TIN TỨC

Vào vườn hương

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2024-02-13 11:28:36
mail facebook google pos stwis
2138 lượt xem

Thành phố Cần Thơ đất rộng người thưa không chỉ có gạo trắng nước trong để níu chân người và du khách bốn phương. Tây Đô còn là mảnh đất văn hiến với không hiếm những trang anh hùng hào kiệt yêu nước và nghệ sĩ phong lưu tài hoa nhân cách. Kế thừa truyền thống văn chương của Phan Văn Trị, Bùi Hữu Nghĩa, Huỳnh Mẫn Đạt … và các bậc văn nghệ sĩ đàn anh: Kiều Thanh Quế, Lưu Hữu Phước, Hoài Sơn, Mai Văn Bộ, Trần Kiết Tường, …đã có không ít thế hệ đàn em kế thừa xứng đáng trên lĩnh vực văn học nghệ thuật.

Tác giả, BS. Huỳnh Văn Bá

Trước đây gần thế kỷ, đã hiện diện đội ngũ những trí thức bác sĩ tại Cần Thơ yêu văn nghệ như GS. Nguyễn Văn Kiết, Học giả Hồ Hữu Tường, BS. Lê Văn Ngôn, BS. Lê Văn Thuấn,… Hôm nay, tại Tây Đô, trong khí thế hoạt động văn nghệ thăng hoa của một thành phố thanh bình thịnh vượng của đất nước tự do, nhiều văn nghệ sĩ xuất thân là thầy thuốc đang hoạt động tích cực trong lĩnh vực văn nghệ: BS. Trần Tuyển,  BS. Trần Thanh Chương, BS. Huỳnh Văn Bá, …

Nhà thơ  Huỳnh Văn Bá sinh năm 1964 tại xã Thới Lai, quận Ô Môn, Thành phố Cần Thơ. Tốt nghiệp trường Đại học Y khoa (1988) Thạc sĩ Y học (2003), Tiến sĩ Y khoa chuyên ngành Da liễu (2011), được công nhận học hàm Phó Giáo sư năm 2015 Từ 1988 đến nay, giảng dạy và chăm lo công tác chữa bệnh cho nhân dân. Bác sĩ Bác Huỳnh Văn Bá luôn nghiên cứu, học hỏi, sáng tạo để phục vụ người dân với tinh thần luôn hướng về lợi ích cộng đồng.  “Yêu người” và “Yêu nghề” là niềm đam mê, trách nhiệm của Bác sĩ Huỳnh Văn Bá được coi là phương châm làm việc trong cuộc sống đời thường. Hiện tại, là Phó Chủ tịch Hội Da liễu Việt Nam-Trưởng bộ môn Da liễu-Trường Đại Học Y Dược Cần Thơ, Phó Trung tâm Phẫu thuật thẩm mỹ và chăm sóc da-Bệnh Viện Trường Đại Học Y dược Cần Thơ. Người khởi nguồn ý tưởng phát triển hệ thống thẩm mỹ FOB ® tại TP. Cần Thơ. Với tâm hồn nghệ sĩ yêu thi ca, Bác sĩ Huỳnh Văn Bá có tâm huyết muốn truyền cảm hứng cho người xung quanh, bạn bè và đồng nghiệp qua thi tập “Đời và Thơ”, với những vầng thơ đầy triết lý và nhân văn, và gần gủi với đời thường..                                                                                                                                                 

Huỳnh Văn Bá là một chân dung trí thức hiếm ai có thể nhầm được với bất kỳ người thầy thuốc nào trên trên vùng đất cầm thi màu mỡ trái ngọt cây lành của miền Tây Nam nước Việt. Anh được may mắn sinh ra tại vùng đất Thới Lai địa linh nhân kiệt hiện nay còn in rõ dấu ấn hoạt động cách mạng của Châu Văn Liêm, Lưu Hữu Phước, Ung Văn Khiêm, Huỳnh Phan Hộ…

