Bài Viết
Từ một nữ sinh Châu Sa giàu nghị lực đến vị Bộ trưởng Ngoại giao của Chính phủ Cách mạng lâm thời, rồi Phó Chủ tịch nước, cuộc đời bà là bản hùng ca về trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam.
Năm 1996, Phó giáo sư tiến sỹ Lương Phương Hậu là người đầu tiên được phong hàm giáo sư của ngành cảng – đường thủy Việt Nam.
Hòa bình lập lại ở Miền Bắc (1954), tôi chưa đầy 10 tuổi. Ở làng tôi, hầu như nhà nào cũng treo khẩu hiệu: “Tổ quốc trên hết” ở vị trí trang trọng. Một lần, ngồi trong lòng bố, tôi hỏi: “Bố ơi, Tổ quốc trên hết là gì ạ?”. Bố tôi vỗ nhẹ vào lưng tôi: “Mai này lớn khôn con sẽ hiểu. Đại khái là Tổ quốc phải ở trên cao nhất, hơn tất cả mọi thứ”.
Bằng giọng kể xúc động và trải nghiệm riêng của một người đã gắn bó nhiều năm với các sự kiện thơ – văn tri ân liệt sĩ, ông khắc họa một đêm thơ vừa huyền ảo vừa linh thiêng, nơi những “vần thơ viết nên hình đất nước” chạm tới trái tim người xem, để lại dư ba sâu lắng khó quên.
Vẫn biết đó là quy luật muôn đời của tạo hoá, nhưng khi nghe tin “Bác cả Trọng” – Đại tá, nhà báo Phạm Đình Trọng, nguyên Trưởng Ban đại diện phía Nam Báo Quân đội nhân dân về với tổ tiên, chúng tôi không khỏi bàng hoàng…
Trong không khí thiêng liêng kỷ niệm 78 năm Ngày Thương binh Liệt sĩ (27/7/1947 - 27/7/2025), bài viết dưới đây của Đại tá nhà văn Trần Thế Tuyển ghi lại những cảm xúc sâu lắng của một người lính già tại lễ cầu siêu đặc biệt giữa đại ngàn Trường Sơn, nơi hội tụ nghĩa tình đồng đội và lòng tri ân sâu sắc.