi buồn gắn với một vùng quê cụ thể, với tình thân, bạn bè, người yêu, với dòng sông, bến nước, con đò, chợ quê hay cánh đồng làng. Những kỷ niệm thân thương và đau thương cứ “cằn cựa” trong tâm hồn người thơ để có những vần thơ độc đáo, đồng vọng trong lòng người đọc.
Xem thêm
Những vần thơ sáng nghĩa kim bằng
Nhà thơ Trinh Bửu Hoài là người bạn văn tốt của tôi đã quen thân nhau từ năm 1970 khi anh hoạt động văn nghệ ở An Giang. Cách nay hơn 10 năm, sau khi nhà văn quá cố Nguyễn Khai Phong đã vài lần giục tôi làm đơn xin gia nhập Hội Nhà văn Việt Nam cùng với tán thành của nhà thơ đánh kính Trịnh Bửu Hoài. Dù biết ở Cần Thơ mình là người mồ côi, kém tài lại vụng về trong giao tiếp nên ít có bằng hữu tình thâm, năm 1918, tôi vẫn đánh bạo nghe lời những người bạn tốt xin vô Hội Nhà văn Việt Nam với sự giới thiệu nhiệt tình cùng lúc của các nhà văn : Nguyễn Khai Phong, Trịnh Bửu Hoài, Lê Đình Bích, Lương Minh Hinh, Nguyễn Trọng Tín. Mặc dù biết rằng với mình, con đường về La Mã vẫn còn diệu vợi ! Hôm nay, nhà thơ Trịnh Bửu Hoài đã về với cõi Ly Tao bất diệt, tôi viết bài này để ân tình bày tỏ lòng nhớ ơn anh, một thi sĩ tài hoa nhân cách rất tốt với bạn bè.
Xem thêm
Nội trú trong ta một nỗi buồn
Bài viết của nhà thơ Đặng Huy Giang về “Năm ngón chưa đặt tên” của Đinh Nho Tuấn, NXB Hội Nhà văn 2024
Xem thêm
Thấy gì từ “Ký họa thơ” của Nguyên Hùng?
Bài viết của Lê Xuân Lâm, cộng tác viên tích cực của Văn chương TPHCM.
Xem thêm
Mấy điều bất thường xung quanh bài thơ “Màu thời gian” của Đoàn Phú Tứ
Không phải vì tác giả là người viết kịch, có duy nhất một bài thơ được chọn vào sách “Thi nhân Việt Nam” của Hoài Thanh và Hoài Chân, mà bài thơ này có tính bất thường. Trong sách của Hoài Thanh và Hoài Chân có những tác giả sau chỉ có một bài : Thúc Tề, Đoàn Phú Tứ, Vân Đài, Phan Khắc Khoan, Thâm Tâm, Phan Thanh Phước, Hằng Phương, Mộng Huyền. Có hai tác giả được nói đến mà không trích bài nào trọn vẹn là T.T.KH, và Trần Huyền Trân. Vậy thì bài thơ của Đoàn Phú Tứ bất thường ở chỗ nào?
Xem thêm
Tiểu thuyết “Trưng Nữ Vương” – Bản tráng ca về những Nữ Vương đầu tiên của đất Việt
Bà Trưng quê ở Châu Phong,Giận người tham bạo thù chồng chẳng quên.Chị em nặng một lời nguyền,Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân…(Đại Nam quốc sử diễn ca)
Xem thêm
Về nương bậu cửa kiếm tìm an yên
Bài viết cho cuộc ra mắt tập thơ “Lục bát chân mây” của Võ Miên Trường
Xem thêm
Nguyễn Minh Tâm với ‘Ấm lạnh pháp đình’
Bài viết của nhà văn Nguyễn Văn Hòa
Xem thêm