TIN TỨC

Hái me mưu sinh trên đường phố Sài Gòn

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-10-09 08:51:30
mail facebook google pos stwis
1240 lượt xem

MẠC TƯỜNG VI

Cây sào dài 15m là dụng cụ "làm việc" để "kiếm sống" bằng nghề hái me của mẹ con anh Tuấn Đức Linh quanh phố Sài Gòn từ nhiều năm nay. Một nghề rất lam lũ nhưng có nét gì đó mộc mạc mang tính tự nhiên của hồn phố, nét văn minh của phố phường và chứa đựng cả kỷ niệm của học sinh.

Hàng ngày, anh Tuấn Đức Linh cùng mẹ già đi dọc hành lang của những "con đường có lá me bay" con đường của học sinh, để hái me và sau khi hái được me người mẹ ngồi ở các ngã tư để bày bán. Họ kiếm từng đồng lẻ lo đời sống và họ xem đó là công việc chính thức đối với cuộc sống của họ.

Họ thường đi đến những con đường trong khu vực trung tâm TP HCM như đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Lý Tự Trọng, Nguyễn Du, Hai Bà Trưng... Những con đường có trồng nhiều cây me để hái quả và cứ thế họ mải miết...

Cây sào bằng tre dài khoảng 15 mét với nhiều khúc nối được dằng díu bằng sợi cao su rất cầu kỳ, cột trên đầu một lưỡi dao cong cong gần giống lưỡi liềm và gắn vào cán lò xo, có lẽ vật dụng này họ tự chế để sử dụng cho nghề hái me. Người cầm sào phải ngửa mặt lên trời và cứ thế me rớt tơi tả xuống đường trông cũng thật thú vị.

Cuối ngày khi "làm việc" cây sào được tháo ra thành nhiều khúc và di chuyển nhẹ nhàng trên đường về. Mẹ con anh Tuấn Đức Linh tướng gầy gò, da dẻ đen đúa nhưng trông cũng rất hồn nhiên vô tư với nghề hái me. Cuộc sống của gia đình họ gắn liền với những cây me già cỗi, sần sùi và dòng người trên phố.

Làm một người thợ hái me, trầm mình giữa một thiên nhiên từ vỉa hè đường phố, ngày qua ngày như thế mà trông họ vẫn rất cần cù và say mê. Anh Tuấn Đức Linh chia sẻ: gia đình anh từ Xuân Lộc, Đồng Nai lên Sài Gòn sinh sống bằng nghề hái me đã 5 năm, cứ mỗi sáng anh chở mẹ ra ngồi ở vỉa hè các điểm đèn đỏ hoặc các cổng trường chia me bán, còn anh đi lần lượt từng con đường có mẹ để tìm hái, đối với nghề này đơn giản chứ không có gì khó, anh Tuấn Đức Linh chia sẻ.

Me là một loại cây có mặt sớm nhất vào thời kỳ đầu Sài Gòn Pháp thuộc. Cây me được hải quân Pháp trồng đổ lấy bóng mát từ khi Sài Gòn bị chiếm vào năm 1865 với cái tên là những cây me đô đốc. Thuở ấy, những hàng me được người Pháp trồng ở những con đường Lê Thánh Tôn, Nguyễn Trung Trực, Nguyễn Du, Hai Bà Trưng, Pasteur, Đồng Khởi (gọi theo tên ngày nay) và một vài con đường khác nữa quanh khu vực trung tâm TP ngày nay.