Khuôn mặt phúc hậu vui nhìn với vầng trán mênh mông và nụ cười hiền lành của Huỳnh Văn Bá như ôm ấp nỗi khát khao tìm kiếm và gọi mời ta hướng về ánh bình minh rạng rỡ của một khung trời văn chương kiến thức. Huỳnh Văn Bá là một tâm hồn giàu tình cảm, nhân hậu và luôn sống vì mọi người. Sau những năm dài làm việc với trọng trách là một người Thầy giảng dạy Y khoa tại Trường Đại học Y Dược Cần Thơ và là một Thầy thuốc luôn say mê tận tụy với công việc phục vụ người bệnh. Huỳnh Văn Bá còn dành một ít thời gian cho văn chương nghệ thuật ngoài công tác chuyên môn của một Thầy thuốc và một Thầy giáo. Đã từng được mời ngồi ghế giám khảo chấm thi Hoa hậu trong nhiều năm tại đất miền Tây Nam bộ, Huỳnh Văn Bá cũng có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực văn chương, nghệ thuật và cảm nhận được nét đẹp của quê hương và những con người lớn lên từ vùng sông nước.

Người thầy thuốc Huỳnh Văn Bá đã bắt đầu làm quen với vần điệu thi ca từ hơn nhiều thập niên qua. Là một tâm hồn dễ cảm, anh làm thơ vào bất cứ lúc nào anh cảm thấy cảm xúc dâng trào lên trong tâm hồn. Nàng thơ thân thiện đến với anh trong giờ hướng dẫn sinh viên thực tập ở trường Y, trên bước đường công tác đó đây hoặc lúc sang phà đêm khuya ,…

Mang sứ mệnh thiêng liêng của người thầy thuốc, Huỳnh Văn Bá không quên lời thề Hippocrates. Lời thơ Huỳnh Văn Bá dịu dàng như lời người mẹ hiền, thiết tha căn dặn học trò của mình giữ vững Y đức khi đã mang trong mình chiếc áo trinh trắng tinh khôi của sinh viên trường Y: Tôi mong sao em có cái tâm/ để cho cuộc sống khỏi sai lầm/ nhất là bên em màu áo trắng/ Lòng người luôn giữ dạ sáng trong (Tâm sự người thầy). Là người thầy thuốc nặng hồn thơ, Huỳnh Văn Bá không thể tách rời thi ca ra khỏi cuộc sống thực của đời mình. Anh đã coi thơ như hơi thở, như người bạn đường chung thủy trong cuộc sống đời thường, thơ có thể xuất phát từ cuộc đời, và trong những vần thơ đầy triết lý và nhân văn, có thể được xem như những công thức toán học trong cuộc đời và có thể giúp ai đó có thể giải được những bài toán khó trong cuộc sống khi có lắm lúc họ rơi vào nghịch cảnh: đối với người ta không đòi hỏi/ ta chỉ cần có bấy nhiêu thôi/ cuộc đời như áng mây trôi/ lẽ đời là thế người ơi đừng buồn (Lẽ đời),  Thơ trong đời và đời trong thơ (Vui buồn có Thơ).

Là người con hiếu thảo, nhà thơ Huỳnh Văn Bá đã trân trọng Mẹ như một hình tượng cao đẹp trong sáng của đời mình. Yêu thương cha, tác giả không quên nhắc đến người mẹ hiền cần cù, chịu khó một nắng hai sương, lặn lội, vất vả nuôi con cho đến khi khôn lớn nên người: Có những lúc trên chiếc xuồng nho nhỏ/ Mẹ một mình bươn chải trên sông/ Chở gạo buôn rau xuôi chảy ngược dòng/ Chỉ duy nhất nhìn các con khôn lớn (Mẹ tôi). Tình thương của tác giả không chỉ dành cho gia đình, người thân mà còn lan tỏa đến người lao động nghèo đáng thương trong xã hội. Những đêm thanh vắng, nghe tiếng chỗi khuya sột soạt ngoài phố, nhà thơ thấy chạnh lòng thương trước hoàn cảnh của người công nhân nghèo quét rác bảo vệ môi trường trong khi bao người khác đang yên giấc: Người đang yên giấc trên giường/ Còn em đang đứng quét đường trong đêm/ Em đang làm sạch phố phường/ Góp phần bảo vệ môi trường có em (Tâm sự đêm khuya).

