TIN TỨC

Mảnh đất nhà văn Trang Thế Hy yên nghỉ

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-07-12 10:17:50
mail facebook google pos stwis
733 lượt xem

BÍCH NGÂN

và cái thứ mà nhà văn Trang Thế Hy khư khư ôm giữ và biết mình khó có thể tiếp tục trả hay vay, đó là nợ “nợ nước mắt”, thứ nợ mà có lẽ, khi đã ở nơi chín suối, ông cũng đang tiếp tục đeo mang.
 

Ba ngày trước, tôi cùng đồng nghiệp về Bến Tre viếng bà cụ thân sinh của nhà văn Vũ Hồng. Bạn bè, đồng nghiệp ở Hội Văn học nghệ thuật Nguyễn Đình Chiểu đến chia buồn cùng gia đình nhà văn Vũ Hồng, rất đông. Vũ Hồng cho biết, tâm nguyện của mẹ mình, người thượng thọ và rân rát con cháu là mời những người đến viếng bà, cùng gia đình ăn một bữa cơm chay.

Sau khi dùng bữa cơm chay và uống ly rượu gia truyền, chúng tôi chia tay gia đình nhà văn Vũ Hồng, chia tay các đồng nghiệp. Sau đó đến khu vườn dừa, nơi mảnh đất có ngôi nhà và ngôi mộ của cố nhà văn Trang Thế Hy cùng mộ của vợ ông và mộ người con gái của ông.

Trên đường không gặp chỗ bán hoa tươi. Chỉ mua được hộp bánh, bó nhang và một cái bật lửa ở tiệm tạp hóa ven đường. Tôi nghĩ, lúc đến mảnh vườn xưa, nếu không có người nhà mở cửa, cũng sẽ như hơn ba năm trước, mà tôi đã cùng đoàn nhà văn thuộc Chi hội nhà văn Việt Nam tại TP.HCM, theo chân Vũ Hồng, đi đường tắt, tức lần lượt từng người chui qua hàng rào dưới bụi tre xum xuê, để đến bên mộ nhà văn Trang Thế Hy và thắp một nén nhang.

Tài xế Kim, người từng nhiều lần đưa nhà thơ Chim Trắng, nhà văn Lê Văn Thảo về Bến Tre thăm nhà văn Trang Thế Hy. Kim thuộc làu đường đi, dù đường mở rộng và đẹp. Còn tôi thì nhớ ngôi nhà nhỏ trên mảnh vườn xưa quen thuộc, nhớ bụi tre xum xuê gie ra đường.


Ngôi nhà nhỏ của nhà văn Trang Thế Hy và hàng rào kiên cố của mảnh vườn hiện nay.

Không thấy mảnh vườn với những hàng dừa già lão vươn cao, cũng không thấy hàng tre bụi trúc. Tài xế cho xe chạy tới chạy lui nhiều lần. Cuối cùng tài xế dừng lại trước cánh cổng giữa hàng rào kiên cố được quét sơn màu xám trắng, bao bọc quanh khu vườn. Kim quả quyết: “Nhà này!”. Chắc nghe tiếng xe. Từ bên trong hàng rào, một người đàn ông chầm chậm bước ra. Tôi nhận ra, đó là anh Lê, con trai của nhà văn Trang Thế Hy. Cổng mở. Bên trái, ngôi nhà nhỏ của Trang Thế Hy nằm im lìm như đang ngủ vùi dưới trưa nắng chói chang.

Chúng tôi theo chân anh Lê. Trước khi bước vào ngôi nhà mới, cũng phía trái, gần ngôi nhà mới là một cái nhà để xe với một chiếc ô tô màu trắng còn bóng loáng.

Sau khi chúng tôi thắp hương trên bàn thờ cố nhà văn Trang Thế Hy, anh Lê cho biết, do mở đường, phần đất bị làm đường, nhà nước đã đền bù một số tiền lớn, anh cho xây nhà, xây cổng, mua xe. Tôi hỏi anh: “Còn vườn dừa ngày nào?”. Anh Lê nói: “Dừa lão, chỉ cho trái làm dừa khô, nên tôi cho chặt bỏ và trồng mới”. Rồi anh chỉ những cây dừa đang ra trái. Anh nói thêm: “Lần sau khách đến là có dừa uống”.

