TIN TỨC

Những dấu chân thơ và cuộc lãng du cảm xúc nhớ thương

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2023-09-06 06:51:24
mail facebook google pos stwis
774 lượt xem

XUÂN TRƯỜNG

'Những dấu chân thơ' của tác giả Trần Kim Dung dắt người đọc đến nhiều địa danh, để mỗi ánh mắt chiêm ngưỡng bỗng nảy lên một nghĩ suy ân cần với cuộc đời.


Nhà thơ Trần Kim Dung

“Những dấu chân thơ” hay những bước chân lãng du thi ca qua nhiều vùng đất, tác giả Trần Kim Dung đã đi bằng những cung bậc cảm xúc bềnh bồng với nhịp điệu chậm rãi. Tập thơ “Những dấu chân thơ” do Nhà xuất bản Hội Nhà Văn vừa ấn hành, vẽ nên một bức tranh dài rộng, sơn thủy hữu tình, từ những miền đất thiêng liêng gắn liền với lịch sử dân tộc đến những vùng đất xa xôi bên ngoài Tổ quốc.

Nơi nào tác giả Trần Kim Dung đã ghé đến đều lưu lại trong chị những niềm riêng sâu lắng. Chị không hời hợt với những địa danh theo kiểu cưỡi ngựa xem hoa, mà lặng lẽ đứng vào không gian ấy để tự nhắc nhở về dĩ vãng chung và tự chưng cất thành kỷ niệm riêng.

Đọc xong mỗi bài thơ trong tập “Những dấu chân thơ”, lòng tôi lại thấy bâng khuâng giữa cảm giác mơ hồ và cụ thể, chơi vơi với chất sử thi, thúc giục ta thao thức với tiền nhân. Những bài thơ chị viết về những vùng đất “địa linh nhân kiệt”, những di tích lịch sử không cần cầu kỳ, hoa mỹ, mà đưa độc giả vào miên man suy tư: “Tám thế kỷ rồi xa cách sông/ Giấu mình trong bùn đất mênh mông/ Ngày đêm cọc nhớ miền ký ức/ Mơ sóng Đằng Giang nước đỏ hồng” và “Lũ giặc hung hăng đến nơi này/ Gặp dàn cọc nhọn đứng bủa vây/ Xô nhau tháo chạy thuyền vỡ vụn/ Quân tướng tan tành theo khói mây” (Bãi cọc Cao Quỳ) .

Nhẹ nhàng theo “Những dấu chân thơ”, tác giả Trần Kim Dung trò chuyện với xa xôi “Tôi đến Tường Long khi Tháp vừa tỉnh dậy/ Bóc tờ lịch vạn niên, mười thế kỷ qua rồi/ Nghe tháp kể: Vua Lý vừa qua đây ngự giá/ Bóng rồng vàng còn lấp lánh ngoài khơi" (Tháp Tường Long) và sẻ chia cùng hiện tại “Em mang đôi cánh Hải Âu/ Bay qua Sông Cấm mỡ màu phù sa/ Ngắm tàu rộn rã vào ra/ Bên sông thấp thoáng mấy tòa chạm mây/ Đưa người đi khắp đó đây / Người sang Cầu Đất người bay xứ Hàn/ Người về Lưu Kiếm Kênh Giang/ Người mua cau cưới đến làng Cao Nhân” (Lời của cây cầu).

Trong “Những dấu chân thơ” còn có những thanh âm vận động, tiếng chim muông cây lá, tiếng bóc tách mầm xanh, tiếng lửa reo hội làng, tiếng cồng chiêng đại ngàn, tiếng đàn ngân suối vắng. Đó là khoảnh khắc “Tháng ba về với non ngàn/ Kơ Nia đứng đón mơ màng tóc mây/ Gặp đàn ong mật đang say/ Đàn voi cõng khách chở đầy gió sương/ Nghe mùi nếp mới trên nương/ Tơ Rưng ai dạo suối nguồn xanh trong/ Cồng chiêng nghiêng ngả nhà rông/ Rượu cần ai vít lửa hồng thâu đêm”. Đó là khoảnh khắc “Hạt tiêu đu nắng trèo nương/ Bám mây để vượt dặm trường đắng cay”. Một vẻ đẹp Tây Nguyên mơ màng, đầy quyến rũ và cũng lắm suy tư.


Tập thơ "Những dấu chân thơ" do Nhà xuất bản Hội Nhà văn vừa ấn hành.

Cầm tập thơ “Những dấu chân thơ”, cứ ngỡ tác giả Trần Kim Dung đang làm một hướng dẫn viên du lịch thực thụ. Thế nhưng, chị không chủ đích nói cảnh sắc trước mặt mà chị thầm thì hồn vía mỗi kỳ quan. Ví dụ, cách chị thấm thía dư vị đấu trường La Mã: “Nghe cuộc mua vui đã đến canh tàn/ Hoàng đế chủ nô tràn ra các cửa/ Để lại đấu trường chất chồng máu ứa/ Đêm rùng mình lạnh toát cả thành Rôm”.

Là một nhà giáo đã nghỉ hưu, tác giả Trần Kim Dung say mê những chuyến đi và bồi hồi kể lại những chuyến đi theo cách bộc bạch của một tâm hồn ấm áp yêu thương. Đôi khi là sự bái vọng “Đến Bến Vân Đồn tìm đồn mây trên núi/ Mây đã tan tìm mãi chẳng thấy đồn/ Chỉ tìm được một câu thơ cổ/ Lộ thập vạn đồn sơn phục sơ". Đôi khi là sự trầm trồ “Lúa Mường Lò ngực mẩy tròn như cô gái Thái/ Óng ả lung linh giữa đồi núi chập chùng”. Và đôi khi là sự đồng cảm “Gặp hạc cõng gió vào rừng/ Gặp cò khiêng nắng qua sông về làng”.

