TIN TỨC

Nhà văn Nguyễn Quốc Trung - người anh cao thượng của tôi

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2021-09-12 07:25:56
mail facebook google pos stwis
2099 lượt xem

Chiều 10-9, nhà văn Nguyễn Quốc Trung đã trút hơi thở cuối cùng tại Quân y viện 175 sau 2 tuần chống chọi với Covid-19.

Tin buồn được nhà văn Bích Ngân, Chủ tịch Hội Nhà văn TP HCM, chia sẻ trên trang cá nhân cùng với tin buồn về nhà văn Lê Thành Chơn ra đi trước nhà văn Nguyễn Quốc Trung gần 1 giờ. Tôi lặng đi trước tin buồn dồn dập về hai nhà văn đàn anh, nhất là với nhà văn Nguyễn Quốc Trung - người anh thân thương của tôi suốt 20 năm qua!
 

Nhà văn Nguyễn Quốc Trung

Khiêm tốn, chân tình, quý bạn văn chương

Những năm trước đại dịch Covid-19, gần như cuối tuần nào hai con tôi cũng đi ăn sáng với anh. Bác Trung thường đến với quà cho hai cháu là bánh giò, bánh chưng rất ngon, còn nóng hổi. Anh sống giản dị, chân tình và rất quan tâm đến bạn bè. Anh thường rủ tôi giao lưu với các nhà thơ, nhà văn ở TP HCM cũng như từ Hà Nội và các tỉnh, thành khác vào thành phố. Nhờ anh mà tôi được làm quen nhiều đàn anh, đàn chị cầm bút. Ai cũng quý mến, trân trọng anh. Mỗi khi viết được truyện ngắn hay tiểu thuyết, tôi và anh thường đưa cho nhau đọc để góp ý trước khi in. Anh viết lặng lẽ, cần mẫn, kiên trì và không bao giờ gây ồn ào để được chú ý; không bao giờ thay đổi phong cách để hợp với thời thế, thị hiếu của một bộ phận độc giả trẻ. Mấy năm gần đây, anh bỏ nhiều công sức để đọc tài liệu và viết tiểu thuyết "Di cư" (đề tài về sự hình thành cộng đồng người Việt ở hải ngoại). Thỉnh thoảng tôi hỏi thăm thì anh bảo "chưa xong"...

Điều làm tôi kính trọng anh nhất là đức tính khiêm tốn, không bao giờ lấy tư cách đàn anh để chê bai tác phẩm của đàn em, ghen tỵ hoặc khoe khoang hay kiêu căng kiểu "văn mình vợ người". Ngược lại, anh tận tình "chăm chút, nâng đỡ" cho các sáng tác của tôi. Nhiều truyện ngắn tôi nhờ anh đọc trước, đọc xong anh gửi đăng báo luôn cho tôi. Một số tiểu thuyết của tôi như: "Thánh thi", "Người khổng lồ đội mồ kể chuyện"..., anh còn bỏ tiền ra thuê người dàn trang, vẽ bìa rồi mang đến các nhà xuất bản giới thiệu để in hoặc xin tài trợ từ Hội Nhà văn Việt Nam cho tôi. Cách đây vài tháng, tôi viết xong tiểu thuyết "Á nhân" gửi nhờ anh đọc. Đọc xong, anh khen "tốt" và dặn tôi cứ để bản thảo đó, chờ qua dịch anh sẽ tìm nhà xuất bản. Mỗi lần tôi có tác phẩm được giải thưởng, anh mừng lắm; lần nào trật giải thì anh an ủi, động viên cứ như sợ tôi chán mà bỏ sáng tác! Có lần tôi nửa đùa nửa thật hỏi: "Sao anh lo cho em nhiều vậy?", câu trả lời làm tôi nhớ suốt đời: "Vì em viết hay hơn anh, tác phẩm của em phải được ra mắt công chúng". Chỉ câu đó thôi đủ thấy anh cao thượng thế nào (vì trên thực tế anh là nhà văn đoạt rất nhiều giải thưởng văn học).

Thương tiếc một văn tài

Trong 33 năm viết lách của mình, tôi đã may mắn gặp anh, được anh thương như đứa em ruột, lo cho từ việc in tác phẩm đến những tin nhắn hằng ngày dặn dò phải giữ gìn sức khỏe, hỏi thăm các cháu và nhắc nhở: "Rảnh thì viết đi em"... Tôi biết ơn anh vì những điều như vậy, luôn coi anh là người thân thiết. Từ cha tôi đến anh em, vợ con tôi đều yêu mến, quý trọng anh.