Trước khi đến viếng mộ Trang Thế Hy, tôi tần ngần trước ngôi nhà nhỏ mà ông sống đã hơn 30 năm. Nhớ cái ghế ông ngồi hút thuốc uống trà đặt bên trong ngôi nhà, cạnh cửa chính…

Tôi nhớ, lần cuối tôi gặp nhà văn Trang Thế Hy và chụp những tấm ảnh cùng với ông trước cửa nhà. Lần đó, cũng như những lần gặp trước, ông đều chậm rãi pha trà, chờ trà và chậm rãi rót vào những cái ly nhỏ ám màu trà. Và quấn bên chân nhà văn thật gầy là con chó thật mập.

Tôi cũng nhớ trong gian nhà bên cạnh mà mà nhà văn Trang Thế Hy đặt tủ sách. Tủ sách cũng nhỏ và ít sách. Năm ba quyển sách bằng tiếng Pháp, vài quyển sách của Nguyễn Ngọc Tư, của Võ Đắc Danh, tất cả đều bám bụi, lớp bụi dày. Tôi có cảm giác là lâu lắm rồi ông không cầm trên tay một quyển sách nào. Và dường như ông chỉ đọc đi đọc lại những quyển sách đã hằn vào ký ức, đã khắc vào tâm tưởng. Lần nào gặp, tôi cũng nghe nhà văn Trang Thế Hy đọc những triết luận của Tagore, của Camus… và cái thứ mà nhà văn Trang Thế Hy khư khư ôm giữ và biết mình khó có thể tiếp tục trả hay vay, đó là nợ “nợ nước mắt”, thứ nợ mà có lẽ, khi đã ở nơi chín suối, ông cũng đang tiếp tục đeo mang.