Nguồn: https://nongnghiep.vn/nhung-dau-chan-tho

Bài viết liên quan

Xem thêm
Nguyễn Bình Phương, nhà thơ chơi chữ họa lên tương phản thực hư của hiện thực huyền ảo
Thơ Nguyễn Bình Phương không dễ đọc. Sáng tác của ông không hướng tới công chúng xã hội mặc định thường giới, mà cho một tầng tinh anh chỉ định, dù thơ ông chính là trữ tình tự sự, câu nào cũng dựng hình ảnh biểu tượng.
Xem thêm
Từ một trang văn Trang Thế Hy
“Tiếng sấm Đồng Khởi” Bến Tre (1960) âm vang dai dẳng dồn dập nhiều năm khiến chế độ cộng hòa đương thời còn chịu sự tác động ngoại lai phải kinh hoàng lo sợ, tiếp tục bắt lính khắp nơi để tăng quân, không chừa cả sinh viên, giáo viên ở các trường học. Năm 1963, bị gọi đi trình diện học sĩ trù bị, tôi âm thầm trốn học trò và hiệu trưởng, rời bỏ Trường Trung học Long Mỹ - Cần Thơ (nay thuộc tỉnh Hậu Giang) - một huyện lỵ xa, lánh về Cần Thơ xin dạy Việt văn tại Trung học Tư thục Thủ Khoa Huân tại đường Thủ Khoa Huân (Cần Thơ) của ông Trần Đình Thân. Tình cờ, không, phải nói là may mắn, tôi được gặp một bài văn của Trang Thế Hy mà không rõ vì lý do nào, soạn giả lại không ghi xuất xứ. Đoạn văn được nhà văn, nhà giáo yêu nước Thẩm Thệ Hà (1) biên soạn, đưa vào quyển Giảng văn lớp Đệ Lục (nay là lớp 7) do nhà xuất bản Sống Mới ấn hành năm 1962. Nhan đề bài giảng văn là “Con người quả cảm”.
Xem thêm
“Bình yên từ phía quê nhà” của Nguyễn Văn Hòa
Cầm cuốn tản văn nho nhỏ trên tay: “Bình yên từ phía quê nhà”, giữa chốn nhộn nhịp của đất Sài Gòn, mà trong lòng tôi cảm thấy có một điều gì đó rất đỗi là chân quê, rất đỗi là an yên trong tâm hồn của một con người, khi bản thân chúng ta luôn quay cuồng với những tất bất hơn thua, cố gắng, lăn lộn ngoài đời sống, để đi tìm những giá trị vật chất hay tinh thần nhằm thỏa mãn những ham muốn khát vọng ở đời thường, thì khi đọc bình yên từ phía quê nhà, chúng ta dường như, hoặc đã có trong tay liều thuốc cho sự tự chữa lành, cho việc quân bình, cân bằng lại trong cuộc sống.
Xem thêm
Có một buổi chiều như thế!
Đọc bài thơ “Thơ viết chiều cuối năm” của tác giả Ngô Minh Oanh
Xem thêm
Nhà thơ Quang Chuyền - nhìn trời thấy hiện dòng sông
Bài đăng Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh số 157, ngày 2/1/2025
Xem thêm
Một bông hoa lặng lẽ thiền trên cát bỏng
Bài viết của Khuất Bình Nguyên về thơ Mai Quỳnh Nam đăng trên báo Văn nghệ.
Xem thêm
‘Mùa xuân’ trong thơ Trần Ngọc Phượng
Bài viết của nhà văn Nguyễn Văn Hòa
Xem thêm
“Hoa cho tình yêu” kết quả “ngọt lành”
Về tiểu thuyết “Hoa cho tình yêu” của Nhà văn Hoàng Phương Nhâm, tác phẩm được trao giải thưởng của TPHCM...
Xem thêm
Những ngón tay mải miết lần tìm mạch sống
Cảm tập thơ “Năm ngón chưa đặt tên” của nhà thơ Đinh Nho Tuấn
Xem thêm
Tôn thờ mảnh hồn quê thô mộc mà thiêng liêng trong Vẽ nhớ”
Thanh thoát, nhẹ nhàng, trầm tư, ưu nhã nhưng nhiều nỗi bồn chồn: Nỗi bồn chồn mang tên Thanh Hoàng. Tâm sự lòng riêng của một hồn thơ chọn vị trí kẻ làm con để tạo tác cái đẹp nén đau
Xem thêm
Anh Đức: Nhà văn - chiến sĩ tiêu biểu của nền văn nghệ cách mạng miền Nam
Tham luận của PGS-TS Võ Văn Nhơn đăng Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh, số 156, ngày 26/12/2024.
Xem thêm
Anh Đức, cuộc sống và quan niệm sáng tác
Bài viết của nhà phê bình Bùi Công Thuấn
Xem thêm
“Minh Châu tỏa sáng” với nhiều góc nhìn
Bài của nhà văn Lê Thanh Huệ về truyện ngắn “Minh Châu tỏa sáng” của Nguyễn Trường
Xem thêm
Thơ tạo sinh nghĩa của Mai Quỳnh Nam
Nguồn: Website Hội Nhà văn Việt Nam
Xem thêm
6 gương mặt nữ sĩ trong nền văn học đương đại ở ‘Những người gánh sông trăng’
Nhân đọc tập Thơ – Ký chân dung Những người gánh sông trăng, Nxb Hội Nhà văn, 2024
Xem thêm