Bài Viết
Lay lắt mấy ngày trên đường, rồi ông Phú cũng đến được bến xe đi về các tỉnh miền Tây Nam bộ. Còn hơn 200 cây số nữa mới đến Hậu Giang, ông quyết định nghỉ lại Sài Gòn một đêm cho lại sức để sáng sớm hôm sau đi tiếp.
Tôi lặng lẽ đặt chân vào căn nhà tối om của mình. Tiếng bước chân nặng trĩu vang vọng giữa căn nhà tối om như mực, khung cảnh hệt như tâm trạng tôi bây giờ.
Lê Hà sinh năm 1983 tại tỉnh Thừa Thiên Huế. Chị đang là phóng viên của báo Pháp luật Việt Nam. Lê Hà đã có truyện ngắn, tản văn, bút ký, phóng sự đăng trên các báo, tạp chí như: Tạp chí Sông Hương, Tạp chí văn nghệ Tp. HCM, Tạp chí Cửa Việt, Tạp chí Văn nghệ Bình Định, Báo Thanh Niên, báo Tuổi Trẻ… Chị từng đoạt nhiều giải thưởng như Giải ba “Hà Nội thành phố tôi yêu” – Báo Thanh Niên; Giải ba “Món ngon Hà Nội” – Báo Thanh Niên; Giải khuyến khích “Phở trong tôi” – Báo Tuổi Trẻ; Giải nhì “Nghĩa tình miền Tây: – Báo Thanh Niên…
Từ xa, tiếng trọng pháo vẫn ầm ì xé toạc hoàng hôn màu lửa. Hai người lính bước như chạy. Trần Phụng ngoái nhìn cái ấp đang mờ dần. Nuốt sâu một tiếng thở dài, anh bước lẹ lên xe.
Cuối tuần này Hoàng sẽ cầu hôn Mãn Ý. Nếu kiếp trước, cô ngợp đi trong hạnh phúc và sự lộng lẫy, xa hoa của đêm tiệc anh tổ chức để cầu hôn cô thì kiếp này, cô thấy lòng mình lạnh nhạt. Được sống hai lần trong một cuộc đời, chẳng còn gì bất ngờ hay hứng thú nữa, bởi từng biến cố đã không còn là biến cố, hay sự kiện quan trọng giờ đã không còn quan trọng.
Mắc cười thiệt! Đời sống tình cảm của chị nghèo nàn đến mức cả trong mơ cũng không có nổi một “bạch mã hoàng tử” xuất hiện. Cái tội lớn lên, yêu rồi cưới có mỗi một người.
Nhà văn trẻ Vũ Thị Huyền Trang là hội viên mới Hội Nhà văn Việt Nam năm 2022. Chị sinh ngày 02.7.1987, cử nhân viết văn, hiện sống tại thị xã Phú Thọ, tỉnh Phú Thọ.
Vân Trang đang hướng dẫn học sinh lao động tổng vệ sinh sân trường, chuẩn bị sơ kết học kỳ I. Mấy cô cậu học sinh lớp 9 nghịch như quỷ. Nhiều em lớn tướng, đứng cao bằng thầy rồi, nhưng hễ không để mắt tới là y như rằng những viên đất không cánh nhè đám học sinh nam bay tới, mở màn cho trận “pháo đất” qua lại và thường kết thúc bằng những cuộc rượt đuổi. Trời se lạnh, từng cơn gió gào thét sồng sộc đuổi chau từ trên sườn đồi tràn qua thung lũng trước khi ùa vào sân trường
Lũ trộm đã trèo qua cổng vào sân lấy đi 3 giò lan của bố. Hai giò lan kiều trắng bố mua ở chợ cây cảnh, một giò trầm tím rừng bố được tặng đợt đi công tác Điện Biên.
Lão Thêm Béo ngồi bắt chân chữ ngũ, tựa lưng vào chiếc sa lông gỗ khắc trạm trổ rồng bay phượng múa, mắt lim dim nhìn làn khói thuốc cuộn tròn nối đuôi nhau bay lơ lửng giữa trần nhà