TIN TỨC
  • Thơ
  • Cây tâm hồn tôi | Chùm thơ Trầm Hương

Cây tâm hồn tôi | Chùm thơ Trầm Hương

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-02-08 13:13:02
mail facebook google pos stwis
903 lượt xem

TRẦM HƯƠNG

 

Cây tâm hồn tôi

 

Tôi treo trên đỉnh cây tâm hồn tôi bó cỏ vô ưu

Hái từ khổ đau - hạnh phúc

Mùa xuân đến chăng, nào biết

Chim hót, hoa nở, bướm bay…

Theo tháng ngày tàn lụi

 

Tôi treo trên đỉnh cây tâm hồn tôi một trái tim

Bầu nhụy hoa tươi rói

Dâng tặng anh những gì tốt đẹp nhất

Tình yêu của tôi

Mơ ước của tôi

Tinh chất của tôi…

Chấp nhận đắng cay bất hạnh riêng mình

Tôi chôn dưới gốc rễ…

 

Tôi làm thế

Vì tin chắc một điều

Cây tâm hồn tôi sẽ tồn tại trên thế gian này

Bằng những nụ hoa

Tinh khiết

 

Phút thinh lặng mùa xuân


Những con chim mùa động biển
Chấp chới bay về giữa thinh không
Những con chim trở lại đất liền khi mùa xuân chớm nở
Rớt đông tàn cho cái lạnh buốt tim

Em cắm hoa tươi vào bình cũ
Căn phòng sáng nay nắng ùa vào
Cây đàn đã lên dây chờ đợi
Xuân đến rồi nhưng anh chẳng về đâu!

Xuân về em đầy thêm một tuổi
Quay lại nhìn giờ đã khác xưa
Những ước mơ hóa thành ảo vọng
gởi hồn bay giữa mây trời
Em dõi theo cánh đại bàng bay qua từ đỉnh núi
Đạp lên rồi dòng suối mát quanh ta
Một buổi nọ chim trúng tên lao đầu vực thẳm
Tiếng suối gọi nguồn em mới nhận ra anh

Nơi buổi sáng yên lành em ngồi viết những câu thơ
Về những người đã ra đi mãi mãi
Người yên lặng cho mùa xuân trỗi dậy
Hoa mỉm cười thiếu nữ ngồi đan
Ôi tất cả dường như yên ả quá
trên mái nhà bầy chim sẻ râm ran
Em viết bài thơ cho anh nhưng anh không bao giờ đọc nữa
Những người sau sẽ hiểu thêm cái giá của đời mình!

                                                                  1993.


Tranh: Internet

 

Những người lính chưa biết tên


Mẹ ơi,

Những năm 1978, 1979, suốt thập kỷ 80

Chúng con không thể ngồi yên dưới mái trường

Biên gới Tây Nam mịt mùng khói lửa

Những người bạn viết thư bằng máu ra đi

Có những người không bao giờ về nữa

Mẹ khóc con ngã xuống nơi đồi núi, thung sâu, rừng rú, đầm lầy... nước mắt chưa kịp khô

Đất nước đã tứ bề địch họa

Nước mắt mẹ lại chảy thành suối thành sông

Nên con hiểu vì sao biển mặn

Nhiều lắm mẹ ơi

 

Ba mươi năm sau

Con đâu còn trẻ nữa

Sương khói đã điểm mái đầu

Mà ở đây, Vị Xuyên nơi con đứng chiều nay

Có một vầng trăng u uẩn

Đủ soi những nấm mồ chưa biết tên

Chiều nay ở Vị Xuyên con không dám nói gì với mẹ

Trước thinh lặng

Trước hư không

Mọi ngôn từ đều trở nên sáo rỗng

Năm ấy những người con mẹ hành quân trong lặng lẽ

Ngược về phương Bắc

Lặng lẽ gởi lại tuổi thanh xuân cho trùng trùng đá núi

Thương những người lính chết trẻ

Đá nở hoa

 

Hồn tử sĩ chợt ùa về cùng tiếng ve ngân

Tấu lên bài tráng ca nức nở

Các anh nói chúng tôi đã im lặng lâu rồi

Nhờ ve sầu mà chúng tôi được hát

Nhờ gió đưa hồn chúng tôi về với mẹ với em

Chúng tôi ẩn mình trong đêm

Quyến luyến bình minh và mỗi hoàng hôn

Ấm lòng nụ cười trẻ thơ trong sáng

Rưng rưng thấy người sau sống thay mình

Chúng tôi hóa thân vào lá cờ bay phần phật trên đỉnh núi biên cương

Nơi có những đoàn quân bị xóa sổ

Nhưng ngàn năm… ngàn năm không thể xóa

Những rảnh khổ đau trên mặt những người mẹ khóc con

Không thể xóa Tổ quốc trong tim những người đã ngã xuống và đang sống

Và lớp lớp cháu con

Điệp trùng như đá núi

Làm thành lũy biên cương

 

Thinh lặng

Thinh lặng…

Ve sầu chợt tấu lên

Bài tráng ca nức nở

Chúng tôi những người lính

Người đời sau chưa biết tên!