   Lòng nhân ái bao la cộng hưởng với ngọn lửa đam mê bẩm sinh hừng hực trong người đã tạo nên thành công cho con người giàu nhân cách, biết nuôi hy vọng trong đời: Kiếp sống cho người nhiều hy vọng/ Đam mê kiên nhẫn sẽ thành công (Đam mê) // Trong cuộc sống có bao điều đáng trọng/ Giữ nghĩa trọn tình lòng dạ sáng trong/ Biết sống vì nhau với cả tấm lòng/ Nhân cách là nguồn gốc của thành công (Thành công bắt nguồn từ nhân cách). Những vần thơ tâm huyết chứa đựng bài học quý giá như chân lý kết tinh từ một hồn thơ trí thức trải nghiệm mãi mãi muốn làm đẹp cuộc đời nhân thế bằng lòng yêu người vô bờ: Bằng khối óc và trái tim/ Cùng nhau san sẻ vạn niềm vui chung (Hành trình làm đẹp cùng FOB®).   

 Bao quát lên tổng thể chủ đề tư tưởng và nội dung tập thơ “Đời và Thơ” của Nhà thơ. BS. Huỳnh Văn Bá là bài thơ trọng tâm mở đầu thi tập: Mỗi ngày một bông hồng - tác phẩm được Nguyễn Thanh chấp bút, Huy Thọ phổ thành giai điệu đã được phổ biến rộng rãi trên phương tiện truyền thông với sự hoan nghênh nhiệt liệt của quần chúng yêu thi ca và âm nhạc. Với một khối óc sáng trong sâu lắng và sự rung động tinh tế của một trái tim nghệ sĩ vừa trí tuệ vừa đa cảm, cộng với lời lẽ hàm súc, vần điệu vững vàng, bút pháp mượt mà, nhà thơ Huỳnh Văn Bá đã khiến cho người yêu thơ có được một ấn tượng độc đáo: Mỗi ngày một bông hồng có thể coi là một thông điệp nhân sinh mang màu sắc triết lý về tinh thần lạc quan và lòng vị tha hiếm thấy. Mỗi câu thơ (line), mỗi khổ thơ (strophe) trong bài thơ tuyệt bút này đáng được xem là một phương châm hành động tốt đẹp soi đường sáng cho con người: Một ngày mới thêm bao niềm vui mới/ Một ngày vui hơn cả vạn ngày vui// Dù phải chịu trách hờn từ ai đó/ Vẫn không buồn để lòng dạ sáng trong. Và lòng yêu đời, yêu người để kêu gọi mọi người nên thân thiện xích lại gần nhau hơn: Hãy sống vì nhau và yêu thương nhau// Ta vui sống để người người gần lại…// Hãy đến với nhau là vì mọi người/ Cho đời ta nở rộ những niềm vui.

Tóm lại, cô đọng ở trong lòng người yêu thi ca sau khi đọc tập thơ “Đời và Thơ” của Nhà thơ. BS Huỳnh Văn Bá có thể là những cảm nhận sáng trong tốt đẹp đáng lưu lại nơi lòng người đọc. Đó là tiếng chim gọi đàn thánh thót để cùng nhau hăm hỡ bay về một vùng trời bình minh thi ca rạng rỡ. “Đời và Thơ” xứng đáng là tiếng ca vui chan hòa giai điệu đầm ấm yêu thương, lung linh ánh dương tươi sáng trong không gian thi ca Tây Nam nước Việt.