Từ ngày TP HCM căng thẳng chống chọi với đại dịch, sáng nào anh cũng gửi cho tôi hình Phật Tổ, Quan Âm Bồ Tát cùng những lời chúc bình an. Anh dặn tôi đừng cho các cháu ra đường... Tôi nhớ cái ngày anh gọi điện thoại hồ hởi báo tin vừa được chích vắc-xin. Rồi ít lâu sau đó anh lại gọi, giọng gấp gáp: "Anh bị dương tính rồi, giờ nhập viện 175 nhưng bác sĩ bảo bị nhẹ"... Tôi bàng hoàng hỏi lại: "Anh đi đâu mà bị?". Anh kể mua rau nhờ giao tận nhà và bị lây nhiễm qua shipper. Tôi cố trấn tĩnh, động viên anh: "Anh được chích một mũi vắc-xin rồi, không sao đâu, điều trị vài ngày là khỏi"...

Ngày nào tôi cũng nhắn tin hỏi thăm anh. Hai, ba ngày đầu anh nhắn lại ăn được, ổn hơn... làm tôi mừng lắm. Nhưng từ ngày thứ tư, thứ năm, phải qua buổi, qua đêm anh mới trả lời tin nhắn, chữ trong tin lại lộn xộn, rối rắm, đại ý nói anh mệt, vừa được cấp cứu và bác sĩ đang diệt virus trong cơ thể anh. Tôi nói với hai con: "Bác Trung nặng thêm rồi"…

Những ngày tiếp theo còn đáng sợ hơn khi anh không còn trả lời tin nhắn nữa. Tôi hỏi nhà văn Bích Ngân, chị cũng như tôi, đang tìm cách để biết tin anh vì ai cũng lo âu, nóng ruột. Đến 11 giờ 26 phút ngày 10-9, nhà văn Bích Ngân gửi tin nhắn của đại tá - nhà văn Đào Văn Sử cho biết đã liên lạc được Quân y viện 175 và nơi đây cho biết anh Nguyễn Quốc Trung tiên lượng xấu. Đến 15 giờ 24 phút, nhà văn Bích Ngân cho biết nhà văn Nguyễn Quốc Trung đã ra đi, để lại cho bạn bè, người thân nỗi đau xé lòng! Lúc 19 giờ tối, vợ tôi đang trực ở phòng khám bệnh viện đọc tin anh mất trên báo, vội gọi điện cho tôi vì tưởng tôi chưa biết. Tôi càng thẫn thờ, buồn bã, tiếc thương anh.

Nhà văn Nguyễn Quốc Trung ra đi giữa lúc Covid-19 diễn biến phức tạp nên không thể có một lễ tang chu đáo cho anh. Người thân, bạn bè, đồng đội, đồng nghiệp, độc giả hâm mộ dù rất yêu quý cũng không thể đến thắp hương. Vĩnh biệt anh. Em kính tiễn anh với tiếc thương vô cùng! 

Đại tá - nhà văn Nguyễn Quốc Trung sinh năm 1956, tại Hà Tĩnh; từng công tác tại tạp chí Văn nghệ Quân đội, đã nghỉ hưu. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học như: Giải nhất Báo Sài Gòn Giải Phóng cho truyện ngắn “Những tia chớp phía chân trời”; giải thưởng Văn học sông Mê Kông với 2 tiểu thuyết: “Người đàn bà khóc mướn” và “Đất không đổi màu”. Ngoài ra, ông còn nhận nhiều giải thưởng của báo, đài cho các tập truyện, bút ký: “Người đàn bà hồn nhiên”, “Đêm trừ tịch”, “Trong tiết thanh minh”, “Người đến từ nước Mỹ”, “Dời nhà lên phố”...

LẠI VĂN LONG (Theo https://nld.com.vn/).

