TIN TỨC
  • Truyện
  • Chiếc bánh sinh nhật | Vũ Quỳnh Hưng

Chiếc bánh sinh nhật | Vũ Quỳnh Hưng

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-05-18 06:09:45
mail facebook google pos stwis
1747 lượt xem

CUỘC THI TRUYỆN NGẮN HAY 2022

VŨ QUỲNH HƯNG

Hôm nay là sinh nhật bố.

Đợi bố đi làm xong, mẹ và bé vội vàng đi mua sắm chuẩn bị cho tối nay. Dạo này bố bận quá, chẳng có thời gian mà để ý đến ngày tháng. Bé sẽ cùng mẹ tổ chức một buổi tiệc sinh nhật cực kỳ cực kỳ cực kỳ đặc biệt và bất ngờ cho bố!

Vì năm nay bé đã lớn rồi (bé đã vào lớp 1) nên mẹ cho bé toàn quyền quyết định mua sắm.

Khi mua hoa, bé chọn hoa hồng, vì các bạn trong lớp bảo hoa hồng là hoa tình yêu.

Bé và mẹ rất yêu bố nha!

Đến cửa hàng bóng bay, bé chọn 3 quả bóng màu xanh: một cho bố, một cho mẹ và một cho bé. Chọn màu xanh vì bé thích màu xanh nhất.

Rồi mẹ và bé tới tiệm bánh ngọt. Chà, cái này khó đây, vì có rất nhiều loại bánh.

Loại nào bé cũng thích hết. Sau một hồi suy nghĩ, bé quyết định chọn chiếc bánh sôcôla hình chữ nhật. Bánh hình chữ nhật chắc là dễ cắt hơn bánh hình tròn. Bé rất tự hào vì mình biết suy nghĩ cho mẹ. Bé thật là ngoan!

Mẹ đưa bé đi học trước khi mẹ đi làm. Mẹ hẹn sẽ đón bé sớm để còn kịp về dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị cho sinh nhật bố.

Bé ngóng trông mãi. Ngày hôm nay dài ơi là dài! Bé khoe với cô giáo và tất cả các bạn trong lớp về những thứ mẹ và bé chuẩn bị cho bố, vậy mà mãi vẫn chưa đến giờ tan trường. Trong lúc đợi mẹ đón, bé lẩm nhẩm hát bài “Chúc mng sinh nht”. Bé tuy đã thuộc lòng bài hát này, nhưng bé vẫn muốn tập lại, để chắc chắn rằng mình không quên. Chào mng sinh nht ca b! Chào mng sinh nht ca b! Chào mng sinh nht chào mng sinh nht! Chào mng sinh nht ca b!

Cuối cùng thì mẹ cũng đến đón bé. Bé chạy vội lên xe máy, không ngừng giục mẹ: “Mẹ ơi, về nhà nhanh lên để còn chuẩn bị sinh nhật bố!”.

Mẹ cười: “Yên tâm, có đủ thời gian. Con ngồi chắc vào nhé!”.

“Vâng ạ. Nhanh lên mẹ! Con sẽ bày bánh ra giúp mẹ nha...”.

“Về nhà phải rửa tay trước đã!”.

“Vâng, vâng. Con rửa tay rồi con sẽ chuẩn bị bàn. Còn phải chuẩn bị nến nữa...”.

Vừa về đến nhà, bé vội vã lao vào bếp. Vì chạy nhanh quá nên bé quên không rửa tay. Mẹ phải nhắc bé lần nữa. Bé không hiểu sao mẹ cứ bắt bé rửa tay nhiều như vậy. Rõ ràng sau khi ăn trưa ở trường xong, bé đã rửa tay rồi mà.

Rửa tay xong, bé dọn dẹp bàn ăn. Bé đặt một chiếc đĩa nhỏ, một chiếc cốc và cái thìa để ăn bánh trước chỗ ngồi của từng người trong gia đình. Rồi bé lấy bánh sinh nhật ra, đặt lên giữa bàn. Bé để hộp nến cạnh đĩa bánh. Mọi thứ đều đâu vào đấy, gọn gàng, sạch sẽ. Bé hài lòng đi quanh bàn, ngắm nhìn chiếc bánh có rất nhiều hạt đường trang trí hình trái tim ở trên; trông vừa ngon vừa đẹp. Bây giờ chỉ phải đợi bố về nữa thôi.

Mẹ giao cho bé nhiệm vụ ngồi trông bàn ăn trong lúc mẹ làm việc nhà. Mẹ nói, cần phải đề phòng con chuột. Bé không thích bọn chuột hư. Bé nói với mẹ: Nếu có con chuột nào đến gần, bé sẽ đuổi nó đi ngay. Bé quyết tâm bảo vệ chiếc bánh sinh nhật của bố. Mẹ cứ yên tâm đi!

