TIN TỨC

Nhà văn Lê Văn Duy với “Đồi giáng hương”

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-01-29 21:13:20
mail facebook google pos stwis
462 lượt xem

BÍCH NGÂN

Khi cùng nhiều anh chị em nhà văn thắp nén hương tiễn biệt nhà văn đạo diễn Lê Văn Duy, nhìn gương mặt thật hiền của nhà văn nơi di ảnh, tôi lại nhớ một kỷ niệm có lẽ không bao giờ quên giữa anh với tôi.

Đó là những ngày đầu tôi về đảm trách Nhà xuất bản Văn nghệ TP.HCM, một nhà xuất bản mà tiền thân là nhà xuất bản Giải phóng với những đời giám đốc dạn dày kinh nghiệm không chỉ là nghề nghiệp, nhưng lại rơi vào tình cảnh “đắp chiếu” vì hơn nửa năm không hoạt động do lãnh đạo phụ trách nội dung NXB đều đã nghỉ hưu, nếu không có người chịu trách nhiệm xuất bản thì theo luật xuất bản, nhà xuất bản phải bị rút phép.

Lúc đó tôi còn khá trẻ, mới hơn 40 nên máu liều hơi bị nhiều và do đó phải đương đầu với biết bao gian nan, nhất là “nguồn hàng gia công” tức sách xuất bản theo hợp đồng gia công trọn gói của bên phát hành (bản thảo, in ấn, nhuận bút, phát hành) bị cắt, nhà xuất bản không dành và cũng không còn đồng nào cho việc đầu tư in sách để phát hành. Mà không có đầu sách mới thì nhà xuất bản phải đóng cửa.

Đúng lúc đó, tôi không còn nhớ vì sao anh Lê Văn Duy lại tới Nhà xuất bản Văn nghệ gặp tôi và khi biết tình cảnh của Nhà xuất bản Văn nghệ lúc đó, anh Duy nói luôn: “Ngày mai anh đón em với Hồng Cầu lên Bình Dương. Tỉnh họ hứa giúp tiền in tiểu thuyết Đồi giáng hương của anh”. Hôm sau, mấy anh em lên Bình Dương và anh Duy nhận được 20 triệu đồng cho việc in sách. Anh giao luôn số tiền đó cho nhà thơ Nguyễn Bính Hồng Cầu, lúc đó chị là phó giám đốc phụ trách hành chính tổ chức của NXB Văn nghệ TP.HCM.

Tiểu thuyết “Đồi giáng hương” in năm 2003, sau đó tham gia Hội chợ sách thành phố và được Hội Văn học nghệ thuật tình Bình Dương trao giải thưởng văn học. Và đó cũng là quyển sách đầu tiên mà tôi viết lời giới thiệu. Sau này, nhà văn Lê Văn Duy in thêm nhiều đầu sách ở NXB Văn nghệ nhưng có lẽ “Đồi giáng hương” là tác phẩm mà anh tâm đắc hơn cả. Cái tên “Đồi giáng hương” nhà văn Lê Văn Duy còn đặt tên cho tập thơ của mình. Anh miêu tả hương thơm của cỏ ở Đồi giáng hương thật quyến rũ đến nỗi có lần tôi đến Bình Dương và tìm đến cái đồi cỏ đã thành văn chương, thành trang sách, thành ký ức, thành dấu ấn đời người.


Nhà thơ Lê Quang Trang (nguyên Chủ tịch Hội Nhà văn TPHCM) và nhà văn Bích Ngân (đương kim Chủ tịch Hội Nhà văn TPHCM) ghi sổ tang vĩnh biệt Nhà văn Lê Văn Duy tại Nhà tang lễ Quốc gia, số 5 - Phạm Ngũ Lão - Quận Gò Vấp - TPHCM.

Nhà văn Lê Văn Duy đã không còn phải chịu những cơn đau vật vã hành hạ anh suốt hơn nửa năm qua. Anh vĩnh viễn rời xa trần gian ấm lạnh này nhưng có lẽ mùi hương cỏ cây, của tình người nơi Đồi giáng hương sẽ còn phảng phất, còn thơm, còn ấm áp ân tình.

