Bài Viết
Truyện ngắn dự thi của Minh Nguyệt
Truyện ngắn của Lại Văn Long
Truyện ngắn dự thi của Nguyễn Mộng Tuyền
Truyện ngắn dự thi của Trang Ý
Truyện ngắn dự thi của Nguyễn Trí 2022
Mười sáu tuổi em đã bắt đầu đi quanh nghĩa địa. Nghe thì tưởng rùng rợn lắm, chứ đó là nơi tụ tập hội hè của cả xóm. Trừ giờ thành phố lên đèn thì nghĩa địa lúc nào cũng đông khách khứa.
Con bìm bịp đã nhảy đến trước luống hoa hồng đỏ thẫm. Loài này có đôi mắt đỏ ngầu mang nét kiêu ngạo, ưu tư, nhưng lại đẹp vô cùng khi đứng giữa luống hoa cùng màu. Nó ước gì có thể một lần chạm vào ánh mắt đó với tất cả sự ngưỡng mộ lẫn ganh tỵ của mình.
Một buổi trưa đầu tháng Mười, khi cái nắng hanh dịu phủ lên những ngã đường vốn oi ả và giòn rụm như màu nắng mới vào thu.
Người khổng lồ đã bước ra khỏi cỗ quan tài đá. Ông cao to hơn nhiều so với kich cỡ những tấm đá đã nhốt ông suốt hàng nghìn năm qua. Ông cao như một tòa nhà hai tầng, hai chân vững chắc như đôi cổ thụ. Da ông ngâm, đầu trụi tóc, trán thấp, mắt xếch, cánh mũi to và đôi môi dày. Tai ông to như tai voi, co giật liên tục như một thiết bị tinh nhạy với âm thanh xung quanh.
Tiếng trùn kêu rỉ rách nghe ai oán và thê lương. Như hùa theo âm hưởng rả rích đội đất mà hắt vào màn đêm man muội ấy, những đợt gió quái từ đâu luồn về, gãi khành khạch vào đám lá rừng như rủ rê nhau chơi trò đuổi bắt khiến vạt rừng hoang lan tỏa những thanh âm hỗn tạp, nửa reo vui, nửa ai oán bi thiết, tựa hồ như có hàng ngàn vạn hồn cây, hồn cỏ thoát ra từ những thực thể tạm gửi trên cõi đời tụ lại để mở hội quần lâm.