Bé ngồi trên ghế, chống tay lên bàn, nhìn chằm chằm chiếc bánh. Bé tưởng tượng ra vẻ mặt tươi cười của bố khi thổi nến. Bố sẽ hỏi: Bánh ai mua mà ngon thế? Mẹ sẽ nói: Bánh bé chọn đó. Bố sẽ xoa đầu khen bé.

Bé nhìn quanh phòng. Chẳng có con chuột nào cả. Có thể bọn chuột biết bé ở đây, nên chúng không dám xuất hiện.

Bé lại nhìn chiếc bánh. Chắc bố sắp về rồi. Ngày nào đi làm về bố cũng kêu đói bụng. Nếu bố phải đợi mẹ cắt bánh thì lâu quá. Khổ thân bố! Bé rất thương bố. Bé quyết định cắt sẵn bánh, để trên đĩa cho bố.

Bé cẩn thận dùng dao nhựa cắt bánh. Bé biết dao nhựa sẽ không làm đau bé. Bánh hình chữ nhật nên rất dễ cắt. Bé chia bánh làm 6 phần: 3 phần cho bố (vì hôm nay là sinh nhật bố); 1 phần cho mẹ (vì mẹ không thích ăn đồ ngọt; mẹ luôn sợ béo) và 2 phần cho bé. Bây giờ nếu bố về, bố chỉ cần ngồi xuống ăn thôi.

Mẹ vẫn đang dọn dẹp nhà cửa ở trên gác. Bé nghe tiếng mẹ hỏi vọng xuống:“Có con chuột nào không con?”.

“Không ạ”, bé trả lời.

“Con có đói không? Chịu khó đợi một chút nhé. Bố sắp về rồi”.

Tự dưng mẹ nhắc đến chữ đói, làm bé thấy đói cồn cào. Bé nhìn lên bàn. Phần của bé có 2 miếng bánh. Bé có thể ăn trước một miếng bây giờ, một miếng để dành tí nữa ăn cùng bố. Nghĩ vậy, bé làm luôn. Bánh sôcôla ngon ơi là ngon! Hạt đường hình ngôi sao cũng ngon.

Ăn hết một miếng mà bé vẫn thèm. Hay là mình ăn nốt phần kia của mình nhỉ? Bé nghĩ ngợi trong đầu. Đến khi bố về, mình sẽ không ăn bánh nữa là được.

Miếng bánh thứ hai vèo một phát là hết. Chắc là bánh hình chữ nhật nhỏ hơn bánh hình tròn, nên bé ăn rất nhanh...

Bé nghe tiếng TV bật trên gác. À, mẹ lại đang tập yoga đây. Mẹ hay tập yoga trước giờ ăn tối. Mẹ luôn kêu ca phàn nàn là mẹ cần giảm cân. Bé sẽ ăn hộ mẹ miếng bánh ngọt vậy. Như thế, mẹ sẽ không lo bị béo.

Bé ngó ra cửa. Sao mãi mà bố vẫn chưa về nhỉ? Bé chạy lên gác nói với mẹ: “Mẹ ơi, mẹ gọi bố về đi”.

Mẹ đang giơ chân giơ tay tập theo TV. Mẹ bảo đó là tư thế cái cây; nhưng bé không thấy giống hình cái cây chút nào. Trông giống hình chữ i hơn. Mẹ nói: “Không cần giục bố đâu. Tí nữa là bố về thôi. Nếu con đói thì ăn tạm cái bánh gạo trước đi!”.

Bé thấy đói thật. Bụng bé sôi ùng ục. Mẹ bảo bé có thể ăn bánh. Nhưng ở nhà chỉ có bánh sinh nhật...

Bé chạy xuống nhà, nhìn lên bàn ăn, khoanh tay suy nghĩ. Có 3 miếng bánh trên đĩa của bố. Nếu bé chỉ ăn một miếng, vẫn còn 2 miếng để phần bố... Ừ, bé chỉ ăn một miếng thôi. Sau đó bé sẽ không ăn nữa. Mà hình như bố cũng chẳng thích ăn bánh ngọt đâu...

Có tiếng cửa sắt lạch cạch. A! Bố đã về!

Bé chạy ra ngoài cửa đón bố.

“Con chào bố! Bố ơi, hôm nay sinh nhật bố, mẹ và con mua bánh tặng bố đấy!”.

“Thật à? Cảm ơn hai mẹ con nhé!”.

Mẹ đã xuống nhà đợi hai bố con. Bé nắm tay bố mẹ, kéo vào trong bếp. Bố nói: “Bóng bay đẹp quá!”.

Mẹ nói: “Ơ, bánh sinh nhật đâu?”.

Bé nhìn lên bàn, giật mình. Ô, sao chỉ còn 1 miếng bánh trên đĩa của bố? Bé nhớ là bé chỉ ăn một miếng thôi mà. Phải còn hai miếng chứ? Bé ngạc nhiên quá. Bé kể lại chuyện mình cắt bánh ra sao, chia bánh như thế nào cho bố mẹ nghe, rồi kết luận: “Chắc là con chuột ăn miếng bánh kia rồi!”.

