TIN TỨC
  • Truyện
  • Chiếc bánh tét tự gói ngày thơ

Chiếc bánh tét tự gói ngày thơ

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng:
mail facebook google pos stwis
1297 lượt xem

 

Hồ Xuân Đà

(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) – Ngày còn bé, khi đó đang là một học sinh tiểu học, tôi mong Tết đến lắm. Mà chắc chẳng riêng gì tôi, trẻ nít ai chẳng mong những ngày được diện quần áo mới, được khoanh tay chúc Tết rồi nhận những bao lì xì màu đỏ tươi roi rói, vui nhất vẫn là việc cùng mẹ phụ làm các loại bánh mứt. Những việc làm nho nhỏ, thân thương, xúm xít cùng nhau ấy, đã tạo nên những cái Tết đầm ấm ghi hoài ký ức cho tới mãi bây giờ, thương yêu đến xao lòng mỗi khi tiết trời báo hiệu những ngày sắp được trở về quây quần bên nhau.

Trong tâm hồn, trong ký ức của những con người đã lớn hiện nay của tôi là công sức của ba mẹ, là những người luôn chịu khó để làm nên những cái Tết, để tôi biết Tết là thời gian quý giá đến chừng nào. Tôi biết ơn điều đó, không thể chỉ biểu hiện bằng lời nói, bằng câu chữ, tôi muốn giữ gìn điều đó, giữ gìn những điều ba mẹ thường làm trong những ngày giáp Tết, trong tháng cuối cùng của năm. Đó là bây giờ, dù cuộc sống bon chen, dù cuộc sống mệt mỏi, dù chỉ muốn đơn giản cho cái Tết đi qua, thì tôi cũng tìm cách nào đó để tạo nên những dư vị từ căn bếp, từ bình hoa trên bàn, từ tách trà buổi sáng, từ những món bánh quê hương được học hỏi để cùng con vào bếp, cùng con mang những mùi hương ấm nồng của gừng, của dừa, của đậu nưng nức ngát thơm trong căn nhà quanh năm bận rộn với bao việc của cuộc sống.


Ảnh minh họa (Internet).

Tôi nhớ rất rõ, nhà tôi có bảy anh chị em, mẹ sinh “ba năm một cặp”, nên các con chỉ cách nhau chưa đầy hai tuổi, độ lớn cứ nối tiếp nhau. Tết là những ngày mà con nít được ăn ngon, được mặt đẹp, được chọn từng cái bánh cái kẹo bỏ vào cái túi xách nho nhỏ mới toanh đeo tung tăng đi khắp xóm rồi khoe với bạn bè rằng “nhà mình có làm bánh in, bánh thuẫn, kẹo dẻo, kẹo me, ngon ơi là ngon”. Cái sự khoe ấy là niềm tự hào của một gia đình có cái tết no đủ, sung sướng. Những ngày tiết trời âm ấm, có những tia nắng lung linh, đi kèm vài cơn gió se se lạnh, tung tẩy, nhảy chân sáo khắp nhà, vào bàn tiếp khách của ba mẹ mà ve vuốt từng cánh hoa mai vàng lóng lánh, khen nức nở, khiến ba ngồi uống trà phải nhắc nhở: “Cẩn thận chứ, coi chừng hỏng hết các nụ hoa”. Cành hoa mai, nhạc xuân, ấm trà, khay bánh mứt, hạt dưa, là một bức tranh nồng hương vị của thời khắc tiết trời giao hòa. Người lớn, trẻ nhỏ tập trung nơi phòng khách trong bộ cánh đẹp nhất, mới nhất, lộng lẫy nhất. Sau lời chúc mừng năm mới dành cho nhau, cả nhà tôi bắt đầu đi viếng mộ ông bà, tổ tiên. Tại đây, những nén hương trầm thiêng liêng giữa không trung, trong linh địa của những người đã ra đi, quây quần về với con cháu. Sắc hoa vàng nở rộ, người người trầm lắng hướng về nguồn cội đi cùng ước vọng cho một mùa xuân may mắn bình an, chắc chắn rằng tết là những ngày con cháu tề tựu, sum vầy để thắt chặt yêu thương.

Tôi nhớ lắm, nhớ Tết của tuổi thơ, nhớ tết của quê nhà, nhớ tết của ba, của mẹ, nhớ rõ giai điệu bài hát đêm giao thừa ba mở những bản nhạc xuân, qua những mùa xuân xa xưa bao thế hệ còn mãi, để qua đó tôi đã biết rất nhiều bài hát hay của mùa xuân, ngày tết đi cùng với năm tháng.

