- Bút ký - Tạp văn
- Con người miền Nam, Sài Gòn - Bút ký Hà Tuyết Giảo
Con người miền Nam, Sài Gòn - Bút ký Hà Tuyết Giảo
Hà Tuyết Giảo
Nói đến Sài Gòn, chuyện quan trọng nhất là con người miền Nam. Trong ấn tượng đầu tiên của mọi người là con người miền Nam phóng khoáng, có đồng nào xài hết đồng đấy, có một lối sống không suy nghĩ cho ngày mai. Tôi cảm thấy cách nói này khá chủ quan, không công bằng cho người miền Nam. Mỗi người sẽ có một cái cách suy nghĩ và lối sống tùy theo mọi người, một tập thể có thể mang một xu hứng chung nhưng không thể tuyết đối như mọi người nói.
Ảnh minh họa
Tôi đã sinh sống tại Sài Gòn gần 2 năm, theo cảm nhận của tôi, đa phần người Sài Gòn dễ tiếp xúc, dễ nói chuyện, có một tấm lòng bao dung với người nước ngoài. Tôi đang sống ở homestay ở một gia đình người Việt. Cô chú chủ nhà đều hiền lành, luôn đối xử với tôi như người trong gia đình. Hằng ngày tôi đi làm và đi về gặp cô chú, cô chú sẽ hỏi: “Đi làm đó hả con? Con đi về, có mệt không? Ăn tối chưa?’’. Mấy câu hỏi thăm hàng ngày luôn khiến tôi cảm thấy ấm lòng, không có cảm giác mình đang sinh sống tại nước khác.
Do công việc bận rộn và nhiều khi phải đi Thái công tác. Tôi nhớ một lần đi Thái về rất mệt mỏi lại đang mưa to, tôi kéo một vali và không mang ô. Trong giây phút đấy, tự bản thân mình đã kiệt sức, vậy mà về nhà mà ông trời cũng chẳng thương. Bất lực về cuộc sống, vô ý thức nước mắt đã chạy ra. Vế đến trước cổng homestay, tôi đang mở cửa, cô vừa lấy khăn lau mặt: “Con đi công tác về vất vả lắm đúng không?”, vừa lau vali giúp tôi. Cô chủ nhà bê giúp vali lên phòng tôi xong nói “Con nghỉ ngơi đi nhé.” Đóng cửa lại, nước mắt trào ra như thác. Những sự mệt mỏi và lo âu về cuộc sống đều tan hết. Những câu chuyện giữa cô và tôi còn nhiều lắm, không bao giờ kể hết. Nhờ sự quan tâm và giúp đỡ của gia đình này, một người nước ngoài như tôi đang sinh sống ở Việt Nam luôn cảm thấy ấm lòng và sẵn sàng tích cực đối mặt với mọi khó khăn và thử thách trong cuộc sống.
Ở đây, tôi cũng tiếp xúc với nhiều người Việt. Mọi người lúc nào đều cười tươi với tôi. Đặc biệt trên đường đi làm, tôi đi ngang qua một ngã tư, chỗ ấy có một quán bán nước sâm. Cô chủ quán nước lúc nào đều cười tươi nói: “Con đi làm ạ, đi làm vui vẻ nhé.” Lúc đi làm về, tôi có đi qua một quán bán đồ ăn Hàn Quốc, một cô bé khoảng 7 tuổi, lúc nào cũng hân hoan chào hỏi một câu “hello cô”. Tuy chỉ có mấy câu đơn giản hay chỉ là một nụ cười êm dịu, nhưng những tình cảm chân thành của mọi người dành cho tôi khiến tôi cảm thấy cần yêu đời hơn để đáp lại. Sài Gòn là một nơi đáng trải nghiệm, thú vị, sẵn sàng tiếp nhận người nước ngoài. Mọi người hãy đến với Sài Gòn để biết được sự tuyệt vời của thành phố này nhé.
Đúng là chưa thử thì làm sao mà biết được nhỉ?
H.T.G