Mẹ khoanh tay, chau mày nói: “Vâng, chắc là con chuột nặng 20 cân”.

Bé chả hiểu gì cả. Bố bật cười xoa đầu bé: “Không sao, để bố chia bánh cho cả nhà cùng ăn nhé!”.

Mẹ lấy dao cắt miếng bánh thành 3 miếng bé xíu xiu cho 3 người. Bé lắc đầu: “Con không ăn đâu. Hôm nay là sinh nhật bố nên con nhường bố miếng bánh này đấy. Bố thổi nến đi rồi ăn”.

Mẹ châm nến. Bé hát. Bố vỗ tay cười. Bố ôm bé vào lòng, thì thầm: “Con tôi ngoan quá. Sang năm hai mẹ con lại tổ chức sinh nhật cho bố nhé!”.

Bé gật đầu. Sang năm, bé sẽ chọn bánh hình tròn. Bánh hình tròn nhiều hơn...

Nguồn: Tạp chí Văn nghệ TPHCM.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Xóm thốt nốt - Truyện ngắn của Lệ Hồng
Truyện đăng báo Nghệ An số ngày 9-3-2025
Xem thêm
Tình muộn – Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Huân bước chân vào ngôi nhà, ngôi nhà đã 15 năm anh vắng mặt vì thi hành án phạt tù cho tội danh buôn lậu. 15 năm Huân trở về, ngôi nhà vẫn vậy, không gian vẫn không có gì thay đổi, chỉ là cũ kỹ hơn bởi những mảng tường phủ rêu xanh, dưới chân tường hoen ố một lớp màu quằng quện.
Xem thêm
Nỗi buồn sương khói – Truyện ngắn của Cao Chiến
Nhà văn Cao Chiến, Phó chủ tịch Hội đồng Văn xuôi, Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Thầm lặng một đời người – Truyện ngắn của Hồng Chiến
Già làng buôn Thi sống hơn tám chục mùa rẫy, tóc trắng như mây buổi sáng trên đỉnh Chư Yang Sin (1) mùa khô, da mặt nhiều nếp nhăn nhưng không giấu được khuôn mặt phúc hậu; ngồi như hóa đá, lưng tựa cột nhà.
Xem thêm
Mùa hoa về trên núi
Đêm nay gã lại say. Say là gã chửi. Đầu tiên, gã chửi vợ. Gã chửi vợ là con đàn bà không biết đẻ, đẻ đến lần thứ ba mà vẫn chỉ ra toàn con gái. Gã muốn vợ đẻ cho gã một đứa con trai để sau này khi gã chết đi còn có đứa cúng ma, nhưng vợ gã đã kiên quyết, nếu cứ bắt đẻ nữa nó sẽ ăn lá ngón mà chết. Đương nhiên gã sợ vợ chết, nếu nó chết thì sẽ không có người đi nương, trồng lúa để đổi lấy rượu cho gã uống. Mà không có rượu để uống thì gã bứt rứt, khó chịu trong người lắm. Mà con vợ, gã có chửi thế nào nó vẫn cứ nằm mà ngủ được chứ, nó ôm đứa con gái út quay lưng vào tường, mặc gã ở gian ngoài cứ chửi.
Xem thêm
Nặng một chữ thương - Truyện ngắn của Minh Phong
Truyện đăng Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh số Xuân Ất Tỵ 2025
Xem thêm
Người cha thầm lặng - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Bài đăng báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 3382
Xem thêm
Chính ủy và tôi - Truyện ngắn của Phạm Minh Mẫn
Tôi gặp Chính uỷ trong những năm tháng hào hùng thật khó quên. Dạo đó quân đi như nước chảy vào các chiến trường. Những bài hành khúc hát tưởng mòn vẹt đi từng nốt nhạc
Xem thêm
Về quê - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Ông Ban trằn trọc. Không thể nằm mãi, ông bật dậy, sờ soạng bấm công tắc.
Xem thêm
Khúc biệt ly màu tím - Truyện ngắn của Trầm Hương
Có một cái gì đó không giải thích được cho một chuyến đi. Vì công việc, vì được mời mọc, ham vui, vì một sức mạnh vô hình vẫy gọi…
Xem thêm
Bến nguyện – Truyện ngắn của Ninh Giang Thu Cúc
Bước chậm chậm, Dã Quỳ để mặc cho làn mưa bụi hắt vào mặt những sợi nước li ti mát lạnh, gió xuân mơn man vuốt nhẹ từng lọn tóc thả hững hờ trên đôi vai tròn trịa, chiếc áo dài bằng lụa màu tím than ôm sít sao dáng vóc gợi cảm của người thiếu phụ.
Xem thêm
Quy cố hương - truyện ngắn Châu Đăng Khoa
Để anh nhớ xem. Mẹ vẫn gọi là loài trên cạn em à. Tín hiệu mẹ cài trong đầu mình đó, em tìm lại xem. Gọi gì cũng được, mình cứ gọi theo tổ tiên thôi.
Xem thêm