                      Vị Xuyên, 2017

 

Tình Daegu


Tôi biết
Dưới những đại lộ sạch như lau như li
Là quá khứ của rác
Những phận người
Cát bụi lầm than

Tôi biết đằng sau những nhan sắc hoàn hảo
Là nỗi đau những bông hoa bị dập vùi
Trên những con tàu ô nhục
Những căn phòng tối
Những người phụ nữ không còn có ngày mai

Tôi biết đằng sau sức mạnh chiến tranh cuốn đi nhiều thứ
Là lời tạ lỗi cánh đồng
Giờ phủ đầy lúa thơm

Tôi biết đằng  sau khát vọng vươn mình làm người khổng lồ
Là nuối tiếc khôn nguôi về những điều bé nhỏ đã mất!

Tôi biết đằng sau định mệnh phân ly
Là nhớ nhung, đoàn tụ
Một thế kỷ bị cắt lìa
Thèm lắm một cái ôm!

Tôi biết đằng sau sự an nhiên
Là giằng xé buông bỏ
Tôi biết đằng sau cái cây trĩu quả
Là chuyển mình đớn đau

Tôi biết những hoài niệm sâu thẳm
Nỗi đau những bí mật phải chôn vùi

Tôi biết những điều không thể biết
Thế gian này thống khổ biết bao nhiêu!
Tôi khóc vì hạnh phúc dâng trào
Trong gió lạnh mùa thu
Tình Daegu!


                            17/10/2019

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tháng Tư - Ký ức và khát vọng – chùm thơ Trần Ngọc Phượng
Chùm thơ mới 3 bài: Những người bạn tháng Tư; Sài Gòn ngọc sáng từ đâu; Hoa bằng lăng tháng Tư
Xem thêm
Cung bậc tình yêu – Chùm thơ Phạm Đình Phú
Thơ Phạm Đình Phú mang đến một thế giới giàu cảm xúc, nơi hoài niệm hòa quyện cùng những triết lý về cuộc đời, tình yêu và lý tưởng.
Xem thêm
Từ quê đến phố – Chùm thơ Thùy Vy
Chùm thơ của Thùy Vy là những lát cắt về cuộc sống, với những suy tư về tình thân, nỗi niềm xa xứ, và nét đẹp của thiên nhiên, con người.
Xem thêm
Chùm thơ Đặng Tường Vy
Dẫu hoa đời không nở Lời khen chê cũng thừa Ngược dòng con bến lỡ Giữ tâm bình như chưa
Xem thêm
Hồn quê trong chùm thơ Nguyễn Bá Vượng
Chùm thơ 6 bài của một cây bút xứ Nghệ
Xem thêm
Chùm thơ Trần Quang Khánh - Dấu chân lính trên những đám mây mùa thu
Mỗi bài thơ trong Những đám mây mùa thu như một nốt nhạc trong bản giao hưởng ký ức.
Xem thêm
Quảng Huệ với những câu thơ viết từ ký ức
Lũ chúng tôi! Bọn người trên bảy chục/ Ngày mẹ sinh, hơ trên lửa Napalm
Xem thêm
Phố Giang và bản giao hưởng tình yêu
Chùm thơ 5 bài của Phố Giang
Xem thêm
Hương sắc yêu thương – Chùm thơ Trần Kim Dung
Chùm thơ 5 bài rút từ tập Những dấu chân thơ
Xem thêm
Di chúc một người phương Nam | thơ Đào Phong Lan - nhạc Nguyễn Văn Thái
Ca khúc phổ từ bài thơ đoạt giải Nhì cuộc thi Nhân nghĩa đất phương Nam
Xem thêm
Giới thiệu thơ Lê Văn Hóa
Hương thời gian ngào ngạt bủa vây quanhTình trăng gió nồng nàn hương huyền diệuVới cuộc sống tình yêu không thể thiếuVì tâm hồn nguyên liệu của tình yêuChân lý cuối cùng, vẫn chỉ có bấy nhiêuTình bất diệt, yêu, yêu là lẽ sống.
Xem thêm
Chùm thơ Hồng Quang
Xa xôi biên ải phía trời tâySương giăng, nắng phủ ngủ vai gầyĐôi chân em bước nghiêng đồi núiThắp sáng tương lai mảnh đất này.
Xem thêm
Chùm thơ Biện Tiến Hùng
Xuyên qua lá trăng tràn khắp mọi nẻo,Gọi giao mùa theo mỗi bước chân đi,Xuân đang đến bên ngoài cánh cửaĐông bần thần vì chưa muốn ra đi.
Xem thêm
Tản mạn đầu năm - Chùm thơ Trần Ngọc Phượng
Chuông chùa từng tiếng bâng quơ/ Mà mênh mang gió, mà bơ vơ lòng
Xem thêm
Năm Ất Tỵ lột vỏ - Chùm thơ Võ Kim Cương
Chùm thơ về tinh thần đổi mới của Tiến sĩ nhà thơ Võ Kim Cương
Xem thêm
Ngỏ với hoa mai - Chùm thơ Nguyễn Văn Mạnh
Nguồn: Trang web Hội Nhà văn Việt Nam
Xem thêm