                                                                            24. 1. 2024 

                                                                           Nguyễn Thanh

                             

Bài viết liên quan

Xem thêm
Từ dòng Lam đến Vàm Cỏ Đông
Một đêm diễn đặc biệt tại Nhà Văn hóa Thanh niên, với tên gọi “Giai điệu từ những vần thơ”, trong chuỗi chương trình “Những ngày Văn học Nghệ thuật TP.HCM”...
Xem thêm
Nha Trang – Viên ngọc xanh, từ hoài niệm đến khát vọng – Bút ký Nguyễn Phú Thành
Thành phố Nha Trang, thuộc tỉnh Khánh Hoà được mệnh danh là “Viên Ngọc Xanh” của bờ biển Đông, không chỉ là điểm đến lý tưởng cho những ai yêu thích biển đảo mà còn là nơi lưu giữ những hoài niệm và khát vọng của xứ sở. Đồng thời, Nha Trang cũng hội tụ vẻ đẹp của lịch sử văn hóa và, du lịch biển làm nên vẻ đẹp hiếm có làm say đắm lòng người.
Xem thêm
Ở nơi tận cùng con nước – Bút ký Hồng Sương
Nắng tắt bên sông Long Xuyên, vỡ thành từng mảnh nhỏ trong làn hơi nước mỏng tang. Thành phố vào giờ tan tầm, người xe chen nhau, nhưng trong nhịp hối hả ấy, có điều gì thật đỗi dịu dàng, thân quen. Tôi ngồi bên bờ hồ, tay cầm ly nước, ngắm nhìn đám lục bình trôi trên mặt nước xiết. Xa xa, những chiếc ghe đánh cá lặng lẽ như những kiếp người trôi giữa dòng đời, bền bỉ đi tìm cái sống trong mênh mang nước bạc.
Xem thêm
“Từ Bến Nhà Rồng đến Ba Đình” – Phần 2
Đây không chỉ là cuộc hành trình theo dòng lịch sử, mà còn là cuộc trở về trong tâm tưởng – nơi mỗi bước chân đều in dấu biết ơn, tự hào và khát vọng được góp phần làm đẹp thêm dáng hình Tổ quốc.
Xem thêm
Không còn bao lâu nữa!
Tùy bút của Trần Đôn
Xem thêm
Tuổi thơ, mùa bão lụt và quê hương thương khó
Câu chuyện của hai nhà giáo Phạm Phú Phong (Khoa Ngữ văn, Trường ĐH Khoa học - ĐH Huế) và Huỳnh Như Phương (Khoa Văn học, Trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn - ĐHQG TP. HCM)
Xem thêm
Với nhà văn Đoàn Thạch Biền
Làm một cuộc khảo sát bỏ túi với các anh chị và các bạn thế hệ 6X, 7X, 8X, 9X rằng người nào ảnh hưởng trong việc viết văn làm báo của mình nhất, đều nhận được câu trả lời: Nhà văn Đoàn Thạch Biền!
Xem thêm
Đoản khúc thời gian - Tản văn Hoàng Xuân
Trời tháng 10 bầm dập những đoản khúc, lúc mưa, lúc nắng, lúc lại dỗi hờn vừa mưa vừa nắng. Lòng tôi lại chông chênh nhớ về quá khứ. Quá khứ của những cơn gió lạnh đầu đông, của tiết trời giao mùa vương vấn, phảng phất xem lẫn một miền ký ức. Bao giờ tiết trời giao mùa cũng thế, làm cho con người có nhiều nỗi nhớ nhung, và cũng có nhiều cảm xúc dâng trào.
Xem thêm
Trên chuyến xe cuối ngày - Tản văn của Võ Văn Bảo Quốc
Ngày cuối tuần của một chiều cuối thu. Trong làn không khí se se lạnh của khoảng giao mùa, tôi trở về căn trọ nhỏ sau một ngày học đầy uể oải. Nhìn quanh căn phòng chỉ có mỗi mình, thoáng chốc trong lòng dâng lên chút cô đơn, lặng lẽ xen lẫn cảm giác tủi thân nơi đất khách quê người.