Sáng 27/6/202.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Thương phố ngày đau… – Tản văn của Thanh Tuân
Nghe cái tên thôi đã thấy xa hoa, mĩ miều. Phố. Nghe tên thôi đã gợi sự sầm uất, tấp nập. Và phố, những tráng lệ, nguy nga của nhà cao tầng, biệt thự; những xô bồ của dòng người xuôi ngược; những inh ỏi còi xe gầm rú; những tiếng rao quà đêm ngọt lịm như rót mật. Và phố, rộn ràng với nhạc xập xình có, du dương có; lung linh với những ánh đèn muôn màu sắc… Cứ nghĩ phố mãi với những niềm vui say ngất bất tận, thế nhưng đâu ai hay phố cũng có những ngày buồn. Đó là những ngày phố trở bệnh.
Xem thêm
Sài Gòn ơi! Tôi hứa…
Gần một tháng rồi Sài Gòn oằn mình chống đỡ với nạn dịch covid. Các tòa nhà đóng kín, phố xá vắng vẻ, đìu hiu, quán hàng cửa đóng im lìm, lác đác còn lại những những của hàng nhu yếu phẩm và các quán xá phục vụ mang về. Tuy nhiên khách cũng thưa thớt vắng vẻ.
Xem thêm
Sài Gòn mùa thương
Em Hà Nội điện thoại vào quan tâm hỏi, những ngày Sài Gòn - TP Hồ Chí Minh giãn cách theo chỉ thị 16 có tâm sự gì, cảm xúc ra sao? Bỗng dưng cay mắt, bỗng dưng lạc một nhịp thở…
Xem thêm
Sài Gòn mưa - tình người như nước tràn đầy thương yêu
Tiếng mưa xối xả nghe đến thương con phố. Chen trong mưa tiếng còi xe cứu thương như xé đêm rẽ nước lao đi hối hả đau rát như vết cắt.
Xem thêm
Trăng Trung thu vẫn tỏa sáng ấm áp
Trung thu năm nay Sài Gòn - TP Hồ Chí Minh chắc buồn lắm
Xem thêm
Đại dịch và tình người
(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) - Tiếng lao xao ngoài ngõ vọng vào. Tiếng í ới gọi nhau nặng nề, yếu ớt. Những âm thanh này đã không còn xa lạ với Nhật gần nửa tháng nay nhưng anh vẫn vội vàng mở cửa bước ra xem. Đó là những người sống cùng con hẻm trong khu phố của anh. Những người bạn sớm tối với gia đình anh trong mấy chục năm qua.
Xem thêm
Những người xây nền móng cảnh sát biển Việt Nam
Lực lượng CSB Việt Nam đã có và vẫn luôn có những sĩ quan trung thành và sẵn sàng quên mình vì biển đảo của Tổ Quốc.
Xem thêm
Du Tử Lê – Ai nhớ ngàn năm một ngón tay
Bài viết tác giả gửi đăng nhân 2 năm ngày nhà thơ Du Tử Lê rời cõi tạm.
Xem thêm
Sài Gòn thương khó - Sài Gòn hồi sinh
Trước đã yêu Sài Gòn/ Trong mất mát yêu hơn Sài Gòn
Xem thêm
Chạm vào đâu cũng thấy mình mắc nợ
Nếu cắt đứt quá khứ, ta chỉ còn là cái cây bật gốc, với một tương lai héo rũ, yếu ớt.
Xem thêm
Mùa thu rồi cũng trôi qua | Đoản văn | Bích Ngân
Viết, nha chị! Mùa thu ngun ngút rồi cũng trôi qua.
Xem thêm
Nhớ nhà văn Lê Văn Nghĩa
(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) - Bạn là nhà văn, nhà báo nổi tiếng. Bạn mất vào thời điểm đại dịch bùng phát dữ dội phải cách ly, phong tỏa, bạn bè không thể tiễn bạn một đoạn đường…
Xem thêm
Những ký ức không thể nào quên| Lê Tú Lệ
Ông bà mình thường nói “Nghĩa tử là nghĩa tận”.
Xem thêm
Siêu lý của tình yêu - Bút ký của Nguyên Ngọc
Gần đây, Bảo tàng Quân đội đã công bố bức thư của Đặng Thùy Trâm gửi người yêu và cả trang nhật ký của Khương Thế Hưng, tức M. trong nhật ký của Trâm. Tôi biết cả hai người ấy gần như là từ đầu, cuộc chiến đấu anh hùng, tình yêu đẹp, buồn của họ, và từ lâu tôi cũng suy nghĩ nhiều về câu chuyện đau đớn này.
Xem thêm
Chiều mưa sông Sài Gòn và trăng 16 hạ ngươn
Mưa mùa Sài Gòn đã đến cái hẹn tới luc đỏng đảnh dỗi hờn “ông tha bà không tha” như triệu triệu năm miền đất phương Nam này...
Xem thêm
Cây học trò
Có lẽ rất lâu nữa tôi mới có dịp về lại chốn cũ, trường xưa Long Hựu, Vĩnh Bình ắp đầy kỉ niệm. Đời người khác nào đời cây luôn sẵn lòng, hết lòng dâng quả, tỏa hương ngọt ngào, thanh tao cho cuộc đời khi chữ tình bền sâu gốc rễ.
Xem thêm
Trên chuyến tàu về quê ăn Tết
Bản dịch của Trương Văn DânMệt mỏi! Chiếc xe lửa liên tục dằng xóc tạo nên những va đập trên lưng làm toàn thân tôi ê ẩm. Có lúc cơn mệt nhọc đã làm tôi thiếp đi trong một giấc ngủ ngắn, rồi giật mình thức giấc vì cái đầu lắc lư, đập lên thành toa, đau điếng.
Xem thêm
Tháng 12 xuôi về Tết hồn quê
(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) – Chiều nay, giữa đất Sài Gòn hoa lệ. Tôi lang thang một mình trên phố, dường như năm nay Sài thành cũng mang hơi hướng của tiết trời miền Trung lẫn cả miền Bắc, một chút lành lạnh hanh hao, có chút mưa có chút khắc khoải bồng bềnh. Có lẽ thành phố vừa trải qua một trận ốm nên gió chướng cũng ùa về theo. Một cánh chim nhỏ khẽ bay ngang giữa bầu trời rộng, chợt thấy mình lạc lõng, chơi vơi giữa dòng đời xuôi ngược trong dòng xe hối hả, ồn ào của một mảnh đất như lạ nhưng lại từng quen. Xa xa những cánh hoa màu tim tím lờn vờn buông nghiêng trong gió rồi khẽ chạm xuống mặt đất một niềm riêng mang.
Xem thêm
Hoa bông súng phèn
(Vanchuongthanhphohochiminhvn) - Nhá nhem tối, khi đóng xong cửa chuồng heo và chốt ngang cửa chuồng gà là tôi chạy tót ngay qua nhà anh, hai anh em dẫn nhau đi xem ti vi. Trong xóm đã có nhiều nhà mua được tivi trắng đen, nhìn lác đác những “bờ cào” dựng ngược trời, lơ lửng nóc nhà mà ước ao thật thích.
Xem thêm
Huyền sử mẹ | Trầm Hương
Bài viết kỷ niệm 40 năm thành lập Hội Nhà văn TP.HCM của nhà văn Trầm Hương
Xem thêm