TIN TỨC

Phép màu đã không đến với chị, chị Hồng Oanh ơi!

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-02-14 08:17:03
mail facebook google pos stwis
696 lượt xem

BÍCH NGÂN

Nghe tin chị bất ngờ đột quỵ. Dõi theo tin khi chị được gia đình đưa vào bệnh viện với tiên liệu xấu… tôi cũng như những người quen biết, yêu thương, quý trọng tài năng chị, tấm lòng chị, cầu mong phép màu đến với chị và phập phồng chờ đợi tia hy vọng được thắp lên…
 


Nhà thơ, Nghệ nhân Nhân dân Hồng Oanh
trong một sự kiện của Hội thơ Nghệ Tĩnh tại TP. Hồ Chí Minh.


Nhưng 9 giờ tối đêm qua, phép màu đã vắng mặt, chị Nguyễn Thị Hồng Vanh, nhà thơ Nguyễn Hồng Oanh, nghệ nhân nhân dân Nguyễn Hồng Oanh đã vĩnh viễn rời xa chúng ta, để lại bao tiếc thương. Còn chị, bỏ lại bao dự định dở dang, những dự định không chỉ góp phần đem giá trị câu thơ, tiếng hát đến với con người, đến với cộng đồng.

Tôi chưa từng biết ai có gương mặt rạng ngời như chị và chưa một lần thấy chị dỗi hờn hay trách móc ai. Trước hôm Tổng kết hoạt động năm 2023 của Hội nhà văn TP (tổ chức vào sáng 12/1/2024), gặp tôi, chị bảo: “Chị đăng ký hát một bài tặng mọi người, mỗi năm chỉ một lần hội ngộ”. Hôm diễn ra buổi tổng kết, nhiều nội dung và thời gian hạn hẹp nên ý muốn được hát cho đồng nghiệp nghe nơi chị, không thực hiện được. Gặp chị, tôi thấy áy náy, chưa kịp nói lời xin lỗi, chị nói ngay: “Hôm nay vui quá, em! Thôi, để làn sau chị hát... đúp”.

Giờ thì mãi mãi không được nghe chị hát, chị Hồng Oanh ơi! Tiếng hát chị, tiếng hát của Nghệ nhân Nhân dân Nguyễn Hồng Oang, tiếng hát từ trái tim đầy ắp yêu thương con người, yêu thương xứ sở, yêu thương giống nòi. Tiếng hát từ khát vọng nối kết những vòng tay, những tấm lòng. Tiếng hát từ miền sâu thẳm của một tâm hồn khoáng đạt bao dung, muốn nâng cao những giá trị đẹp đẽ của lời ca, của giai điệu; muốn tôn vinh giá trị của văn hóa dân tộc, thứ giá trị được làm nên không chỉ bằng tài năng, trí tuệ mà còn phải bằng cả trái tim.

Đôi mắt, nụ cười chị đã khép, nhưng thơ chị, tiếng hát chị vẫn còn lại với trần gian ấm lạnh này.

 

6 giờ sáng ngày 14/2/2024 (Mùng 5 Tết)

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tuổi thơ bên dòng lũ
Có thể nói, dù mưa bão thường mang đến nhiều thiệt hại cho người dân miền Trung, nhưng lũ lụt cũng bồi đắp phù sa cho vùng đồng bằng duyên hải này, nhờ đó mà người dân nơi đây có thể sống bằng nghề nông nghiệp ổn định với mùa màng tốt tươi, cây lúa phát triển.
Xem thêm
Chiếc Nóp quê hương – Tùy bút Nguyễn Thanh
Thời kháng chiến chống Pháp, trong giai đoạn đầu cuộc đấu tranh gian lao vì sự nghiệp giải phóng dân tộc còn thiếu thốn quân dụng, có một hình tượng đặc biệt đậm màu sắc quê hương, không thể thiếu đối với nhân dân lao động và những chiến sĩ yêu nước tham gia kháng chiến. Đó là chiếc nóp bàng mà người dân Nam Bộ sống cách đây bảy thập niên đều biết đến.
Xem thêm
Gia đình, những nỗi đau ngọt ngào của Trương Văn Dân - Elena
Mấy năm trước có một số bạn văn và bạn đọc đã đề nghị tôi và Elena nên in chung một tập truyện. Và tập truyện mà các bạn đang cầm trên tay có chủ đề về những mối quan hệ trong gia đình và tình nghĩa vợ chồng. Sự sắp xếp này này là hoàn toàn ngẫu nhiên, lựa chọn các truyện ngắn đã viết trong những năm qua, vì nếu chọn chủ đề rồi mới viết thì các bài viết có lẽ sẽ khác và thiếu tự nhiên.
Xem thêm
Má tôi - Tản văn Trần Trọng Trung
Má tôi là một người phụ nữ đảm đang, hiền thục; có một đức tính thật thà, nhân hậu; có một phẩm chất của người phụ nữ Á Đông “Công, Dung, Ngôn, Hạnh”.
Xem thêm
Dấu ấn anh hùng – Bút ký Trần Thế Tuyển
Trong kháng chiến chống Mỹ, tôi may mắn được giao chép sử Trung đoàn 174 (đoàn Cao Bắc Lạng). Sau ngày giải phóng (30-4-1975), tôi lại thêm một lần may mắn nữa: trở lại chiến trường xưa, nơi Trung đoàn đã chiến đấu và gặp lại những người con ưu tú đã góp phần xây nên truyền thống vẻ vang của đơn vị hai lần được tuyên dương danh hiệu Đơn vị AHLLVT ND.
Xem thêm
Có một người thương binh như thế
Về Trung tướng nhà văn Nguyễn Mạnh Đẩu
Xem thêm
Chữa lành và những ngôi sao thức – Bút ký Thanh Huyền
… Đêm đã về khuya, gió biển vẫn mải mê hợp xướng với dàn đồng ca đại dương. Tôi vẫn tản bộ trên dải cát cùng với những nghĩ suy, chất vấn. Tôi không biết mình đang chữa lành ở dạng thể nào nhưng mong rằng khoảng trống nơi tim được lấp đầy... và chắc chắn tôi cũng là một trong những ngôi sao thức!
Xem thêm
Hoàng hôn trên đảo vắng – Tạp bút của Thúy Dung
“Hoàng hôn” là lúc mặt trời lặn, kết thúc một ngày gieo ánh sáng. Ai từng nghe bài “Đà Lạt hoàng hôn” của Minh Kỳ – Dạ Cầm, hẳn còn nhớ câu “Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ, màu lam tím, Đà Lạt sương phủ mờ”.
Xem thêm
Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc
Nguồn: Hồn sông, hồn quê trong thơ trong nhạc (Tạp chí Sông Lam) và Văn nghệ Công an số 715, ngày 11/7/2024.
Xem thêm