Xem thêm
Đồng bào vẫn đang kêu cứu!
Ghi chép của nhà văn Hội An
Xem thêm
Giấc mộng Kinh đô và khát vọng người viết
Bài đăng Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh số đặc biệt, 9/10/2025
Xem thêm
Nhớ mãi tác giả “Nhánh lan rừng”
Bài của Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm
Hương sắc mùa thu trên đèo Khau Phạ – Bút ký Phan Anh
Ngược quốc lộ 32, giữa nắng thu vàng óng ả, chúng tôi đến với xứ sở vùng cao Mù Cang Chải của núi ngàn Tây Bắc, theo tiếng bản địa của người H’Mông Mù Cang Chải có nghĩa là vùng đất gỗ khô. Nơi ấy có những đỉnh núi mờ sương cùng với vực sâu thăm thẳm. Những núi đá cao ngất quanh năm được mây sương bao phủ ấy cũng từng được nhiều người ví von tựa như nơi “đất trời gặp gỡ” và nổi tiếng với con đèo Khau Phạ, một con đèo cũng từng được liệt vào hàng trứ danh ở Việt Nam, nằm trong nhóm “tứ đại đỉnh đèo” (bốn con đèo hùng vĩ nhất, cao nhất, dài nhất, nguy hiểm nhất: đèo Mã Pí Lèng - tỉnh Tuyên Quang, đèo Ô Quy Hồ, Đèo Khau Phạ - tỉnh Lào Cai và đèo Pha Đin - nằm giữa hai tỉnh Sơn La và Điện Biên).
Xem thêm
Tuổi bốn mươi, một mùa lặng lẽ nở hoa – Tản văn Hồng Loan
Bốn mươi. Một chiều thu nào đó, trong làn nắng nhàn nhạt xuyên qua tán lá, chợt nghe ai đó gọi mình là “cô”, như một lời đánh thức dịu dàng. Mình khựng lại, không phải vì buồn, chỉ là một khoảnh khắc nhận ra: tuổi trẻ đã khẽ khàng rời đi, như cơn gió cuối hạ, nhẹ tênh nhưng đủ để làm lòng người thổn thức.
Xem thêm
Hương cốm xưa của mẹ – Tạp bút Võ Văn Trường
Mỗi lần có dịp ra Hà Nội trong tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả. Điều ấy cũng không mấy khó hiểu bởi tôi vốn là đứa trẻ sinh ra từ đất Bắc, mẹ là cô gái Hà thành đem lòng yêu mến và đến với ba tôi một cán bộ miền Nam tập kết. Hà Nội thật đẹp và quyến rũ, nhất là vào thu. Ngồi cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm rồi lòng vòng những con phố cổ, tôi chợt nhận ra cứ đến tiết thu Hà Nội đâu chỉ có “hoa sưa thơm ven mặt hồ…” như lời hát trong “mối tình đầu” của nhạc sỹ Thế Duy mà Hà Nội còn là “vương quốc” mộng mơ của những gánh hàng hoa và Hà Nội của mùi hương cốm mới.
Xem thêm
Trở lại xứ sở Chùa Vàng
Ba thập kỷ sau, tôi trở lại Thái Lan không chỉ với tư cách du khách, mà còn là người kết nối văn hóa giữa hai dân tộc Việt – Thái, vốn có nhiều “mẫu số chung” về phong tục, tập quán và tôn giáo.
Xem thêm
Chuyện tình trắc trở của hai nghệ sĩ nổi tiếng quê Quảng Trị
Nhân đọc tập bút ký: “Đời như tiểu thuyết” của Trương Đức Minh Tứ
Xem thêm
Cả một trời thương - Tản văn Vừ Thị Mai Hương
Đến Hà Giang, bạn sẽ thấy. Hà Giang đẹp trong veo như nắng sớm bản Phùng, hiên ngang kiên cường như đá núi Đồng Văn và dịu dàng như ánh chiều rơi trên dòng Nho Quế. Hà Giang, như một nàng tiên bí ẩn mà cả đời bạn sẽ không bao giờ hiểu được hết, sẽ không bao giờ đi được đến tận cùng.
Xem thêm