Chức năng của cây me ngoài việc tỏa bóng mát cho phố phường, trái me còn là loại trái cây được dùng chế biến trong ngành thực phẩm và từng được "xuất khẩu" sang Pháp. Truyền thống ở miền Nam ta, món đặc biệt là canh chua nấu me, ngoài ra ưa chuộng nhất là món me dốt chấm muối ớt, me ngào đường như một món kỷ niệm in đậm trong ký ức của học sinh. Dù là ai ăn me thì sự thưởng thức đó cũng nhờ từ tay của những người hái me trên đường phố.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Chiếc Nóp quê hương – Tùy bút Nguyễn Thanh
Thời kháng chiến chống Pháp, trong giai đoạn đầu cuộc đấu tranh gian lao vì sự nghiệp giải phóng dân tộc còn thiếu thốn quân dụng, có một hình tượng đặc biệt đậm màu sắc quê hương, không thể thiếu đối với nhân dân lao động và những chiến sĩ yêu nước tham gia kháng chiến. Đó là chiếc nóp bàng mà người dân Nam Bộ sống cách đây bảy thập niên đều biết đến.
Xem thêm
Gia đình, những nỗi đau ngọt ngào của Trương Văn Dân - Elena
Mấy năm trước có một số bạn văn và bạn đọc đã đề nghị tôi và Elena nên in chung một tập truyện. Và tập truyện mà các bạn đang cầm trên tay có chủ đề về những mối quan hệ trong gia đình và tình nghĩa vợ chồng. Sự sắp xếp này này là hoàn toàn ngẫu nhiên, lựa chọn các truyện ngắn đã viết trong những năm qua, vì nếu chọn chủ đề rồi mới viết thì các bài viết có lẽ sẽ khác và thiếu tự nhiên.
Xem thêm
Má tôi - Tản văn Trần Trọng Trung
Má tôi là một người phụ nữ đảm đang, hiền thục; có một đức tính thật thà, nhân hậu; có một phẩm chất của người phụ nữ Á Đông “Công, Dung, Ngôn, Hạnh”.
Xem thêm
Dấu ấn anh hùng – Bút ký Trần Thế Tuyển
Trong kháng chiến chống Mỹ, tôi may mắn được giao chép sử Trung đoàn 174 (đoàn Cao Bắc Lạng). Sau ngày giải phóng (30-4-1975), tôi lại thêm một lần may mắn nữa: trở lại chiến trường xưa, nơi Trung đoàn đã chiến đấu và gặp lại những người con ưu tú đã góp phần xây nên truyền thống vẻ vang của đơn vị hai lần được tuyên dương danh hiệu Đơn vị AHLLVT ND.
Xem thêm
Có một người thương binh như thế
Về Trung tướng nhà văn Nguyễn Mạnh Đẩu
Xem thêm
Chữa lành và những ngôi sao thức – Bút ký Thanh Huyền
… Đêm đã về khuya, gió biển vẫn mải mê hợp xướng với dàn đồng ca đại dương. Tôi vẫn tản bộ trên dải cát cùng với những nghĩ suy, chất vấn. Tôi không biết mình đang chữa lành ở dạng thể nào nhưng mong rằng khoảng trống nơi tim được lấp đầy... và chắc chắn tôi cũng là một trong những ngôi sao thức!
Xem thêm
Hoàng hôn trên đảo vắng – Tạp bút của Thúy Dung
“Hoàng hôn” là lúc mặt trời lặn, kết thúc một ngày gieo ánh sáng. Ai từng nghe bài “Đà Lạt hoàng hôn” của Minh Kỳ – Dạ Cầm, hẳn còn nhớ câu “Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ, màu lam tím, Đà Lạt sương phủ mờ”.
Xem thêm
Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc
Nguồn: Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc (Tạp chí Sông Lam) và Văn nghệ Công an số 715, ngày 11/7/2024.
Xem thêm
Những cống hiến, hy sinh của người lính đánh đổi để có hoà bình, phát triển kinh tế đất nước
Nguyện xứng đáng với lòng tin yêu của Đảng, nhân dân. Nâng cao cảnh giác, chủ động sẵn sàng đập tan mọi âm mưu, thủ đoạn phá hoại của kẻ thù, bảo vệ vững chắc môi trường hoà bình; đóng góp sức mình cùng cả nước giữ vững ổn định chính trị, phát triển kinh tế - xã hội, quốc phòng, an ninh…
Xem thêm
Nợ sách đèn
Ngày ấy, chúng tôi từ khi đầu tiên mới tập tễnh cặp sách vào lớp 1 bậc tiểu học đến khi tốt nghiệp đại học hoặc sau đại học, thế hệ học trò chúng tôi trải qua khá nhiều kỳ thi qui định. Học trò có thi đỗ mới được lên lớp.
Xem thêm