Bài viết liên quan

Xem thêm
Trần Gia Bảo: Văn học thiếu nhi nuôi một đời vui
Bài viết của Tống Phước Bảo trên Văn nghệ Công an.
Xem thêm
Thắp nỗi vắng xa bập bùng từng con chữ
Bài của Lê Thiếu Nhơn trên Văn nghệ Công an.
Xem thêm
“80 gương mặt Văn nghệ sĩ Quân đội” Chất lính trong những tâm hồn mơ mộng
80 con người, 80 gương mặt là 80 cá tính khác nhau. Thế nhưng ở họ có hai điểm giao rất độc đáo, đó là màu áo xanh của người lính và tâm hồn nhạy cảm, yêu nghệ thuật và cái đẹp.
Xem thêm
Nhà văn Nam Cao trong thoáng cười lặng lẽ
Nguồn: Tạp chí Văn nghệ TP. HCM số Xuân Ất Tỵ 2025
Xem thêm
Có một người Ninh Bình di cư
Bài viết của nhà thơ Văn Công Hùng về nhà văn Hoàng Phương Nhâm
Xem thêm
Nhà văn Đỗ Viết Nghiệm - Những kỷ niệm khó quên
Tôi được gặp nhà văn Đỗ Viết Nghiệm từ khá sớm. Đó là Trại viết Đồ Sơn năm 1996. Khi đó tôi đang là binh nhất học ở Trường Lái xe 255 - Tổng cục Kỹ thuật được nhà văn Khuất Quang Thụy đi xe máy lên Sơn Tây làm việc với Ban Giám hiệu để tôi được đi dự Trại viết...
Xem thêm
Những kỷ niệm với nhà thơ Xuân Sách
Trong những thăng trầm mỗi nhà văn nếm trải mỗi người mỗi vẻ ấy, tôi luôn có suy nghĩ rằng, nhà thơ Xuân Sách đã nếm trải nỗi buồn, có những lúc như là sự cơ hàn và cả sự thất vọng ở một tình thế khác người. Và ông đã tự vượt qua. Và ông cầm bút viết ra những bài thơ, những trang văn, theo tôi không ít trang sâu sắc và bình dị. Để rồi, khi sau này dành thời gian viết những bài thơ chân dung các nhà văn, chất lượng và tâm huyết ở thời kỳ mới, đã dường như gây ra những nỗi buồn cho người viết chăng? Tôi vẫn nghĩ chưa có sự công bằng cho các bài thơ chân dung của ông, và về phía cá nhân, tư cách người viết văn, tôi mong muốn các tác phẩm ấy được hiểu một cách bình đẳng. Chúng ta nên tự nâng mình trong sự hiểu và cho phép hiểu mọi tác phẩm văn học nghệ thuật, miễn là phục vụ sự tiến bộ của xã hội loài người, trong đó có những văn nghệ sĩ, để chúng ta, khi viết về nhau một cách bình thường, cũng là chuyện bình thường. Những khuyết điểm, kể cả sự non yếu, ấu trĩ về chính trị của người viết, đương nhiên nó sẽ tự đào thải, thời gian và sự tinh tường của độc giả đích thực sẽ biết giải quyết êm thấm một cách công bằng những điều ấy.​
Xem thêm
Nhà thơ Quang Chuyền: Một dòng sông lặng trầm, xoáy xiết
Nhà thơ Quang Chuyền sinh năm 1944 tại Sơn Đông, Lập Thạch, Vĩnh Phúc. Tốt nghiệp Đại học Tổng hợp Văn. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam. Từng công tác tại Hội Văn nghệ Việt Bắc. Phó Tổng Biên tập Báo Thông tin. Phó Chủ nhiệm Chính trị Lữ đoàn 596 (Bộ Tư lệnh Thông tin liên lạc). Hiện sống và viết tại Thành phố Hồ Chí Minh. Đã in các tập thơ: Đường qua kỷ niệm, Chùm quả đầu mùa, Khoảng cuối mùa thu, Hạt giống chim gieo, Lặng thầm, Mắt đêm, Khát, Trở lại cánh rừng, Sông gọi, Chiều đi qua cửa, Lục bát không mùa…
Xem thêm
Thơ Phan Thị Nguyệt Hồng: Nơi cảm xúc giao thoa
Chương trình Thi ca điểm hẹn của VOH và bài viết của Nguyên Hùng về tập thơ Lời khúc tạ mùa xuân của Phan Thị Nguyệt Hồng.
Xem thêm
Từ một trang văn Trang Thế Hy
Bài viết của nhà văn Nguyễn Thanh
Xem thêm
Tưởng nhớ nhà thơ Nguyễn Đình Thi & nhà báo Madelein Riffaud
Phim tư liệu về Madelein Riffaud & Bài viết nhân 100 năm ngày sinh Nguyễn Đình Thi
Xem thêm
Nhà văn Anh Đức và bản góp ý văn chương tình nghĩa
Bài của đạo diễn Lê Văn Duy đăng trên báo Phụ nữ ngày 26.8.2014
Xem thêm
Anh Đức, nhà văn yêu dấu của cách mạng và kháng chiến
Bài viết của GS Mai Quốc Liên trên báo Sài gòn giải phóng điện tử ngày 23/08/2014
Xem thêm
Nhà văn Nguyễn Quang Sáng: Đi nhậu và viết văn tuy hai mà một
Sáng 6/12, Hội Nhà văn TPHCM tổ chức hội thảo “Nhà văn Nguyễn Quang Sáng – Cuộc đời và sự nghiệp” nhân 10 năm ngày ông qua đời.
Xem thêm