Mỗi năm Tết đến xuân về, tôi nhớ ba, nỗi nhớ những việc ba làm, những gì ba chuẩn bị, những gì ba thường làm trong những ngày ấy, để thấy xuân ý vị, thiết tha làm sao. Bộ lư đồng bóng sạch, phòng khách rực rỡ sắc hoa, nhà cửa sạch sẽ tinh tươm từ trong nhà ra ngoài ngõ, lời ba dặn, phải nói những lời hay ý đẹp, không giận dỗi cãi nhau trong ba ngày tết để cả năm niềm vui, may mắn gõ cửa nhà. Những gì ba làm cho tuổi thơ tôi, các anh em tôi ghi nhớ mãi, nó đi sâu vào trong tiềm thức, trong phong cách sống, nên dù bây giờ không còn ba nữa, anh em chúng tôi luôn sum họp cùng nhau trong những ngày tết đến, cùng nhau hát ca, cùng nhau ăn chè đậu đỏ, cùng nhau mở tiệc trong ngày mồng một bên mẹ, nói cho nhau nghe rất nhiều điều, một năm bận rộn công việc, cơm áo, chỉ còn có những ngày tết là sum họp hát ca vang cùng nhau, nói rằng mùa xuân đã về.

Mùa xuân, ngày Tết, là những ngày đoàn viên sum họp, yêu thương gắn kết, sẻ chia, rồi nở rộ nụ cười trên môi. Nhớ lắm ngày Tết, nhớ lắm không khí đêm giao thừa, nhớ vị trà gừng ấm nóng, kẹo hạt sen thơm phức, và cảnh cả nhà tập trung gói bánh, ba gói, mẹ cột dây, con ngồi tập tành làm theo những đòn bánh tét nho nhỏ.

Đêm ba mươi, nồi bánh tét ngun ngút khói trên ánh lửa bập bùng, mẹ choàng thêm khăn ấm canh nước đã cạn chưa, ba đun thêm củi, con giật mình thức dậy, dụi mắt hỏi: “Ba ơi, cái bánh hồi chiều con gói đã chín chưa”. Ngày mai, khi thức dậy, diện bộ quần áo màu sắc tươi xinh nhất, vẫn không quên chiếc bánh, mà tôi đã tự học gói, xuống gian bếp tìm cho bằng được, rồi mỉm cười đem cất chiếc bánh đầu tiên của cuộc đời để dành ngắm nghía suốt cả ba ngày Tết.