Tối 29/1/2024.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tuổi thơ bên dòng lũ
Có thể nói, dù mưa bão thường mang đến nhiều thiệt hại cho người dân miền Trung, nhưng lũ lụt cũng bồi đắp phù sa cho vùng đồng bằng duyên hải này, nhờ đó mà người dân nơi đây có thể sống bằng nghề nông nghiệp ổn định với mùa màng tốt tươi, cây lúa phát triển.
Xem thêm
Chiếc Nóp quê hương – Tùy bút Nguyễn Thanh
Thời kháng chiến chống Pháp, trong giai đoạn đầu cuộc đấu tranh gian lao vì sự nghiệp giải phóng dân tộc còn thiếu thốn quân dụng, có một hình tượng đặc biệt đậm màu sắc quê hương, không thể thiếu đối với nhân dân lao động và những chiến sĩ yêu nước tham gia kháng chiến. Đó là chiếc nóp bàng mà người dân Nam Bộ sống cách đây bảy thập niên đều biết đến.
Xem thêm
Gia đình, những nỗi đau ngọt ngào của Trương Văn Dân - Elena
Mấy năm trước có một số bạn văn và bạn đọc đã đề nghị tôi và Elena nên in chung một tập truyện. Và tập truyện mà các bạn đang cầm trên tay có chủ đề về những mối quan hệ trong gia đình và tình nghĩa vợ chồng. Sự sắp xếp này này là hoàn toàn ngẫu nhiên, lựa chọn các truyện ngắn đã viết trong những năm qua, vì nếu chọn chủ đề rồi mới viết thì các bài viết có lẽ sẽ khác và thiếu tự nhiên.
Xem thêm
Má tôi - Tản văn Trần Trọng Trung
Má tôi là một người phụ nữ đảm đang, hiền thục; có một đức tính thật thà, nhân hậu; có một phẩm chất của người phụ nữ Á Đông “Công, Dung, Ngôn, Hạnh”.
Xem thêm
Dấu ấn anh hùng – Bút ký Trần Thế Tuyển
Trong kháng chiến chống Mỹ, tôi may mắn được giao chép sử Trung đoàn 174 (đoàn Cao Bắc Lạng). Sau ngày giải phóng (30-4-1975), tôi lại thêm một lần may mắn nữa: trở lại chiến trường xưa, nơi Trung đoàn đã chiến đấu và gặp lại những người con ưu tú đã góp phần xây nên truyền thống vẻ vang của đơn vị hai lần được tuyên dương danh hiệu Đơn vị AHLLVT ND.
Xem thêm
Có một người thương binh như thế
Về Trung tướng nhà văn Nguyễn Mạnh Đẩu
Xem thêm
Chữa lành và những ngôi sao thức – Bút ký Thanh Huyền
… Đêm đã về khuya, gió biển vẫn mải mê hợp xướng với dàn đồng ca đại dương. Tôi vẫn tản bộ trên dải cát cùng với những nghĩ suy, chất vấn. Tôi không biết mình đang chữa lành ở dạng thể nào nhưng mong rằng khoảng trống nơi tim được lấp đầy... và chắc chắn tôi cũng là một trong những ngôi sao thức!
Xem thêm
Hoàng hôn trên đảo vắng – Tạp bút của Thúy Dung
“Hoàng hôn” là lúc mặt trời lặn, kết thúc một ngày gieo ánh sáng. Ai từng nghe bài “Đà Lạt hoàng hôn” của Minh Kỳ – Dạ Cầm, hẳn còn nhớ câu “Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ, màu lam tím, Đà Lạt sương phủ mờ”.
Xem thêm
Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc
Nguồn: Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc (Tạp chí Sông Lam) và Văn nghệ Công an số 715, ngày 11/7/2024.
Xem thêm
Những cống hiến, hy sinh của người lính đánh đổi để có hoà bình, phát triển kinh tế đất nước
Nguyện xứng đáng với lòng tin yêu của Đảng, nhân dân. Nâng cao cảnh giác, chủ động sẵn sàng đập tan mọi âm mưu, thủ đoạn phá hoại của kẻ thù, bảo vệ vững chắc môi trường hoà bình; đóng góp sức mình cùng cả nước giữ vững ổn định chính trị, phát triển kinh tế - xã hội, quốc phòng, an ninh…
Xem thêm