H.X.Đ

Bài viết liên quan

Xem thêm
Cô bé có đôi bàn tay kỳ diệu
Nguồn: Mẹ - tập truyện ngắn của Lê Thanh Huệ, Nhà xuất bản Công an nhân dân, in năm 1997; trang 221.
Xem thêm
“Ông Ba Hay” – Truyện ngắn của Phan Đức Nam
“ÔngBa Hay” – Truyện ngắn của Phan Đức Nam
Xem thêm
Những trang sách cũ
Mẹ tôi kể là trong ngày sinh nhật đầu tiên, gia đình đã bày trước mắt tôi một cây bút, một quyển sách, một tờ giấy bạc, một chiếc hàn thử biểu và một cái muổng gỗ dùng để nấu ăn. Chọn thứ nào sẽ là dự báo tương lai cho cuộc đời tôi.
Xem thêm
Làng Nủ thân thương
Tác giả Bỉ Hao tên thật là Nguyễn Phúc Bảo Huy sinh năm 2007 (17 tuổi), tại Đăk Lăk. Hiện đang là học sinh Trường Trung học phổ thông Krông Bông. Em viết truyện ngắn, bút ký, tản văn và cả sáng tác thơ. Có thể nói các tác phẩm của em đang được ví như một viên ngọc nhỏ thô sơ còn cần thời gian gọt dũa, mài sáng, nhưng tôi tin rằng, trong thời gian tới, khi ở tuổi trưởng thành, em sẽ tiến bộ nhiều hơn nữa. Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu tản văn Làng Nủ thân của Bỉ Hao đến với bạn đọc.
Xem thêm
Bạn cấp ba – Truyện ngắn của Nguyễn Văn Phúc
Phòng đã tắt hết đèn, ánh sáng từ điện thoại chiếu vào mặt tôi, hắt sáng tạo thành cái bóng hình đầu người in trên tường. Đây! “Carl Jung” của tôi đây rồi, tôi cười như một thằng dở người giữa buổi tối tĩnh mịch, hiu hiu gió và tiếng ve hở chút lại réo lên.
Xem thêm
Những ngày nông nỗi - Truyện ngắn Thúy Dung
Con tàu to lớn cập bến Sầm Sơn, (nay là cảng cá Lạch Hới, phường Quảng Tiến, thành phố Sầm Sơn tỉnh Thanh Hóa), bước chân lên đất liền, Hiệp quá mệt mõi vì hành trình hơn một tuần lễ trên biển. Mặc dù chiếc tàu của Ba Lan rất to lớn nhưng lần đầu tiên ra biển quả là chới với, chưa hết hồi hộp. Cái cảnh tàu chồng chành, khi nó nghiêng bên phải, cả bạn con gái lăn qua, khi nghiêng bên trái, bọn con trai bị lăn lại thì say sóng là điều không tránh khỏi. Thậm chí, có vài em nhỏ sức yếu, không sống nổi khi lên được bờ.
Xem thêm
Đường vòng - Truyện ngắn
Nguồn: Để sống bình yên – tác giả Lê Thanh Huệ, Nhà xuất bản Phụ nữ
Xem thêm
Nơi Bão Đi Qua - VOV
Truyện Bích Ngân
Xem thêm
Miền gió - Truyện ngắn của Viên Kiều Nga
Từ trong góc khuất, một tên khủng bố nhắm bắn Ngạn vì cho rằng cô là “con mồi” đơn độc, yếu ớt nhất và không có khả năng phản kháng. Hắn giương họng súng hướng về phía cô và bắt đầu lên đạn. Dường như có một dự cảm không lành, Hoàng đột nhiên lao tới. Anh đứng chắn ở phía trước và ôm chầm lấy Ngạn. Bất chợt có tiếng súng nổ ở cự ly rất gần. Mọi thứ diễn ra chỉ trong vài tích tắc.
Xem thêm
Con trâu - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Con trâu đủng đỉnh bước. Bình minh Đồng Tháp Mười mát lạnh. Hương tràm, hương thảo mộc hòa với gió quyện hơi nước sông Vàm Cỏ Tây mát lạnh. Con Khỏe vơ vội mấy nhánh cỏ ven đường đẫm sương đêm.
Xem thêm
Lứa đôi - Truyện ngắn Lê Thanh Huệ
Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Xem thêm
“Bến nước” cơ quan | Truyện ngắn Lại Văn Long
Tôi đang đứng trước gương trong nhà tắm rộng rãi, ốp đá Italia cầu kỳ với la bô, bồn cầu, bồn tắm nhập từ Nhật Bản có bộ điều khiển điện tử và máy nghe nhạc cực chuẩn, để tự vấn.
Xem thêm
Đòi nợ - Truyện ngắn Kim Uyên
Phàm ngồi kiểm đi kiểm lại mấy lượt vẫn thấy thiếu tiền. Ngày hôm nay gã bán hết ba mươi ba con vịt nướng, mười bảy con vịt luộc, hai thúng bún, hai kí măng khô cùng nhiều đồ gia vị. Hết hàng là có lãi, vậy mà không một đồng lời, thậm chí còn hụt vốn.
Xem thêm
Chạy - Truyện ngắn Ngô Thị Thu An
“Chạy đi đâu đó một thời gian đi”. Anh bạn thân là bác sĩ khuyên tôi. “Em cần có thời gian để hồi phục nhiều thứ. Cuộc sống bào mòn em quá mức. Không ai có thể giúp em tốt hơn chính em”. Chạy đi đâu? Chạy như thế nào? Trong sự mệt mỏi và ngừng trệ của cả thể xác và tinh thần, những lời khuyên cứ trượt qua tôi, lùng nhùng như trong một mớ sương mù dày đặc vào một buổi sáng lập đông.
Xem thêm
Đêm của âm nhạc
Trích tiểu thuyết “My Antonia” của Willa CatherWilla Sibert Cather (1873 – 1947) là một nhà văn người Mĩ nổi tiếng rộng rãi với những tiểu thuyết viết về vùng biên giới cao nguyên rộng lớn ở miền trung Bắc Mĩ. Bà được coi là một trong những người chép sử biên niên tài năng nhất về cuộc sống của những người tiên phong khai hoang của thế kỉ 20. Tác phẩm hay nhất của bà là My Ántonia (1918). Nguồn: online-literature.com
Xem thêm
Lỗ thủng nhân cách
“Con vua không biết làm vua/ Con sãi ở chùa hỗn chúa lấn ngôi”
Xem thêm
Nhạt - Truyện ngắn Phan Duy
Một xã hội ê chề hiện ra sờ sờ trước mặt như một thằng câm khát khao được nói dù biết chắc là không thể, biết bao cay tủi bổ vào cuộc đời này một cách vô cảm. Thật ra, bản thân nó cũng từng tự lọc mình ra khỏi cái nhiễu nhương sậm màu bi đát.
Xem thêm
Rừng chưa yên tĩnh – Truyện ngắn Trần Quang Lộc
Phong cảnh rừng núi yên bình thoáng đãng như ăn sâu vào máu huyết người dân tộc rồi. Đi đâu, ở đâu, làm chức vụ gì, cuối cùng cũng quay về với núi rừng, sống với núi rừng, chết với núi rừng. Xa núi rừng một buổi cứ thấy nhớ!
Xem thêm